Tu La tiếp tục nói:
- Nói cho cùng, đây chỉ là gút mắc giữa Thương Thiên cùng hành tinh mẫu thân của hắn, chỉ vì hắn hố một tay vào Hằng Vũ cùng Ô Mông, cuối cùng biến thành cục diện như vậy. Trong mắt của ta, thật sự là không cần thiết.
- Là không có nhất định, nhưng đã không phải là chuyện mà các ngươi muốn kết thúc thì có thể kết thúc. Thương Thiên là Chúa Tể, còn kết minh cùng cấm khu Thiên Hà, các ngươi muốn báo thù, nhân thể sẽ dẫn phát hỗn chiến, đồng thời liên luỵ càng nhiều hơn.
- Thương Thiên cùng Thiên Hà?
Thiên Nguyên cảm thấy may mắn khi không có trực tiếp đi tìm Thương Thiên báo thù, nếu không phải vậy thì kẻ gặp nạn chính là bọn họ.
- Chúa Tể có thể hợp tác cùng cấm khu?
Dạ An Nhiên rất kinh ngạc, nàng biết Thương Thiên sẽ tìm người giúp đỡ, nhưng không nghĩ tới hắn sẽ tìm tới cấm khu!
- Mục đích hôm nay chúng ta tới, là muốn hợp tác với ngươi.
Tu La trực tiếp đưa ra đề nghị của mình.
- Ta biết chân tướng, là các ngươi muốn báo thù, mà không phải cố ý muốn dẫn phát hỗn chiến, điều ta có thể làm chính là không còn nhúng tay, những cái khác... Không cần nói thêm.
Cửu Tướng đây cũng là không nghĩ tới, tìm hắn hợp tác? Trấn áp Thương Thiên?
Đối với loại việc nhà này hắn không có chút hứng thú nào, đối với loại bão táp chiến tranh này đang dành dụm, cũng đột nhiên không có hứng thú.
Tu La nói:
- Chúng ta nơi này có một bí mật càng lớn, hẳn là có thể để cho ngươi cảm thấy hứng thú. Chúng ta không ngại làm giao dịch, nếu như ngươi hứng thú, thì theo chúng ta đi xử lý Thương Thiên. Nếu như không hứng thú, chúng ta tuyệt đối không quấy rầy, bây giờ liền đi.
Giao dịch?
Cửu Tướng có chút trầm mặc, đây là lần đầu tiên nghe được cái từ này, lại có tinh cầu đến làm giao dịch với hắn.
Thiên Nguyên cùng Dạ An Nhiên nhìn Tu La, làm thật?? Ngươi thật muốn nói chuyện hợp tác cùng Cửu Tướng??
Tu La nói:
- Bí mật này, cùng cảnh giới đột phá ngươi bây giờ tìm kiếm, có liên quan cực lớn. Có lẽ, có thể cho ngươi chút dẫn dắt, thậm chí là để cho ngươi đốn ngộ.
Cửu Tướng tiếp tục trầm mặc.
Đột phá?
Ngàn vạn năm nghiên cứu, đều không thể thành công.
Há mồm liền ra dẫn dắt? Liền đến đốn ngộ?
Nhưng Cửu Tướng cũng không có từ chối. Hắn là pháp tắc chủ đạo ý thức, mà không phải cảm xúc, cho nên không có cái gọi là ngạo mạn hay khinh miệt, trong ý thức của hắn nghĩ tới là... Nếu quả thật có dẫn dắt thì sao?
Tu La ra hiệu với Khương Nghị.
Khương Nghị đi đến phía trước, trực diện với Cửu Tướng, đi thẳng vào vấn đề:
- Ngài không có hi vọng đột phá.
Thiên Nguyên cùng Dạ An Nhiên âm thầm lắc đầu, may Cửu Tướng là hành tinh, là dùng pháp tắc suy nghĩ, đổi thành sinh linh nội bộ thế giới, thái độ này của ngươi không quất chết ngươi mới lạ.
Cửu Tướng yên lặng nhìn Khương Nghị một chút, thất vọng, còn tưởng rằng thật có dẫn dắt:
- Các ngươi có thể đi.
Khương Nghị lại nói:
- Ngươi không có hi vọng, nhưng ta có hi vọng. Vũ trụ này chỉ có thể xuất hiện một tinh cầu cấp tám, chính là ta.
Cửu Tướng lại nói:
- Ta đưa ngươi rời khỏi?
