Côn Bằng nhận ảnh hưởng của Khang Ninh, tốc độ nhanh chóng chậm dần, quan sát dãy núi rừng rậm, tìm kiếm lấy vết tích Tinh Thần Thụ.
Nếu như là bộ lạc bình thường, không cần thiết phải chú ý.
Nếu như là bộ lạc cỡ trung trở lên, tất nhiên Tinh Thần Thụ vô cùng tươi tốt, cao ngất mấy ngàn thước, cũng sẽ vô cùng sáng tỏ và đáng chú ý.
Cách rất xa hẳn là có thể chú ý tới.
Nhưng, bọn hắn cảnh giác các mặt, vừa mới vượt qua giang hà không lâu, trong tầng mây phía trước lại đột nhiên xuất hiện hào quang sáng tỏ.
Khi bọn hắn phát hiện thì cũng đã chậm.
Côn Bằng phá tan núi mây phía trước, cảnh tượng sáng tỏ thông suốt, hào quang sáng chói rọi khắp biển mây.
Ở giữa biển mây cuồn cuộn, vậy mà lại có một hòn đảo lơ lửng.
Hòn đảo rất lớn, phía trên là dãy núi chập trùng, cây rừng um tùm, tràn ngập tinh năng nồng đậm. Sâu trong hòn đảo có một gốc Tinh Thần Thụ cao ngất khổng lồ, giống như là tinh thần thật sự, chiếu khắp vùng núi mênh mông, chiếu sáng tới gần biển mây, thậm chí dính líu tinh ngân rải rác trong mây.
- Rút lui!!
Khang Ninh bỗng nhiên biến sắc, khống chế Côn Bằng mãnh liệt nhấc lên, quả quyết muốn rời khỏi nơi này.
Tinh Thần Thụ mấy ngàn thước, treo cao tại không trung hòn đảo?
Chẳng lẽ đây là bộ lạc cỡ lớn?
Không xong!!
Tinh Thần Thụ đã sớm đã nhận ra cái khí tức cường hãn này tới gần, trả lại cho bộ lạc cảnh báo mãnh liệt.
Cả hòn đảo nhỏ đang nhanh chóng cảnh giới.
Tộc nhân bình thường quay quanh Tinh Thần Thụ cầu nguyện, tộc trưởng mang theo tộc lão cùng cường giả phóng thích tinh thú.
Bọn hắn cực ít nhìn thấy Tinh Thần Thụ phát ra cảnh cáo như vậy, nhất định là kẻ địch cường hãn.
Giờ khắc này, bọn hắn vừa chuẩn bị sẵn sàng, liền thấy một con Côn Bằng phá tan vân sơn, lao đến phía bọn hắn.
Rống!!
Số lượng lớn tinh thú cùng gào thét kêu lên, tinh văn bành trướng, năng lượng cuồn cuộn.
Cả hòn đảo nhỏ đều đang lắc lư, mênh mông biển mây đều mãnh liệt chập trùng.
- Chúng ta vô ý mạo phạm, chỉ là xông lầm nơi đây! Bây giờ liền rời khỏi!
Khang Ninh tranh thủ thời gian la lên, hận không thể để Côn Bằng lại dài ra mấy tấm vây cá lớn.
Trên đảo các cường giả hai mặt nhìn nhau.
Xông lầm??
Đây là lãnh địa Không Tinh tộc chúng ta, ngươi không biết?
Tinh Thần Thụ đã thức tỉnh, đang phóng thích cảnh cáo, ngươi xông tới nơi này? Đây không phải cố ý?
Mà...
Chỉ là Côn Bằng sao?
Mặc dù Côn Bằng là tinh thú ngũ giai, thực lực cường hãn, nhưng giống như không đến mức để Tinh Thần Thụ như vậy cảnh giới chứ.
Oanh...
Liệt diễm ngập trời, hung uy sôi trào.
Một tôn Già Thiên Vân Tước nhấc lên cuồng phong vô tận, nổ bắn ra bầu trời, bay lên không trọn vẹn ba ngàn mét, nhìn ra tầng mây xa xa, cao giọng la lên.
- Xung quanh không có phát hiện tinh thú khác!
Rống...
Một con Kim Ưng vỗ cánh như điện, rời khỏi hòn đảo, tiến đụng vào biển mây, nhanh chóng lao xuống phía dưới biển mây, cũng đưa ra cảnh cáo:
- Phía dưới cũng không có tinh thú.
Các tộc nhân bên trong hòn đảo buông lỏng cảnh giác.
Thì ra chỉ có một tinh thú này.
