Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 3923 - Chương 3919: Dụ Sát (2)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 3919: Dụ Sát (2)

Tu La vẫn ngắm nhìn xung quanh, phỏng đoán nói:

- Bọn hắn có thế nào mạnh thì cũng đều khó có khả năng chống đỡ năm Nguyên Thần chúng ta vây bắt, khẳng định là muốn chạy trốn. Trước đó bọn hắn không có rút lui, hẳn là muốn triệt để trọng thương Tẫn Hư, nếu không đã không mang đi được.

- Nhưng bọn hắn không có ở đây! Đây không phải là vấn đề rút lui hay không rút lui, bọn hắn biến mất! Chẳng lẽ, bọn hắn còn có thể ẩn nấp đến trong hư không?

Vẻ mặt chủ nhân Thiên Hà trở nên nghiêm trọng, thực lực đã rất mạnh mẽ, còn có thể vượt qua không gian? Thế thì còn đánh như thế nào! Ở đâu ra mấy tên biến thái như thế cơ chứ?!

Hằng Vũ trầm giọng nói:

- Chắc là vậy rồi! Xem ra, chúng ta cần mời Vạn Giới lão tổ tự mình ra tay.

- Chủ nhân Tẫn Hư bị mang đi, là chết rồi sao?

Vô Thiên lão tổ nhìn Thiên Hải hỗn loạn, vẫn khó mà tiếp nhận được việc bí cảnh Tẫn Hư bị hủy diệt.

Đây chính là bí cảnh a, lại bị dễ dàng phá vỡ như thế.

Không chỉ có thảm tao đồ sát tộc dân bên trong, ngay cả Tẫn Hư cao ngạo đều bị giết.

Vẻ mặt của đám người Tu La cũng trở nên nghiêm trọng, đã chết rồi sao? Hẳn là như vậy rồi.

Rõ ràng là người mạnh nhất đứng ở trên đỉnh thế giới, vậy mà bây giờ lại giống như là con mồi bị tuỳ tiện săn giết.

Bọn hắn chấn kinh, sợ hãi, càng khó có thể tưởng tượng hơn.

Rốt cuộc là dạng tồn tại gì, mà lại là xuất hiện như thế nào?

Chẳng lẽ còn muốn săn giết toàn bộ thế giới sao!

Vô Thiên hít vào một ngụm khí lạnh, nói:

- Nghĩ đến chỗ tốt đi, mặc dù Tẫn Hư bị giết, nhưng cũng tranh thủ cho địa khu khác thời gian. Bây giờ đoán chừng tất cả bí cảnh đều đã đến đại lục phân thuộc.

Tu La nói:

- Chúng ta nên trở về tiền tuyến, một lần nữa ngồi xuống điều chỉnh phân phối. Vạn Giới lão tổ, chủ nhân Cực Quang, hai người bọn họ nhất định phải tại, trợ giúp tất cả Chiến tộc bất cứ lúc nào.

Bọn hắn cuối cùng nhìn hỗn loạn Thiên Hải, quay người trở về lục địa.

Nhưng...

Ngay một khắc này, lão tổ Hằng Vũ giật mình trong lòng, không hiểu tại sao mình lại luống cuống hoảng hốt.

Hắn vẫn theo bản năng ngắm nhìn xung quanh, nhưng cũng vẫn không thấy được kẻ địch.

- Ngươi làm sao thế?

Tu La nhìn thấy Hằng Vũ không có đuổi theo, kỳ quái quát lên.

- Không có gì.

Hằng Vũ thu hồi ánh mắt, quay người đi theo bọn hắn.

Năm vị Nguyên Thần rời khỏi hải triều, lướt qua sơn hà bị biển động bao phủ, trở về bộ lạc.

Khương Nghị ở đâu?

Ở trên trời!

Trên biển mây mênh mông nặng nề!

Mục tiêu không phải bọn hắn, mà là Tinh Thần Thụ của Chiến tộc Hằng Vũ và trong bí cảnh Thiên Hà!