Khương Nghị lại nói:
- Đây không phải ta nói, là Vũ Trụ Thụ nói với ta.
Tu La phụ họa nói:
- Đúng là Vũ Trụ Thụ nói. Bên ngoài một trăm bảy mươi dặm, Vũ Trụ Thụ ngăn cản chúng ta, chuyển cáo chúng ta một bí mật.
Cửu Tướng rất bình tĩnh.
Thái độ này đã không phải vấn đề tin hay không tin, mà là không nhìn thẳng.
Khương Nghị làm một quyết định mạo hiểm:
- Ta cho phép ngài, cùng Tu La, nhìn trộm thời gian Cổ Hà của ta! Nơi đó có bí mật càng sâu của ta! Nhiều lời vô ích, chính ngài nhìn thì biết!
Tu La rất bất ngờ, vậy mà đồng ý?
Trên đường tới, hắn hơi từng đề cập với Khương Nghị về chuyện này, chỉ là Khương Nghị trầm mặc không có đáp lại, hắn lại cho là đó là từ chối.
Không phải Khương Nghị từ chối, là nghĩ đến xem Chúa Tể Cửu Tướng trước một chút. Nhìn xem đây rốt cuộc là dạng tinh cầu gì, đối với bọn hắn lại là dạng tư thái gì.
- Thời gian Cổ Hà...
Cửu Tướng có chút hứng thú, thời gian Cổ Hà thật ra là một khái niệm phiêu miểu, là trước khi tinh cầu khai thiên tích địa, Hỗn Độn diễn biến một đoạn lịch sử, bình thường là mấy trăm vạn năm, mà đều là hắc ám lại bình tĩnh, không có cái gì, chớ nói chi là thấy cái gì.
Nhưng, thời gian Cổ Hà là đầu nguồn của thời gian Trường Hà, vô cùng quan trọng lại mẫn cảm. Nếu như nhận trùng kích, chắc chắn sẽ liên luỵ thời gian Trường Hà, tiến tới loạn lịch sử phát triển của cả viên tinh cầu, ảnh hưởng to lớn.
Cho nên, có rất ít tinh cầu nguyện ý mở ra thời gian Cổ Hà của mình.
- Bắt đầu đi.
Thời điểm Khương Nghị nói ra lời bắt đầu chính là nhìn về phía Tu La, để Tu La đề phòng Cửu Tướng, đừng nhìn nổi sức lực, động tâm tư gì khác.
Tu La gật đầu.
Tại trên tạo nghệ khác, hắn kém xa lão gia hỏa này, nhưng trên thời gian Pháp Tắc, hắn là có thể phân cao thấp cùng Cửu Tướng. Cho nên, hắn trông coi, có thể yên tâm.
- Ta chỉ là dò xét đơn giản, sẽ không xâm hại Trường Hà thời gian của ngươi.
Tu La đưa tay, dẫn xuất một đoạn ánh sáng thời gian, đánh về phía tinh cầu Khương Nghị, xúc động thời gian Trường Hà của Khương Nghị.
Trường Hà thời gian mới tinh là bắt đầu từ Vũ Trụ Thụ nơi đó, trước đó đều đã hủy diệt, cho nên bây giờ cũng chỉ là hơn một trăm năm ngắn ngủi mà thôi, cũng thực sự không có gì để phải theo dõi.
Nhưng, Tu La có thể cảm nhận được rõ ràng sức sống bành trướng, cùng năng lượng cường đại ẩn chứa bên trong đoạn thời gian Trường Hà này.
Rõ ràng hơn một trăm năm, lại như là vạn cổ thời không lao nhanh.
Tu La xách lên đề nghị này, nhưng thật ra có tư tâm. Hắn cũng muốn tận mắt nhìn bí mật của viên tinh cầu này, ít nhất phải biết được đến tột cùng là sự hay là giả. Không phải nói không đủ tín nhiệm, mà là chuyện liên luỵ quá lớn, liên quan đến quá rộng, trực tiếp quyết định vận mệnh của hắn, hắn không thể không thận trọng.
Cửu Tướng không có theo
Thời gian Trường Hà đối với bất cứ một viên tinh cầu nào mà nói cũng đều là tư ẩn, dính đến toàn bộ bí mật của mình, nhìn trộm thời gian, chẳng khác nào nhìn trộm toàn bộ.
Cho nên, hẳn là cho tôn trọng.