Dù sao chuyện cũng đã xảy ra chín mươi ngàn năm trước. Mà Nguyên Thần năm đó, đã bị bọn hắn giết rồi.
Chín ngày sau...
Chân trời xuất hiện một viên tinh cầu màu đỏ ngòm, đỏ lên tầng mây, chiếu đến dãy núi, giống như là một cây huyết mâu yêu dị, quan sát sơn hà đại địa rộng lớn, mang đến cảm giác áp bách kinh khủng.
- Tẫn Hư đến rồi!
- Tốc độ cũng không chậm nhỉ.
Chủ nhân Thiên Hà đang mở hí ba mắt, tinh mang lẫm liệt, nhìn tinh cầu xuất hiện ở trong phạm vi tầm mắt.
Hắn cách gần đó, đều dùng một tháng, Tẫn Hư cách khá xa, vậy mà chỉ chậm hơn bọn hắn chín ngày, là tên điên kia sợ hãi, hay tiền tuyến sốt ruột thúc giục rồi?
Dựa theo tiền tuyến phỏng đoán, nếu như hai kẻ địch thần bí kia còn muốn xuất kích, xác suất tập kích Hằng Vũ là rất lớn.
Điểm khẩn trương trong lòng này của Hằng Vũ lão tổ hoàn toàn biến mất.
Bất luận là Thiên Hà, hay là Tẫn Hư, tốc độ tới đều nhanh hơn so với hắn mong muốn.
Mặc kệ tình huống như thế nào, trước tiên phải tập hợp một chỗ, bão đoàn sưởi ấm, giữ được tính mạng rồi lại nói.
Dù sao cũng chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi mà thôi, vậy mà đã liên tiếp chết mất hai Nguyên Thần, biến mất hai Chiến tộc.
Mặc cho ai cũng đều phải e ngại.
Bí cảnh Tẫn Hư giống như là một tinh cầu thiêu đốt, vượt qua mấy trăm vạn dặm, rốt cuộc cũng đã tới đại lục Bá Dương.
Chủ nhân Tẫn Hư là một quái vật với gương mặt xấu xí, cả người cao trăm mét, đỉnh đầu có hai cái sừng nhọn, trong tay lấy chính là Phá Tinh Trọng Chùy, có được thần uy khủng bố phá diệt vạn vật.
Hắn cũng là kẻ có tính cách dữ dằn, càng là cuồng thần khát máu hiếu chiến, không khác Ô Mông lắm, hắn chưa hề biết e ngại là gì.
Nhưng, thời điểm hắn nhận được tin tức vẫn vô cùng khẩn trương.
Lúc đầu là muốn chờ tộc nhân ra ngoài trở về lại hành động, nhưng tiền tuyến liên tiếp thúc giục, nhất là Tu La, một ngày thúc giục hắn mười lần!!
Chủ nhân Tẫn Hư cảm thấy vô cùng phiền phức, chỉ có thể sớm khởi hành, đi đại lục Bá Dương.
Thế này cũng chưa hết, Tu La còn không ngừng nhắc nhở hắn, phải tăng tốc tốc độ, đề phòng mai phục, thậm chí thúc giục hắn quấn một con đường.
Tẫn Hư thật sự là nổi nóng.
Hắn là một Nguyên Thần thân kinh bách chiến, sống một trăm ngàn năm, đã trải qua mấy trăm lần chinh chiến tại tiền tuyến, chuyện gì chưa từng gặp qua, lại còn bị tiểu tử Tu La kia thúc giục cùng chỉ đạo.
Nếu như không phải tình thế đặc thù, hắn thật muốn một búa nện chết hắn.
Rốt cuộc cũng... Đến!!
Phía trước chính là đại lục Bá Dương, nơi đó có Chiến tộc Hằng Vũ, cũng có bí cảnh Thiên Hà.
Ba bên liên hợp, đừng nói phòng ngự, xem như phản kích cũng có thể làm được.
Chỉ là...
Liên hợp như thế này, có thể hù chạy hai Nguyên Thần kia hay không??
Hắn vẫn thật muốn nhìn một chút xem hai kẻ điên không biết sống chết kia là như thế nào.
