Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 3897 - Chương 3893: Trận Chiến Nguyên Thần (2)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 3893: Trận chiến Nguyên Thần (2)

Oanh...

Tinh năng cùng chạc cây xen lẫn màn trời mãnh liệt lắc lư, bị va chạm kịch liệt, bị thảm liệt xé rách, bị khủng bố bạo động xâm nhập.

Toàn bộ màn trời lung lay sắp đổ.

Tinh Thần Thụ đều xuất hiện lấp lóe lúc sáng lúc tối.

Nhưng đây chỉ là bắt đầu, sau cái đầu tiên là cái thứ hai, sau cái thứ hai là cái thứ ba….

Càng ngày càng mạnh!

Bạo động liên miên bất tuyệt!!

Khi lỗ đen thứ chín va chạm, màn trời phòng ngự tuyệt đối tượng trưng cho Chiến tộc ầm vang sụp đổ.

Chúa Tể Vô Vọng một tay chỉ trời, vung ra một cây trường cung to lớn, phía trên khắc đầy tinh văn, lại không phải diễn biến tự nhiên, mà là điêu khắc pháp trận.

Ông…. âm thanh oanh minh….

Trường cung tai nạn tụ tập sóng triều tai nạn trên chiến trường.

Năng lượng đang tàn phá bừa bãi, dãy núi đang sụp đổ, chạc cây đang tàn lụi,… toàn bộ hội tụ về trường cung, diễn biến ra một mũi tên tuyệt vọng, chỉ về phía Ô Mông cùng chiến thú của hắn.

- Giết!!

Ô Mông khống chế cự thú rời khỏi Tinh Thần Thụ, chủ động xuất kích, nghênh chiến với tinh thú thần bí này.

Thời gian qua đi chín mươi ngàn năm, lại lần nữa xuất hiện.

Đây là một loại số mệnh luân hồi nào đó?

Vẫn thế giới định kỳ xuất hiện kiếp nạn?

Cái gọi là Nguyên Thần Lạc Tinh Hải kia, hẳn là nàng.

Trận đầu vậy mà lại lựa chọn Chiến tộc Ô Mông bọn hắn.

Là xem thường hắn sao?

Toàn thân Ô Mông hiện lên lân giáp cứng cỏi, ngực bụng cuồn cuộn, một nguồn năng lượng sóng âm vận sức chờ phát động.

Cự thú chấn kích hai cánh, móng vuốt xé rách không gian, nhìn hằm hằm ẩn núp, tốc độ nhanh đến cực hạn.

Điểm mạnh củ khế ước tế linh là ở, một chủ một bộc có được thực lực, tương đương với hai đại Nguyên Thần.

Nhưng...

Một mảnh liệt diễm chiếu rọi bầu trời, phá tan năng lượng bạo động cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống, nhanh như thiểm điện, nháy mắt đã đến.

Là Khương Nghị!!

Khương Nghị giương cánh lăng tiêu, lấy Bác Thiên Thuật săn giết Ô Mông.

Ô Mông bỗng nhiên ngẩng đầu, sóng âm vận sức chờ phát động điên cuồng gào thét ra, như biển gầm sôi trào, cuồn cuộn lao nhanh, như sấm triều, như kiếp nạn, cơ hồ muốn lật tung, vỡ nát bầu trời.

Khương Nghị oanh kích chính diện, nhanh chóng tới gần dễ như trở bàn tay.

Rống...

Ô Mông tiếp tục gào thét, sóng âm liên miên bất tuyệt, cuồn cuộn lao nhanh.

Nhưng ngay lúc muốn ngăn chặn Chu Tước từ trên trời giáng xuống lại, linh vũ Chu Tước lại đột nhiên nở rộ kỳ quang, như ba vầng mặt trời nở rộ trên chiến trường, giống như ba thanh Thần Kiếm Thẩm Phán giá lâm thế gian.

Keng!!

Khương Nghị áp chế thanh triều, đồng thời ba thanh Chí Tôn Sát Kiếm bang ra khỏi vỏ, sát uy vô tận cuồn cuộn, uy lực và năng lượng vô biên xâm nhập cự thú.

Chí Tôn Sát Kiếm, không gì sánh kịp.

