Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 3701 - Chương 3697: Thời Gian Thiên Đao (1)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 3697: Thời Gian Thiên Đao (1)

- Lần đầu tiên Thương Thiên vận dụng Tịch Diệt Chung, tinh cầu Tu La chúng ta thật sự bị thiệt lớn, tràng diện kia... Nghĩ lại mà kinh...

- Cháu trai này không chơi nổi, thật sự là hèn hạ vô sỉ!

Tần Diễm, Hỗn Thế Chiến Vương, Đồng Ngôn nhắc đến Tịch Diệt Chung, đều là nghiến răng nghiến lợi.

- Có nhằm vào thủ đoạn phòng hộ hay không?

Khương Nghị không đành lòng để con dân trong tinh cầu chịu đựng nguy cơ này, mà cân bằng sinh tử giữa hắn cùng phân thân lại vô cùng yếu ớt, nếu như sụp đổ, hậu quả thật không tưởng nổi.

- Không thể không thừa nhận, Thương Thiên làm vũ khí rất tốt, Tịch Diệt Chung không chỉ là loại vũ khí chôn vùi, kỳ thật còn dính đến ảo diệu các loại pháp tắc, tương đương với một thứ được góp lại, cho nên...

Bọn người Tần Diễm nhao nhao lắc đầu, không phải không phòng được, mà là tình huống Khương Nghị bây giờ căn bản không phòng được.

Nếu như không phải Thương Thiên kiêng kị Hoang Nguyên, hắn đã trực tiếp bộc phát toàn diện, số lượng tử thương sẽ còn tăng vọt gấp trăm lần.

Khương Nghị bất đắc dĩ, chỉ có thể mạo hiểm xâm nhập vào trong Hoang Nguyên năm triệu dặm.

Ảnh hưởng của Tịch Diệt Chung lập tức yếu bớt, số lượng mỗi lần gạt bỏ có thể ép đến mấy triệu trở xuống, ngẫu nhiên chỉ có ba mươi năm mươi vạn, nhưng không gian hỗn loạn lại cường thịnh hơn mấy lần, không ngừng xé rách lấy Hỗn Độn hư không của tinh cầu.

- Ta chờ ngươi!!

Thương Thiên không có bởi vì Khương Nghị rút lui mà ngừng lại, tiếp tục thúc giục Tịch Diệt Chung.

Dù là chỉ là ảnh hưởng yếu ớt, cũng là có hiệu quả, nên phải tiếp tục.

Hắn chính là muốn để hành tinh mẫu thân nhìn thấy thái độ của hắn.

Một ngày... Hai ngày...

Mười ngày... Hai mươi ngày...

Một trăm ngày... Ba trăm ngày...

Năm trăm ngày...

Sáu trăm ngày...

Thương Thiên không ngừng thôi động, mỗi ngày đều có thể truyền đi mười tiếng.

Sáu trăm ngày, mấy vạn âm thanh.

Mỗi âm thanh diệt tuyệt mấy trăm ngàn sinh linh.

Hơn mười tỷ sinh mệnh cứ như vậy bị gạt bỏ.

Bao gồm cả Yêu tộc, Ma tộc, Nhân tộc, cùng Linh tộc.

Mặc dù nhận trùng kích đều là hạng người già yếu, nhưng sinh mệnh cả viên tinh cầu đều đắm chìm trong sự sợ hãi và khẩn trương.

Lại tính cả sinh lão bệnh tử bình thường, cùng chiến tranh và hỗn loạn tạo thành ngoài ý muốn, trong hai năm gần đây, tử vong số lượng vượt qua hai mươi tỷ.

Cũng may từ lúc vừa mới bắt đầu Khương Nghị đã khích lệ gây giống, từ Nhân tộc đến Yêu tộc, lại đến Ma tộc, đều có ý thức sinh dục, nhất là Yêu tộc. Mà, tất cả Thần tộc Đế tộc đều bị Khương Nghị khống chế trong lãnh địa an toàn, không cần phân tranh quá độ, giảm bớt thương vong.

Cho nên chục tỷ sinh linh được sinh ra, cùng khống chế chiến tranh, chung quy vẫn không để cho cân bằng sinh tử mất khống chế.

Nhưng, ở trong Hoang Nguyên chờ đợi lâu như vậy, Hỗn Độn của tinh cầu đều bị cuốn đi rất nhiều, để năng lượng tự nhiên trong thế giới đều suy yếu kịch liệt.

Khương Nghị có chút không kiên trì nổi.

Chúa Tể Thương Thiên kỳ thật cũng có chút ăn không tiêu. Kéo dài phóng thích Tịch Diệt Chung, đối với pháp tắc của bản thân cũng là tiêu hao cực lớn.

