Đây cũng là vấn đề rất đơn giản, lại đều là việc mà ba vị Chúa Tể đang hỏi.
Trước đó bọn hắn quen thuộc với thời gian vô hạn, chính là ngủ một giấc đã mấy trăm ngàn năm, phát cái ngốc đều là mấy vạn năm. Lấy thương thế của Bây giờ bọn hắn, muốn hoàn toàn khôi phục, chỉ sợ thật muốn mấy trăm ngàn năm, nhanh nhất đều muốn một trăm ngàn năm.
Nhưng, một trăm ngàn năm?
Ba viên tinh cầu kia có thể cho bọn hắn thời gian một trăm ngàn năm?
Cấm khu lại có thể cho ba viên tinh cầu kia bao nhiêu thời gian?
Tẫn Hư cùng Man Hoang đều không có nhận nhiều thương tổn nghiêm trọng, cấm khu Cực Quang, cấm khu Ách Nạn, cấm khu Vạn Cổ lại là tồn tại đặc biệt kinh khủng, một khi ngũ đại cấm khu hội hợp, chắc chắn sẽ săn giết bọn Tu La.
Lấy thực lực ngũ đại cấm khu toàn thịnh, bọn người Tu La ở vào trạng thái sụp đổ thật đúng là chưa hẳn đã chịu đựng được.
Nếu như lại phối hợp với cấm khu Cực Lạc, bọn người Khương Nghị hẳn phải chết không nghi ngờ.
Nhưng, bọn hắn không nghỉ ngơi, trực tiếp lùng bắt sao?
Giống như càng Không thể nào.
Dù sao Ô Mông cơ hồ cũng là phế đi, thực lực Vạn Giới càng không kịp một nửa đỉnh phong.
Nếu như bọn hắn đuổi bắt, đuổi kịp cũng ép không được, đánh nhau nhất định lưỡng bại câu thương.
Một câu của Chúa Tể Hằng Vũ, lại để bọn hắn đều lâm vào tình cảnh lưỡng nan.
Bọn hắn đều là Chúa Tể cao cao tại thượng, có được thực lực cường đại ảnh hưởng vũ trụ, lại đột nhiên có loại cảm giác lực bất tòng tâm.
Ô Mông quyết định:
- Đuổi! Vừa đuổi vừa điều chỉnh! Cấm khu đang tập kết, lùng bắt cùng vây công bọn Cửu Tướng sẽ trong thời gian ngắn, chúng ta nhìn thấy chiến trường thì liền tiến lên.
Vạn Giới nhìn bao phủ trong dung nham của tinh cầu Ô Mông:
- Ngươi còn có thể được không?
Ô Mông nói:
- Bây giờ ta rất tốt! Chưa bao giờ tốt qua như bây giờ.
Hằng Vũ trầm giọng nói:
- Đừng bốc phét nữa, ngươi bây giờ cần chỉnh đốn điều trị gấp, xem như thật muốn đuổi, cũng là chúng ta đuổi.
Ô Mông nói:
- Mặc dù ta không thể chiến đấu, nhưng ta có thể hình thành uy hiếp. Chỉ cần ta thể hiện ra dấu hiệu muốn sụp đổ, ai dám không sợ? Nếu thật sự là gặp được cục diện không thể làm gì, ta trực tiếp nổ! Mang theo bọn Cửu Tướng, còn có những cấm khu kia, cùng chết.
Hằng Vũ, Vô Thiên cùng Vạn Giới đều rất bất đắc dĩ, có cần phải liều như thế này không?
- Mang ta lên, tiếp tục đuổi.
- Hằng Vũ và Vô Thiên, các ngươi ở phía trước, ta và Vạn Giới ở phía sau điều trị.
Ô Mông nói xong cũng bắt đầu phong bế tinh cầu, điều trị Vạn Đạo pháp tắc, xử lý tai nạn trong tinh cầu.
Bọn người Hằng Vũ biết không xoay chuyển Ô Mông được, chỉ có thể mang theo hắn tiếp tục tuần sát vũ trụ. Huống chi, cấm khu sắp vây bắt Cửu Tướng, chiến tranh nhất định thăng cấp toàn diện, bọn hắn không thể cứ khoanh tay đứng nhìn.
