- Thời điểm hắn vừa mới bắt đầu khai phách Nguyên Giới thật, kỳ thật rất tùy ý, chính là kéo dài ra vô số sợi rễ, sau đó dùng sợi rễ tạo nên ra sinh mệnh thể, sau đó giao thủ cùng Nguyên Giới thật khác.
- Giao thủ nhiều lần, cũng nhìn được càng nhiều Nguyên Giới thật, liền bắt đầu thăng hoa và cải tạo nơi này.
- Không biết từ khi nào, hắn nghĩ tới một cái chủ ý, chính là trên mặt không gian Nguyên Giới thật, mở ra một tầng không gian khác. Chế định cho nơi đó trật tự pháp tắc khắc nghiệt, để nơi đó diễn biến phát triển, hình thành tinh không mỹ lệ.
- Vũ trụ tương đương với hồ năng lượng, thông qua giao tiếp khu vực, cũng chính là Hoang Nguyên, rơi tới cái này Tinh Thần giới, cho Tinh Thần giới bên trong các cư dân bản địa cung cấp năng lượng.
- Ngươi hẳn là chú ý tới, nơi này có rất nhiều Tinh Thần Thụ. Một gốc Tinh Thần Thụ, đối ứng với tinh cầu, hoặc là tinh vực trong vũ trụ.
- Tiểu Tinh thần thụ, liền đại biểu tinh cầu Thần cấp, siêu cấp Tinh Thần Thụ, thì đại biểu cho tinh vực Chúa Tể. Cái này hẳn là ngươi có thể hiểu được rồi nhỉ.
Khương Nghị gật đầu, lông mày vẫn nhíu rất căng:
- Ngài tiếp tục.
- Tinh thú, là bộ phận tinh năng bên trong phạm vi thế giới lắng đọng thai nghén, tinh giai phổ biến rất yếu, tại ngũ giai trở xuống. Bộ phận thì là Tinh Thần Thụ diễn biến, tinh giai rất mạnh, có thể tới thất giai, thậm chí là bát giai.
Sau khi nói xong, Chúa Tể Vô Vọng hơi ngưng lại, trân trọng nói:
- Khi ta vừa mới nói tới, chính là bản chất thế giới. Là bản chất thế giới chân chính, chân thực. Đây cũng là nguồn gốc vạn vật mà chúng ta dùng trên vạn năm thời gian, tìm tòi nghiên cứu đến.
Khương Nghị nhắm mắt lại, tận hết khả năng tiêu hóa lấy bản chất thế giới mà Chúa Tể Vô Vọng giới thiệu.
Thế giới hư vô, là thế giới chân chính.
Tiên Tôn phiêu miểu, là sinh mệnh chân chính.
Bây giờ Tinh Thần giới cùng vũ trụ, cùng hết thảy hết thảy mọi thứ trong hai thế giới, chỉ là do một Tiên Tôn dùng uy lực và năng lượng vô thượng, khai phách đi ra?
Những Tiên Tôn hữu hình, vô hình kia, đều là... Tạo Vật Chủ?
Khương Nghị cứ việc từ phàm nhân tiếp xúc đến tinh cầu, lại từ tinh cầu tiếp xúc đến vũ trụ, nhưng giờ phút này vẫn còn có chút hoảng hốt.
Thế giới quan lần nữa nhận lấy trùng kích, mà so dĩ vãng càng cường liệt càng kinh khủng hơn.
Chúa Tể Vô Vọng cho Khương Nghị thời gian tiêu hóa hấp thu, cho đến khi nhìn thấy lông mày của hắn thoáng giãn ra, mới tiếp tục nói:
- Bình thường mà nói, vũ trụ cùng Tinh Thần giới tương đương với hai không gian song song hoàn toàn độc lập.
- Đều chiếu theo hệ thống pháp tắc do Tiên Tôn chế định, tiến hành diễn biến riêng phần mình, sinh tồn riêng phần mình, phát triển riêng phần mình.
- So ra mà nói, không gian vũ trụ là an toàn hơn, không cần đứng trước ngoại bộ uy hiếp, không cần tiếp nhận chiến tranh va chạm, nhưng nói cho cùng lại thật ra là một cái hồ năng lượng, trong lúc vô hình cho cung cấp năng lượng Tinh Thần giới.