Dù sao hắn cũng không phải đang ở trạng thái toàn thịnh, trước đó chém giết cùng hai vị Chúa Tể đã nhận lấy trọng thương. Nhưng hắn vẫn kiên trì, thậm chí ngẫu nhiên phóng thích Tịch Diệt Chung càng mạnh, bức bách hành tinh mẫu thân rời khỏi.

Mặc dù chỉ là hai năm ngắn ngủi mà thôi, nhưng hai bên rõ ràng đều đã đến trạng thái cực hạn.

Cũng bắt đầu ngạnh kháng.

Nhưng đối với Thương Thiên mà nói, rõ ràng càng khẩn trương.

Dù sao thời gian kéo càng lâu, hắn càng sẽ nguy hiểm, mà hành tinh mẫu thân càng là an toàn.

Cho đến khi...

Sau khi hai bên yên lặng đối kháng ba năm, rốt cuộc Chúa Tể Ô Mông cũng tới gần Hoang Nguyên!

Chúa Tể Ô Mông giống như cự thú phóng tới, đạp trên tinh hà cuồn cuộn mà đến, hắn không có bất kỳ áp chế gì, toàn diện phóng thích ra khí tức cùng ánh sáng Chúa Tể, cách một tỷ dặm thâm không đều có thể cảm nhận được uy lực và uy nghiêm vô tận.

- Chúa Tể đến rồi!!

Ô Mông Thiên Tôn cùng tinh cầu phụ thuộc rốt cuộc cũng không tiếp tục ẩn giấu, nhao nhao xuất hiện, đón nhận Chúa Tể Ô Mông.

- Là Chúa Tể Ô Mông.

Chúa Tể Thương Thiên thầm nghĩ tiếc nuối, cuối cùng vẫn không thể ép hành tinh mẫu thân ra ngoài, nhưng cũng còn tốt là không phải Chúa tể Tu La.

Đệ nhất phân thân nói:

- Không phải chúng ta nên trực tiếp lộ rõ cùng Chúa Tể Ô Mông, hành tinh mẫu thân đang giả mạo chúng ta, sau đó cùng Ô Mông liên thủ?

Phân thân thứ hai nói:

- Nếu như Chúa Tể Ô Mông biết bị lừa, hẳn là sẽ cùng chúng ta liên thủ, bức bách hành tinh mẫu thân đi đến khuôn khổ. Nhưng, nếu như hành tinh mẫu thân bị buộc đến tuyệt cảnh, rất có thể sẽ hủy diệt bản thân.

Đến bây giờ bọn hắn đã nhìn ra, chân thân không phải là không muốn giết chết hành tinh mẫu thân, mà là muốn thôn phệ và dung hợp hành tinh mẫu thân.

Phân thân thứ tư nói:

- Không cần liên thủ cùng hắn, chỉ là nói cho hắn biết một ít tình hình thực tế, để hắn đừng lại dây dưa với chúng ta là được.

Phân thân thứ sáu đồng ý:

- Điều chúng ta cần bây giờ chính là thời gian, có thể kéo dài đến khi hành tinh mẫu thân không kiên trì nổi.

Thương Thiên tiếp tục thúc giục Tịch Diệt Chung, nói với thứ sáu phân thân:

- Ngươi đi tiếp xúc cùng Chúa Tể Ô Mông, nên nói thì nói, không nên nói đừng nói. Tận lực kéo dài thời gian cho ta.

Phân thân thứ sáu lĩnh mệnh rời khỏi, ba bộ phân thân tiếp tục phóng thích pháp tắc, phối hợp chân thân thôi động Tịch Diệt Chung.

Trong tinh không!

Các Thiên Tôn Ô Mông cùng Chúa Tể Ô Mông gặp nhau.

- Tình huống có thay đổi.

- Chúa Tể Thương Thiên giống như trở mặt cùng viên tinh cầu phụ thuộc kia, ngay cả Tịch Diệt Chung đều tế ra tới.

- Lúc vừa mới bắt đầu, bọn hắn chỉ là giằng co, chúng ta còn không rõ tình huống, nhưng Tịch Diệt Chung xuất hiện, tinh cầu phụ thuộc kia càng là lui đến trong Hoang Nguyên chống cự, không thể nghi ngờ là Thương Thiên muốn hủy diệt hắn.

- Từ Thương Thiên chạy tới nơi này, cho đến bây giờ, viên tinh cầu phụ thuộc kia từ đầu đến cuối vẫn duy trì đầy đủ khoảng cách với Chúa Tể Thương Thiên,

- Quan hệ giữa bọn hắn chỉ sợ muốn phức tạp hơn so với những gì chúng ta nghĩ.

Bọn hắn không biết rõ tình huống, nhưng có thể nhìn ra được trạng thái.

- Từ đầu đến cuối bọn hắn đều ở biên giới Hoang Nguyên?

Chúa Tể Ô Mông ngóng nhìn Hoang Nguyên, vận chuyển pháp tắc, thôi diễn tương lai.

Bình Luận (0)
Comment