Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 37 - Chương 37: Điên Cuồng Phản Kích (4)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 37: Điên Cuồng Phản Kích (4)

- Không liều mạng thì phải chết, phối hợp với ta!

Khương Nghị rống to, gắt gao nắm chặt song quyền, tùy thời chuẩn bị chém giết.

Trong lòng Yến Khinh Vũ hơi giãy dụa, kϊƈɦ thích linh văn, nắm chặt lợi kiếm. Ngay một khắc này, Tang Chính Kỳ trong bốn người lao lên đại thụ bên trái đằng trước, thân hình gầy gò dâng lên thanh mang nồng đậm. Hắn đứng trong tán cây, thanh âm vang dội, song quyền thay phiên đánh vào chạc cây, thanh mang nồng đậm mãnh liệt mà vào.

Giờ khắc này, cây già yên lặng vậy mà giống như sống lại, mãnh liệt lay động, tất cả chạc cây đều lung tung bay lên, bổ nhào tới Yến Khinh Vũ cùng Khương Nghị.

Đây là võ pháp gì?

Sắc mặt Khương Nghị hơi biến, nhanh tốc né tránh, nhưng nhánh cây quá dày đặc, trong lúc hỗn loạn, ba cành đánh vào lồng ngực, đánh hắn phun một ngụm máu, chật vật chạy ra ngoài.

Ngay sau đó hai chạc cây khác gào thét lao tới, cuốn lấy hai chân bỗng nhiên giương cao lên, một chạc cây khác giống như lợi kiếm đang nổ bắn tới.

- Thanh Phong Nhận, chém!

Yến Khinh Vũ bay lên không bảy tám mét, nhanh như cầu vồng tránh đi khỏi mấy cái chạc cây, lợi kiếm cuốn lên rất nhiều phong nhận xoắn nát cành cây quấn quanh Khương Nghị.

Khương Nghị thoát khốn, đập người xuống đất.

Nhưng khi hắn vừa muốn đứng lên, Văn Ngạn trước mặt đã cuồng hống giết tới. Sải bước nhanh tới, cự quyền hóa thành hỏa diễm mãnh liệt như sóng dữ đánh tới Khương Nghị.

Khương Nghị tránh cũng không thể tránh, gắt gao nắm chặt quyền đầu liều mạng đón đỡ.

Kim Viêm thánh văn phát sáng, khí hải mê vụ xoay tròn, trêи dưới hai đầu nguồn bỗng nhiên quán thông. Kinh mạch toàn thân đều phát ra sức sống mạnh mẽ điều động toàn bộ linh lực mênh ʍôиɠ hội tụ vào nắm đấm.

Theo một kϊƈɦ trùng thiên của Khương Nghị, liệt diễm hóa thành đầu hổ mãnh liệt bạo kϊƈɦ đánh tới đối diện.

Ầm ầm!

Văn Ngạn đánh ra liệt diễm lại bị cường thế đụng nát, đầu hổ lại ngưng tụ không tan, đánh vào trêи mặt của hắn.

Văn Ngạn vội vàng không kịp chuẩn bị, kêu thảm bay ra ngoài, máu me đầy mặt mà mơ hồ.

Khuôn mặt Khương Nghị có chút động, cảm thấy giật mình đối với uy lực của Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền cận chiến, không hổ là Thánh cấp võ pháp, rất bá đạo.

Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, thế công lại không có bất cứ đình chỉ nào.

Khương Nghị phi nước đại, xuất thủ vô tình, ngay lúc Văn Ngạn kêu thảm rơi xuống đất, từ bên cạnh hắn sượt qua.

Phốc phốc!

Tay nâng đao giương, Ô Cương đoản đao sắc bén cắt cổ họng của hắn.

- Tiểu hỗn đản, ngươi hôm nay hẳn phải chết không nghi ngờ!

Tang Chính Kỳ thấy đồng bạn chết thảm, nổi lên cơn giận dữ, linh lực mãnh liệt rót vào trong đại thụ.

Cây già mãnh liệt lay động, giống như muốn trồi lên từ mặt đất, sợi đằng tráng kiện liên tiếp đánh tới Khương Nghị.

Khương Nghị linh hoạt né tránh, nhưng Hoàng Dao lại xuất hiện ở phía trước, từng luồng từng luồng cuồng phong giống như thủy triều tuôn ra mà tới, lập tức nuốt sống hắn, thân thể mất đi cân bằng, cơ hồ muốn bị quăng bay ra ngoài.

Ầm ầm!

Phía sau, mười mấy sợi đằng giống như trọng quyền đánh vào lưng của hắn, đánh đến mức hắn lảo đảo một cái, da thịt nhầy nhụa đầy máu.

- Chết đi!

Cung Tử An giống như độc xà từ bên cạnh xông ra, cuốn lên kiếm triều lạnh thấu xương đánh tới Khương Nghị.

Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, Yến Khinh Vũ cũng đã rút kiếm giết tới, nửa đường chặn lại, một câu cũng không nói, thế công lại lăng lệ dị thường.

Làm đệ tử thượng cung Kim Dương cung, khi Yến Khinh Vũ nghiêm túc thì vô cùng cường thế, đảo mắt đã chế trụ Cung Tử An.

Khương Nghị cưỡng chế đau đớn, vững vàng quỳ một chân trêи đất, giơ Ô Cương Cung lên, đang muốn khóa chặt Hoàng Dao trước mặt, sắc mặt bỗng nhiên đại biến, rống to một tiếng:

- Yến Khinh Vũ, mau trốn, bọn chúng đến rồi!

Đột nhiên thanh âm vô cùng thê lương còn giống như mang theo hoảng sợ mà rung động.

- Cái gì tới?

Yến Khinh Vũ cùng Cung Tử An lập tức tránh ra, Hoàng Dao ở xa xa bỗng nhiên quay đầu.

Nhưng chính là giờ khắc này, biểu lộ trêи mặt Khương Nghị đột nhiên ngưng lại, Ô Cương Tiễn trong tay ngay lập tức thoát khỏi dây cung, hướng về phía Hoàng Dao đánh tới.

Hỏng rồi!

Hoàng Dao quay đầu lại cái gì cũng không thấy liền ý thức được mình đã bị lừa. Nàng lập tức muốn thoát ra ngoài, tránh né sang bên cạnh.

Nhưng thời khắc đang muốn tránh, một cỗ lực lượng khổng lồ đâm xuyên lồng ngực, thân hình gầy gò đều bị đánh bay ra ngoài.

Cung Tử An cùng Tang Chính Kỳ đều ở chỗ đó, khó có thể tin nhìn lấy Hoàng Dao bị tên xuyên thủng tim, vừa nhìn về phía Khương Nghị đang đứng dậy nơi đó. Bọn hắn mặc dù phẫn nộ lại nóng nảy nhưng giờ khắc này cảm nhận được một cỗ hàn khí không cách nào nói rõ.

Tiểu gia hỏa này thật chỉ có mười ba tuổi sao?

Cái này không phải là giảo hoạt gì cả, đây quả thực là một sát thủ tàn nhẫn đã từng trải qua trăm trận chiến!

- Ngươi chết đi!

Khương Nghị đứng dậy, đồng thời thuận thế dựng vào chi cung tiễn thứ hai khóa chặt Tang Chính Kỳ trong tán cây nơi xa.

Tang Chính Kỳ lập tức bừng tỉnh, điều động linh lực toàn thân lần nữa rót vào đại thụ, khống chế chạc cây bay lên, muốn chặn đánh Ô Cương Tiễn.

Nhưng một khắc này, Khương Nghị kéo Ô Cương Cung ra lại đột nhiên đổi hướng, Ô Cương Tiễn lại bắn về phía Cung Tử An cách đó không xa. Con ngươi Cung Tử An co rụt lại, lập tức tránh né.

Ô Cương Tiễn thoát cung mà đi, Khương Nghị quấn quanh lấy một tấm Bạo Viêm Phù cuối cùng ở phía trêи.

Ầm ầm!

Bạo tạc mãnh liệt chấn động sơn lâm nhấc lên liệt diễm kinh khủng nuốt sống Cung Tử An còn đem cả Yến Khinh Vũ cùng Khương Nghị đều cuốn vào.

- Đáng chết!

Tang Chính Kỳ trong tán cây lần đầu tiên cảm nhận được nguy hiểm.

Tiểu tử này so với sát thủ còn khôn khéo hơn, so mãnh thú còn tàn nhẫn hơn, dáng người mạnh mẽ phản kϊƈɦ linh hoạt lại để từ trong lòng hắn dâng lên một luồng hơi lạnh.

- Khương Nghị, ngươi điên rồi.

Trong liệt diễm truyền ra tiếng Yến Khinh Vũ nổi giận quát mắng, mặc dù đã tách ra với Cung Tử An một khoảng cách, thế nhưng hỏa thế mãnh liệt vẫn cuốn nàng vào, toàn thân bỏng diện tích lớn, y phục đều kém chút bị đốt sạch.

Cung Tử An thì kêu thảm muốn đập tắt liệt hỏa, toàn thân bốc lên khói đen, chật vật không chịu nổi.

Tên tiểu hỗn đản này có bao nhiêu tấm hỏa phù?

Ô Cương Tiễn, rồi còn hỏa phù, bọn hắn còn đánh thế nào!

- Khương Nghị đâu?

Tang Chính Kỳ nhướng mày, cẩn thận tìm kiếm thân ảnh Khương Nghị ngay khi ngọn lửa dần tán.

Tiểu tử này rất có thể đang trốn ở đâu để đánh lén.

- Cung Tử An cẩn thận...

Bình Luận (0)
Comment