Còn tưởng rằng lọt vào xâm lấn đâu.
- Bắt lấy Côn Bằng kia!
Sâu trong hòn đảo truyền ra tiếng gào thét hùng hậu.
Già Thiên Vân Tước giữa trời chấn kích hai cánh, liệt diễm tuôn ra, lướt qua hòn đảo, nhào về phía Côn Bằng đang đi xa.
Đây là tinh thú ngũ giai, giương cánh ba ngàn mét, hình thể khổng lồ, tinh văn toàn thân hừng hực, là một hung thú đáng sợ.
Tốc độ của hắn cực nhanh, không kém gì Côn Bằng.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng lôi minh dồn dập vang vọng hòn đảo.
Ba thớt Lôi Đình Chiến Mã bay lên không, lôi kéo một quả cầu đá phóng tới.
Toàn thân bọn chúng lấp lóe lôi triều, giống như là lôi đình đi nhanh, tốc độ càng lúc càng nhanh, gần như lưu lại vết tích giống như tàn ảnh, nhanh chóng đuổi kịp Già Thiên Vân Tước.
Lôi Đình Chiến Mã là tinh thú tam giai, thực lực kém xa Côn Bằng, nhưng tốc độ thật nhanh.
Quả cầu đá bọn chúng lôi kéo mới thật sự là cường giả.
- Chúng ta vô ý mạo phạm! Xin hãy tha thứ!
Khang Ninh thúc giục Côn Bằng, cũng không ngừng quay đầu gào thét.
- Mạo phạm, thì phải trả giá đắt! Để lại Côn Bằng.
Nam tử bên trên Già Thiên Vân Tước lớn tiếng la lên, một tay chỉ trời, liệt diễm kịch liệt dâng trào, tiếp tục áp chế, hình thành từng quả cầu lửa.
- Ta chỉ là xông lầm, vì sao lại muốn tính mạng của ta!
Khang Ninh tức giận đáp lễ, đối phương muốn giữ lại Côn Bằng đương nhiên là muốn di chuyển khế ước, mặc dù như thế Côn Bằng sẽ tiếp tục còn sống, nhưng hắn bị cưỡng ép tước đoạt cũng chỉ có một con đường chết, trở thành chất dinh dưỡng của Tinh Thần Thụ.
Đây chính là cách làm việc của bộ lạc cỡ lớn sao?
- Phạm sai lầm, phì phải trả giá đắt! Lão nhân trong tộc ngươi không dạy qua ngươi sao?
- Ta chỉ là xông lầm, làm sai chỗ nào!
- Tinh Không tộc là bộ lạc cỡ lớn, ngươi không chào hỏi xông vào, chính là mạo phạm, mạo phạm thì phải trả giá đắt!
Già Thiên Vân Tước nhanh chóng truy kích, phía sau Lôi Mã nhanh chóng tới gần.
- Để lại!!
Quả cầu đá oanh minh, kịch liệt mở rộng, hóa thành một tôn Thạch Hầu thông thiên.
Thạch Hầu thông thiên, tinh thú lục giai.
Một trong những hộ giả của Tinh Không đảo.
- Chạy! Nhanh!!
Khang Ninh thúc giục Côn Bằng, phía sau lại có tinh thú lục giai.
Mặc dù chỉ là cao hơn Côn Bằng một cấp bậc, nhưng đến lục giai, chính là bước vào vấn đề hoàn toàn mới, là Thánh Thú.
- Cảnh cáo cuối cùng, để lại!!
Cường giả trên người Già Thiên Vân Tước cùng Thạch Hầu đều cuồng dã hò hét.
Côn Bằng này chỉ lo chạy trốn, còn rất bối rối. Hẳn không phải là bộ lạc cỡ lớn, nếu không đã sớm báo tín danh.
Cho nên, không có lo lắng, bắt lấy, ký kết khế ước!!
Côn Bằng a, có thể lên trời, có thể vào biển, là chiến thú cường đại khó có được, không vào bộ lạc cỡ lớn thật sự là đáng tiếc.
- Nhanh nhanh nhanh...
Khang Ninh tái nhợt sắc mặt, lo lắng thúc giục.
- Uy!! Có phải ngươi ngốc hay không?
Khương Nghị nhìn nhíu chặt mày lên:
- Ngươi quên ta ở nơi này?
Khang Ninh hơi sững sờ, đúng vậy, bên cạnh không phải có một tinh thú lục giai sao, ta sợ cái gì?
An An đều sửng sốt một chút, đúng thế, ta khế ước với tinh thú lục giai cơ mà.