Rốt cuộc là dạng ba đầu sáu tay gì, dạng kỳ binh lợi khí gì mà lại có thể săn giết Ô Mông cùng Thương Thiên.
Nghe nói Tinh Thần Thụ trên hai đại lục đó đều bị hủy?
- Nếu như giấu đi thì thật không dễ chơi.
- Tới đi, tiếp tục đến đây.
Chủ nhân Tẫn Hư cầm trong tay Phá Tinh Trọng Chùy, mắt lại nhìn hải dương bình tĩnh không lay động phía sau.
- A? Đó là ai...
Ngay một khắc này, trong tầng mây phương xa đột nhiên cuồn cuộn kịch liệt, một đạo hỏa ảnh hừng hực như ẩn như hiện, bằng tốc độ kinh người xen kẽ bay lượn ở bên trong.
Là tộc nhân nào đuổi theo tới?
Chủ nhân Tẫn Hư nhíu mày, cực lực muốn nhìn rõ ràng hỏa ảnh kia.
Chờ chút!
Hỏa ảnh??
Tiền tuyến nói một trong hai Nguyên Thần là hỏa điểu?
Chủ nhân Tẫn Hư bỗng nhiên biến sắc, vung đánh trọng chùy, gào thét hùng hậu:
- Toàn tộc cảnh giới, cường địch đột kích!
- Địch tập??
- Đến rồi!!
Các tộc nhân trong bí cảnh vừa mới nhẹ nhàng thở ra, đang ngóng nhìn phương hướng Chiến tộc Hằng Vũ.
Bất chợt một cuống họng không có dấu hiệu nào này, để trái tim đang rơi xuống của bọn hắn bỗng nhiên nhấc lên, lập tức thôi động Tinh Thần Thụ, duy trì tầng phòng ngự của bí cảnh.
- Liên hệ tiền tuyến!
- Nhanh, nhanh đi!
- Mở ra tế đàn, liên hệ tiền tuyến!
Sắc mặt chủ nhân Tẫn Hư biến rồi lại biến, tốc độ hỏa ảnh kia quá nhanh, từ lúc hắn bắt đầu chú ý tới cho đến bây giờ, chỉ là ngắn ngủi vài phút mà thôi, thế mà đối phương lại như muốn giết tới rồi.
Các tộc nhân trong bí cảnh cũng còn không có xác định kẻ địch đến từ nơi đâu, nhưng vẫn tuân theo chỉ lệnh, phân ra một phần tinh lực thúc giục tế đàn.
Sợi rễ Tinh Thần Thụ như ngàn vạn xúc tu, vẩy xuống tế đàn, tỉnh lại tế đàn, cưỡng ép đả thông con đường không gian, thẳng tới tiền tuyến.
Tiền tuyến đang trong thời khắc đề phòng, ba vị Nguyên Thần đã tập kết đến trên tế đàn Chiến tộc Hằng Vũ. Chỉ cần nơi đó xuất hiện mục tiêu, bọn hắn sẽ lập tức vượt tới, cũng thông báo các Nguyên Thần Cửu Tướng tự mình tới tiền tuyến tọa trấn.
Nhưng chờ lại chờ, tế đàn bí cảnh Tẫn Hư nơi xa lại đột nhiên nở rộ lên ánh sáng.
- Mục tiêu xuất hiện, trực chỉ bí cảnh Tẫn Hư... Đến rồi!!
Tiếng la lên đột nhiên biến thành tiếng hét thê lương.
Năm ngày trước Khương Nghị đã nhìn chằm chằm Tẫn Hư, lại cố nén không có lập tức ra tay.
Một là muốn chờ bí cảnh Tẫn Hư tới gần đại lục Bá Dương lại ra tay, kích thích nơi đó tới trợ giúp, nhìn tình huống xem có thể lại săn giết mấy kẻ hay không.
Hai là giữ vững cảnh giới, xem xét tình huống xung quanh, để tránh bị phục kích. Dù sao bây giờ hắn cũng còn không rõ ràng lắm về an bài thật sự giữa Chiến tộc và bí cảnh.
Hắn áp chế năng lượng ba động, ẩn nấp trong biển mây, xa xa đi theo, cũng đang lặng lẽ rút ngắn khoảng cách.