Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 3711 - Chương 3707: Thức Tỉnh Toàn Diện

Đan Hoàng Võ Đế Chương 3707: Thức tỉnh toàn diện

Chúa Tể Ô Mông nhìn về phía Chúa Tể Thương Thiên rời khỏi.

Loại an tĩnh cùng tư thái khác thường này, vậy mà lại để hắn đã nhận ra cảnh giác không hiểu.

Vạn Đạo pháp tắc trong thế giới tiếp tục vận chuyển, lấy mệnh vận cùng nhân quả làm chủ, thôi diễn hình ảnh chiến tranh.

Hình ảnh vẫn hỗn loạn, bóng dáng vẫn mông lung, nhưng Tu La, Thương Thiên, rõ ràng lại càng trở nên rõ ràng hơn, cũng càng có ánh sáng hơn.

Càng khác biệt chính là, viên tinh cầu hình người thứ ba miễn cưỡng có thể thấy được.

Phía trước là tinh cầu bình thường, phía sau thì là tinh cầu hắc ám, chính là viên hành tinh mẫu thân kia của Thương Thiên, không thể nghi ngờ được.

Thậm chí viên hành tinh mẫu thân kia còn đứng ở giữa Chúa Tể Tu La cùng Chúa Tể Thương Thiên, ánh sáng chiếu xa vạn trượng, khí tượng chấn thế, phía trước uy nghiêm bá đạo, phía sau dữ tợn tà ác, tay trái nâng đại thụ khổng lồ, tay phải nắm chiến kích thần bí, dưới chân đạp trên phế tích rách nát.

Phía sau ba bộ tinh cầu hình người, cũng chính là bối cảnh chiến tranh, rõ ràng là chiến mâu vũ trụ mở ra kia —— Hoang Nguyên!

Bên trong ánh sáng nở rộ của Hoang Nguyên, con cự điểu liệt diễm kia đang giương cánh gáy to, quan sát chiến trường vũ trụ mênh mông vô hạn, vô cùng... khổng lồ...

Lớn đến vô biên vô hạn, gần như che đậy vũ trụ!

- Vì sao lại cản ta!!

Sau khi Chúa Tể Ô Mông đưa mắt nhìn Thương Thiên rời khỏi, hắn lập tức cao giọng chất vấn Vũ Trụ Thụ.

Hình ảnh chiến tranh vẫn còn, hình dáng càng thêm rõ ràng. Ý vị này vũ trụ hỗn loạn đã không thể tránh né, lại càng ngày càng nghiêm trọng.

Hắn liên tiếp cố gắng, cơ hồ không có chút hiệu quả nào.

Làm sao có thể tiếp nhận.

Vũ Trụ Thụ lơ lửng tại biên giới Hoang Nguyên, đưa lưng về phía Chúa Tể Ô Mông, nhìn Hoang Nguyên ba động kịch liệt.

Khương Nghị chung quy vẫn chưa đi đến Hoang Nguyên, không có nói trước dẫn bạo kỷ nguyên Tiên Cổ.

Đây coi như là vạn hạnh!!

Nhưng...

Khương Nghị viên tinh cầu Chu Tước tượng trưng cho phân thân kia tiến vào.

Hắn thông qua chính mắt Dạ An Nhiên thấy tình cảnh lúc ấy, Hoang Nguyên rõ ràng đã nhận lấy xúc động.

Chỉ là không biết xúc động như thế có thể tỉnh lại ý chí chủ nhân ngủ say hay không.

Tính toán thời gian, Chu Tước rời khỏi hẳn chừng lắm ba năm rồi?

Lấy thời không loạn lưu tại Hoang Nguyên, cùng trật tự giới nguyên, hẳn là Chu Tước đã tiến vào.

Nếu như chủ nhân khôi phục ý chí, Chu Tước lại rơi xuống trước mặt hắn, vậy thì những gì liên quan tới Khương Nghị, không thể nghi ngờ là đều sẽ lộ rõ tại trước mặt hắn.

Nếu như không có khôi phục, Chu Tước ngưng lại Giới Nguyên thật, vĩnh viễn vây ở bên trong đó, cho đến khi tiêu vong.

Vũ Trụ Thụ ngắm nhìn Hoang Nguyên, yên lặng chờ đợi Hoang Nguyên phản ứng.

- Vũ Trụ Thụ! Ta đang hỏi ngươi! Vì sao lại ngăn cản ta! Bởi vì gốc Thiên Đế Thụ kia sao? Hay là viên hành tinh mẫu thân kia của Thương Thiên?

