Đúng thế.
Khương Nghị hiện tại không động được! Cần thời gian khống chế Tẫn Hư.
Mà Cửu Tướng cùng Tu La đều là tinh cầu, bên trong bạo động kịch liệt, dung nham lao nhanh, tình huống đều đã rất nguy hiểm, chỉ cần kéo một cái vào Hắc Ám cấm khu liền có thể gắt gao nhốt ở bên trong.
Đến lúc đó chiến trường chẳng phải lại nghịch chuyển?
Bọn hắn vốn không cam tâm đi trốn, hiện tại lập tức nhắc đến chiến ý, tiếp tục triền đấu cùng Tu La và Cửu Tướng.
Tu La cùng Cửu Tướng vô cùng phối hợp, không lại dây dưa, không còn ác chiến, ngược lại xông về hướng Khương Nghị nơi đó.
Cử động như vậy lần nữa kích thích ba cấm khu, ngược lại bắt đầu điên cuồng dây dưa Tu La cùng Cửu Tướng.
- Vạn Giới, Ô Mông, trùng kích chiến trường! Chúng ta đi ngăn cản Hắc Ám cấm khu!
Chúa Tể Hằng Vũ không còn nhiều lời, chỉ lo vọt mạnh về phía trước.
Vạn giới không để ý tiêu hao tiếp tục ngưng tụ con đường không gian, mang theo ba viên tinh cầu bằng tốc độ nhanh nhất tới gần chiến trường.
Sau nửa tháng...
Tại thời điểm khoảng cách chiến trường Hắc Ám cấm khu còn lại hơn một tỷ dặm, Chúa Tể Vạn Giới bộc phát ra không gian loạn lưu kinh khủng, bao phủ Chúa Tể Hằng Vũ cùng Chúa Tể Vô Thiên, vượt qua xông về nơi xa, mà hắn thì mang theo Chúa Tể Ô Mông giáng lâm đến trước mặt Khương Nghị.
- Tu La, Cửu Tướng, dừng tay cho ta!
- Nếu không ta kéo lấy Khương Nghị chôn cùng!!
- Đừng cho rằng ta không dám, chỉ cần có thể giải quyết hết chiến tranh uy hiếp, ta cái gì đều làm ra được!!
Chúa Tể Ô Mông phát ra tiếng gào thét hùng hậu, nương tựa theo pháp tắc cuồn cuộn, thanh triều cuồn cuộn, như nộ hải triều dâng, quét sạch chiến trường mênh mông.
Chúa Tể Vạn Giới thì vọt lao thẳng đến Khương Nghị nơi đó, cách ức vạn dặm gào thét xoay tròn, tổ kiến không gian cấm chế, muốn cưỡng ép định trụ Khương Nghị tại khu vực này.
Khương Nghị không để ý đến, tiếp tục áp chế nguyên lực Tẫn Hư, cứng rắn nhét vào bên trong tinh cầu hắc ám.
- Không nên vọng động! Còn chưa tới một bước kia!
Tu La cùng Cửu Tướng lần lượt dừng lại, Vạn Đạo pháp tắc thật đúng là dẫn ra loại khả năng kia cho bọn hắn chỉ.
Chúa Tể Ô Mông từ lúc bắt đầu đã đưa dùng lực lắng lại chiến loạn, kết quả càng đánh càng loạn, càng đánh càng mất khống chế, mà Khương Nghị ngược lại khủng bố đến có thể chân chính trình độ khống chế vũ trụ. Nếu như có thể thông qua hủy diệt đến mai táng Khương Nghị, hắn thật đúng có thể làm ra được.
Vạn cổ, Man Hoang, Cực quang ba cấm khu cũng sẽ không tiếp tục dây dưa, cảnh giác Chúa Tể Ô Mông. Tình huống như thế nào? Lại đang diễn trò sao? Để tránh bọn hắn thật vây bắt Cửu Tướng cùng Tu La?
- Đều không cần loạn động!!
- Vạn Cổ, Cực Quang, Man Hoang, các ngươi tranh thủ thời gian rút lui, có bao xa rút lui bao xa.
Chúa Tể Ô Mông cấm khu bọn họ hướng phía la lên.