- Tinh thần trong không gian chỉ cần khế ước đến tinh thú cường hãn, thì đã có thể thu hoạch được năng lượng cực kỳ khủng bố, còn không cần đứng trước các loại khái niệm sinh lão bệnh tử, nhưng nói cho cùng cũng là quân doanh, cần thay Tiên Tôn xông pha chiến đấu.
- Hai không gian dựa vào nhau mà tồn tại, lại không can thiệp chuyện của nhau. Hai không gian thậm chí đều không cần biết về sự tồn tại của nhau, càng không cần biết còn có khái niệm Tạo Vật Chủ chân chính như thế này.
- Nhưng... Thường cách một một thời gian, vũ trụ sẽ tiến hành một lần thanh lý, tất cả tinh cầu cùng cấm khu sụp đổ toàn bộ, vũ trụ sẽ quy về hư vô, sau đó do Vũ Trụ Thụ phóng xuất ra từng viên tinh cầu Hỗn Độn, chế tạo ra hình thức vũ trụ ban đầu, sau đó lại chỉ dẫn khí tức Hỗn Độn, tạo nên những tinh cầu khác, mở ra kỷ nguyên mới.
Nói đến đây, trong đôi mắt giống như tinh thần của Chúa Tể Vô Vọng nổi lên có chút đau thương.
Toàn vũ trụ sụp đổ.
Trăm tỉ dặm thâm không đều là tiếng vang vỡ nát, tất cả tinh cầu đều phá thành mảnh nhỏ.
Con dân trên mỗi hành tinh đều bị tai nạn nuốt hết, tất cả huy hoàng đều bị sụp đổ tách rời.
Tràng diện kia...
Mặc dù không có trải qua, nhưng chỉ là nghĩ đến cũng làm người ta cảm thấy đau thương.
- Tại sao muốn thanh lý?
Khương Nghị nhíu mày, vũ trụ không chỉ đã trải qua một lần kia hủy diệt, mà là hủy diệt định kỳ?
Mỗi khi phát triển đến thời điểm cường thịnh nhất thì sẽ trực tiếp sụp đổ?
Mỗi hành tinh đều có mấy tỷ sinh linh a, mấy trăm hơn ngàn hành tinh, chính là sinh linh đếm mãi không hết.
Mỗi một sinh linh đều có cuộc sống của riêng mình. Mỗi một sinh linh đều có thứ mà mình theo đuổi.
Nói hủy diệt liền hủy diệt? Nói biến mất liền biến mất?
Hóa thành hư vô, không đấu vết, thật giống như bọn hắn chưa bao giờ tồn tại qua.
Các Tiên Tôn cũng đã làm cái gì rồi?
Nếu đã tạo nên thì phải bảo vệ cho tốt chứ.
Cần, thì tạo nên, sử dụng hết, thì lại thanh lý?
Cái gì gọi là vô tình? Đây quả thực là diễn dịch cực hạn!!
Chúa Tể Vô Vọng chậm rãi lắc đầu:
- Ta không biết. Ta không biết đã kéo dài mấy kỷ nguyên, ta cũng không biết bọn hắn đã hủy diệt bao nhiêu sinh linh, ta càng không biết tại sao.
Thiên Đế có hai sừng và hai cánh nói:
- Chúng ta đã thử điều tra qua, nhưng đó là bí mật của Tiên Tôn, không phải thứ mà chúng ta có thể chạm đến.
Thiên Đế đầu lâu nói:
- Chúng ta chính là tra được bí mật như thế này, mới lâm vào tuyệt vọng, tự nguyện phong ấn tại nơi này, chờ đợi vũ trụ hủy diệt, chờ đợi Tinh Thần giới khởi động lại.
Thiên Đế mang áo giáp hạng nặng nói:
- Đối với Tiên Tôn mà nói, hai cái không gian cũng chỉ là hắn tạo ra, sinh linh bên trong đều là hắn sáng tạo, trong mắt hắn, không gian như là vũ khí, sinh linh như là sâu kiến, cũng có thể tùy ý xóa đi.
Khương Nghị chau mày, chưa từ bỏ ý định tra hỏi:
- Phỏng đoán thì sao? Các ngươi ở chỗ này tìm kiếm vài vạn năm, lại ngủ say một trăm ngàn năm, hẳn là có hiểu biết của mình.
Chúa Tể Vô Vọng nhìn Khương Nghị thật sâu, đáy mắt lóe ra một vòng dị dạng.
Hắn không có tuyệt vọng?