Nếu không, nếu như bọn Cửu Tướng không còn nữa, thực lực cấm khu cũng sẽ theo đó mà tăng lên, đến lúc đó vẫn sẽ tới vây bắt bọn hắn.
Còn không bằng cưỡng ép tham chiến, nhìn tình huống, chờ cơ hội.
- Trở về!!
Đám người Hằng Vũ gào thét thật to lớn, hô hoán các Thiên Đế đang tản ra.
Chiến tranh kết thúc, nhưng năng lượng lưu lại vẫn như hồng thủy đang lao nhanh trong tinh không hỗn loạn.
Chủ nhân Cực Lạc nhìn bên này, nhìn lại bên kia, vậy mà không ai để ý tới hắn.
- Ngài xem ngài một chút, chơi đập đi.
Long Quỳ bãi động khổng lồ thân rồng, kéo lấy mười mấy viên tinh cầu Thần cấp, đi tới trước mặt chủ nhân Cực Lạc.
- Hai tên oắt con kia đâu?
Chủ nhân Cực Lạc nhìn quanh tinh không, con trai Cực Lạc cùng công chúa Cực Lạc không biết đã biến mất từ lúc nào.
- Tìm bọn hắn làm gì, ngẫm lại chính ngài đi. Cấm khu không để ý tới ngài, các Chúa Tể không dám dùng, sau này ngài cứ làm như ba ba xem kịch?
- Không đếm xỉa đến, nhìn đùa giỡn, không tốt sao?
- Đúng là rất tốt, nhưng đùa giỡn kết thúc rồi? Mặc kệ người nào thắng, ngài cũng không vớt lên tốt được.
- Đừng hốt hoảng, cảnh diễn này chỉ vừa mới bắt đầu, còn chưa tới thời điểm luận phân thắng thua, trước tiên chúng ta có thể nhìn.
Chủ nhân Cực Lạc từ chỗ Cửu Tướng và Tu La nơi đó bắt được chấp niệm cường thịnh.
Nói cách khác, hai viên tinh cầu kia là kiên định duy trì Khương Nghị.
Cái này rõ ràng không hợp lý.
Tu La là kiêu ngạo bực nào, há có thể cam làm xu thế?
Cửu Tướng lại là cường đại cỡ nào, vì sao lại đi theo Khương Nghị?
Trong này khẳng định ẩn giấu đi bí mật lớn!
Cho nên, trước khi bí mật không có bại lộ, hắn không nghĩ tới sẽ nhúng tay vào.
- Cấm khu không mang theo ngài, Chúa Tể không để ý tới ngài, ngài có thể chạm mặt cùng bọn người Khương Nghị.
- Bọn hắn là ba Chúa Tể, phối hợp với ngài là bốn nguồn lực lượng cường đại, dù là toàn bộ cấm khu vượt lên đến, các ngươi cũng gánh vác được, nếu như phản kích Chúa Tể, các ngươi có thực lực.
- Bây giờ chính là thời điểm suy yếu nhất của bọn hắn, rất thích hợp để đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
- Đừng dùng khuynh hướng thân sơ của ngươi chỉ dẫn ta làm việc. Trận sự kiện vũ trụ này không có đơn giản như ngươi nhìn thấy.
Tại thời điểm lặp đi lặp lại mượn dùng vũ trụ đại thế, chủ nhân Cực Lạc đã bắt được ý chí vũ trụ rất vi diệu, để hắn... Hơi có mấy phần bất an.
- Vậy cũng không thể cứ nhìn như vậy, nếu không, ta thay ngài đi chào hỏi cùng Khương Nghị?
- Không cần, ngươi tiến vào cấm khu trung thực đợi cho ta.
- Ngài đi làm cái gì?
- Đuổi theo!!
Tu La cùng Cửu Tướng bảo vệ Khương Nghị, hành tẩu tại tinh không mênh mông, đi đến biên giới vũ trụ.