Ba cấm khu đều không có vọng động, đây là muốn bảo đảm Tu La cùng Cửu Tướng. Tẫn Hư kia đâu??
Ô Mông cố ý chậm dần pháp tắc áp chế, để trong lòng đất ba động bắt đầu khôi phục:
- Khương Nghị, thả Tẫn Hư ra! Thiên Hà, Ách Nạn, toàn bộ thả đi!!
Hắc ám chiến khu Khương Nghị ôm Tẫn Hư trong ngực, chính diện nhìn thẳng Chúa Tể Ô Mông:
- Ta rất tôn trọng ngươi, cho nên... Ngươi tự bạo đi!
- Ngươi thật coi ta không dám? Dùng ngươi pháp tắc hảo hảo thôi diễn, ta rốt cuộc dám vẫn không dám!
- Ngươi dám! Cho nên, tự bạo đi!
- Tiểu tử cuồng ngạo, ngươi thật coi mình có thể khống chế cấm khu liền có thể không nhìn Chúa Tể chúng ta? Ta nói một lần chót, thả hết đám người Tẫn Hư, toàn bộ, nếu không ta mang theo ngươi cùng một chỗ hủy diệt!
- Chúa Tể đổ sụp, một tỷ dặm thâm không đều gặp nạn, Vạn Giới chạy không thoát, Cửu Tướng, Tu La đều chạy không thoát, nếu như bọn hắn chỉ trọng thương vẫn còn tốt, nếu như bị thương quá nặng, gây nên đổ sụp thì sao? Phạm vi cùng uy lực coi như không dễ khống chế, làm không tốt Vô Thiên cùng Hằng Vũ bọn hắn đều sẽ chôn cùng.
- Coi như không bồi mai táng theo cũng là lâm vào yên lặng.
- Đến lúc đó... Mênh mông trăm ức dặm, sẽ là nhà ăn của Hắc Ám cấm khu.
- Không phải ngươi muốn lôi kéo ta chôn cùng, ngươi muốn chôn cùng tất cả Chúa Tể, càng muốn bồi dưỡng cấm khu thành lực lượng mạnh nhất vũ trụ.
- Ngươi đây là đang cứu vớt vũ trụ? Không, ngươi chỉ là đang phát tiết tức giận của mình! Mà tức giận của ngươi sẽ mang đến vô tận tai nạn cho toàn vũ trụ.
- Không hổ là tinh cầu tình cảm vượt qua pháp tắc, tư duy vẫn rất nhạy cảm. Nhưng thật đáng tiếc, Vạn Giới đang bố trí không gian cấm chế, nếu như ta sụp đổ, phạm vi sẽ bị cưỡng ép áp chế, mà năng lượng sẽ tụ tập xung quanh ngươi và ta.
- Cuối cùng chịu chết, sẽ chỉ là ngươi và ta!
- Thật sao? Ngươi thật sự nghĩ như vậy? Các ngươi ai từng thấy Chúa Tể đổ sụp chưa? Thật biết uy lực đổ sụp à? Không gian cấm chế của Vạn Giới Chúa Tể, thật có thể đè ép được sao? Không sợ hoàn toàn ngược lại, gây nên không gian vỡ nát, để năng lượng khuếch tán ra chỗ xa hơn?
- Coi như thật dựa theo các ngươi mưu đồ, có thể mang theo ta chôn cùng. Xin hỏi, cái gì là chôn cùng? Là ta hủy diệt cùng đổ sụp theo sao?
- Ta thế nhưng có hai viên tinh cầu, ngươi đổ sụp, chúng ta lại đổ sụp, ba viên Chúa Tể tập thể đổ sụp, Vạn Giới có thể gánh vác được? Cuối cùng chỉ là một tỷ dặm?
- Vạn Đạo pháp tắc của ngươi có phải hỗn loạn hay không, vậy mà có thể nghĩ ra như thế kế sách!
Ô Mông vậy mà không phản bác được.
Nếu quả thật lôi kéo Khương Nghị sụp đổ, năng lượng khó mà đánh giá. Nếu như Không thể nào lôi kéo Khương Nghị chôn cùng, hắn chết có phải quá oan uổng rồi hay không? Hắn là Chúa Tể.