- Lần này ngươi xuất hiện, kéo dài mấy chục năm, hẳn là đang quan sát viên tinh cầu kia nhỉ. Lấy năng lực của ngươi, nếu phát giác được vấn đề, hẳn là có thể nhìn ra ảo diệu của viên tinh cầu kia. Vì sao ngươi còn muốn trợ giúp hắn, vì sao ngươi còn muốn tẩm bổ tinh cầu phụ thuộc hắn?

- Phải chăng có liên quan cùng Chúa tể Tu La? Chẳng lẽ ngươi muốn đến đỡ Tu La, hủy diệt Thương Thiên sao?

Thương Thiên đã là Chúa Tể, há có thể tuỳ tiện đền tội, đối kháng giữa bọn hắn, chắc chắn sẽ dẫn phát náo động vũ trụ! Mấy ngàn vạn năm qua, ngươi cũng đang bảo vệ vũ trụ, vì sao bây giờ lại muốn dẫn phát chiến tranh?

Chúa Tể Ô Mông áp chế ba động hủy diệt, gào thét với Vũ Trụ Thụ.

Bọn hắn đương nhiên đều biết, ban đầu là Vũ Trụ Thụ chủ đạo giúp Tu La biến đổi.

Mặc dù đó là cơ duyên ngoài ý muốn nhưng không có mâu thuẫn quá mãnh liệt.

Dù sao ngay lúc đó vũ trụ cũng cần gia tăng số lượng Chúa Tể, áp chế ngăn lại chín đại cấm khu, mà biểu hiện sau đó của Tu La cũng có thể bỏ qua.

Nhưng bây giờ, Vũ Trụ Thụ liên tiếp nhúng tay, biểu hiện khác thường, không thể không khiến Chúa Tể Ô Mông chất vấn mục đích thật sự của Vũ Trụ Thụ lúc trước và bây giờ.

Chúa Tể Ô Mông ngóng nhìn Vũ Trụ Thụ, dùng hết khả năng duy trì khắc chế.

Nếu như không phải mấy ngàn vạn năm qua Vũ Trụ Thụ đều đang bảo vệ vũ trụ, thì bây giờ hắn cũng không phải có thái độ như thế, hắn đã sớm bổ nhào qua hung hăng dạy dỗ rồi.

Nhưng, Vũ Trụ Thụ vẫn không có đáp lại, một mực tại quan sát đến Hoang Nguyên thay đổi, chờ đợi Hoang Nguyên phản ứng.

- Lão bằng hữu... Ta không biết ngươi đang làm cái gì, nhưng ta hi vọng ngươi chăm chú nghe xong lời ta nói.

- Ở giữa Chúa Tể chúng ta liên thủ chế định quy tắc vũ trụ, đã từng tuyên thệ bảo vệ những quy tắc này. Một trong những quy tắc hàng đầu chính là tránh cho bộc phát chiến tranh cấp Vũ Trụ.

- Bất kể là ai đánh vỡ quy củ thì các Chúa Tể khác đều sẽ quần công. Mặc dù ngươi không có tham dự chế định quy tắc, cũng không có tuyên thệ qua, nhưng chỉ cần ngươi sinh tồn ở trong vũ trụ này, thì phải tuân thủ, cũng phải tôn trọng những quy tắc này.

- Ta nhớ tới những cống hiến của ngươi đối với vũ trụ, nguyện ý cho ngươi một cơ hội để giải thích, cũng có thể cho ngươi một cơ hội để bảo trụ Tu La, nhưng cần ngươi tập kết tất cả Chúa Tể khác, tiến hành tỏ thái độ.

- Nếu như ngươi thật muốn bảo đảm cho Tu La, vậy thì xin hãy thận trọng cân nhắc những lời ta vừa nói này. Nếu như ngươi bỏ mặc, ta đại biểu Chúa Tể khác tỏ thái độ với ngươi —— chúng ta tuyệt đối sẽ không dung túng bất kỳ nhân tố nào nguy hại tới vũ trụ, chúng ta càng thề sống chết bảo vệ vũ trụ yên ổn. Bất kể là ai, cũng mặc kệ hắn đã làm bao nhiêu chuyện.

Giọng của Chúa Tể Ô Mông tràn ngập áp bách cường đại, truyền tới Vũ Trụ Thụ.

Đây là hắn đang đưa ra thông điệp đối với Vũ Trụ Thụ.

Mặc dù hắn có mang theo chút tôn trọng, nhưng thái độ vẫn vô cùng minh xác.

Chẳng cần biết ngươi là ai, chỉ cần phá hư quy tắc vũ trụ, chúng ta nhất định sẽ hợp nhau tấn công.

Vũ Trụ Thụ vẫn thờ ơ như cũ, giống như không nhìn thẳng tới lời cảnh cáo của Chúa Tể Ô Mông.

- Vũ Trụ Thụ, rốt cuộc ngươi muốn làm gì!!

Bình Luận (0)
Comment