Bổ ra thanh triều, chém về phía Ô Mông cùng cự thú.

Tinh văn toàn thân Ô Mông bạo động, giống như diễn biến ra hư ảnh cự thú nổ tung, hình thành phòng ngự tuyệt đối.

Đồng thời cự thú kéo căng lân vũ, ngạnh kháng sát tiễn.

Ầm ầm...

Bạo tạc kinh khủng vang vọng trên chiến trường, Ô Mông cùng cự thú phản kích dưới sự vội vàng chung quy vẫn kém mấy phần.

Máu tươi vẩy ra, người thú gào thét, từ bầu trời cao cao đánh tới mặt đất.

Cùng lúc đó, Chúa Tể Vô Vọng dành dụm sát tiễn tai nạn phá vỡ trời đất, tinh chuẩn nổ bắn ra, đánh về phía cự thú.

Cự thú thân kinh bách chiến, vừa rơi xuống đất, đồng thời tám cánh tụ tập, mạo hiểm bao trùm toàn thân.

Oanh!!

Sát tiễn tai nạn tụ tập cửu tinh bạo động trước đó, tương đương với hai lần lợi dụng, uy lực khủng bố đến cực điểm.

Cự thú run rẩy, lân vũ bay lên, thân thể bàng bạc tám ngàn mét bị đánh đến liên tiếp nhấc lên, đụng vào mười ba hòn đảo, trực tiếp lui ra khỏi lãnh địa.

Khương Nghị bay lên kích xạ, liệt diễm vô tận trải rộng ra biển lửa đầy trời.

Trong biển lửa có Phượng Hoàng bay lượn, vạn cầm gáy to, cung nghênh Chí Tôn vô thượng.

Khương Nghị nổ bắn ra chín vạn mét, tụ tập Chu Tước Phục Thiên Thuật.

Cự thú ổn định trong chốc lát, Khương Nghị lại lần nữa giết tới.

Cự thú đau đớn, nhưng tám cái cánh lớn bỗng nhiên mở rộng, ở bên trong, Ô Mông đạp động đầu lâu của nó, bắn thẳng đến trời cao, rít lên một tiếng, như hóa thân thành cự thú, đánh ra một kích vô cùng nặng nề.

Không gian đổ sụp, tinh năng lún xuống.

Ầm ầm!!

Đang đối mặt, sóng âm chói tai trong nháy mắt đẩy ra mấy trăm hơn ngàn mét, vỡ nát dãy núi rừng rậm xung quanh, ngay sau đó năng lượng như cuồng phong tàn phá bừa bãi, quét sạch chiến trường.

Khương Nghị bị cưỡng bức ngăn chặn lại, nhíu mày.

Lão gia hỏa này thật mạnh.

Ô Mông thì bay lên, tháo chạy hơn vạn mét, vững vàng rơi xuống cự thú trên thân, sắc mặt hắn hơi biến đổi, ở đâu ra Chu Tước, vậy mà cũng là cảnh giới Nguyên Thần.

Rống!!

Một người một thú đồng thời gào thét, sóng âm như vạn lôi bộc phát, vỡ nát thiên địa, phá diệt vạn pháp, bao phủ tới phía Khương Nghị.

Khương Nghị vỗ cánh gáy to, đường vân mặt ngoài diễn biến ra lít nha lít nhít vòng xoáy, trong mỗi cái nước xoáy đều là hình bóng Chu Tước, trong chốc lát oanh minh, một trăm ngàn sợi hỏa vũ nổ bắn ra bầu trời, như một trăm ngàn Chu Tước bay lên đánh giết, điên cuồng đụng chạm lấy liên hợp thanh triều một người một thú.

Ầm ầm.

Sóng âm cuồn cuộn, hỏa vũ sụp đổ, va chạm ra đám cháy hỗn loạn vô biên kinh khủng.

Khương Nghị tiếp tục bộc phát, đồng thời tiếp tục thôi động Chí Tôn Sát Kiếm.

Mà một người một thú gào thét, cũng đồng thời diễn biến ra chiến kỹ kinh khủng —— Điên Đảo Thiên Địa!

Đều là thân kinh bách chiến, đều là cường hãn chiến binh.

Bình Luận (0)
Comment