Thời điểm Chúa Tể Vô Vọng khởi xướng biển động đã là hấp dẫn tinh lực của tất cả Nguyên Thần, cũng là để mặt biển thông thiên vạn mét ngăn trở tầm mắt của bọn hắn, để Khương Nghị nắm lấy cơ hội nhanh chóng tản Luyện Thiên Lô ra, khống chế chủ nhân Tẫn Hư bị trọng thương sắp chết.

Tại lúc năm vị Nguyên Thần phát động thế công, va chạm biển động, Khương Nghị lập tức bay lên không mười vạn mét, lướt qua từ phía trên chiến trường, lướt qua từ đỉnh đầu của bọn hắn.

Bởi vì các Nguyên Thần đều đặt tinh lực tại biển động, bởi vì thanh thế bạo tạc cực kỳ hỗn loạn, bởi vì năng lượng va chạm đảo loạn thiên địa, bởi vì sau khi Nguyên Thần đột phá tiếp tục bước lên phía trước, chỉ muốn ứng phó kẻ địch trước mặt, ai cũng không có chú ý, cũng không có phát giác được, một nguồn năng lượng cường hãn ba động hiện lên từ trên biển mây.

Khương Nghị dám mạo hiểm như thế, là bởi vì hắn có tốc độ siêu nhiên, cơ hồ là chợt lóe lên giống như vượt qua không gian, lại mượn dùng biển mây đặc biệt của Tinh Thần giới, ẩn giấu đi khí tức cùng tung tích của hắn.

Khi năm vị Nguyên Thần đều đặt chú ý ở hải triều cùng xa xa, Khương Nghị đã kéo ra khoảng cách ba vạn dặm.

Lúc này cho dù là thấy được hắn, cũng không đuổi kịp!!

Khương Nghị nhanh chóng lao vùn vụt trên tầng mây, năm vị Nguyên Thần bước lên tại giữa sơn hà.

Phía trên là tựa như phát điên đến mức di chuyển với tốc độ cao nhất, nhanh như thiểm điện, phía dưới là di chuyển tương đối bình tĩnh, tâm sự nặng nề.

Trạng thái hoàn toàn không như nhau, tốc độ cũng hoàn toàn không phải cùng một vấn đề, khoảng cách tự nhiên đang nhanh chóng kéo ra.

Kỳ thật, nếu như năm vị Nguyên Thần thật muốn toàn tâm toàn ý càn quét thiên địa, vẫn có thể bắt được khí tức Khương Nghị, nhưng bây giờ bọn hắn thật sự là mang theo tâm sự của riêng mình.

Thiên Hà, Quỷ Bí đều bị trận chiến đấu ngắn ngủi này làm cho rung động thật sâu.

Một cái bí cảnh, một vị Nguyên Thần lại chỉ biến mất đơn giản như vậy rồi?

Bọn hắn quanh năm chinh chiến tại tiền tuyến, đối với thực lực lẫn nhau đều rất rõ ràng, cũng chính vì vậy, bọn hắn thực sự không thể nào tiếp thu được sự thực như vậy.

Tu La, Vô Thiên thì suy tư cách đối phó.

Hai Nguyên Thần thần bí này quá mạnh, mạnh vượt qua hiểu biết, cũng nhất định sẽ không yên lặng như vậy, chiến tranh khẳng định sẽ còn tiếp tục.

Bọn hắn nên ứng phó như thế nào đây?

Đã chết ba vị Nguyên Thần, tuyệt đối không thể lại có tử vong.

Nếu không không chỉ là vấn đề mặt mũi, mà thực lực tiền tuyến đều sẽ nhanh chóng suy yếu, đợi đến ngày nào đó lại lần nữa bộc phát chiến dịch Tinh giới, bọn hắn cơ hồ chắc chắn sẽ thua.

Hằng Vũ ngược lại là luôn cảm thấy không đúng chỗ nào đó, tựa như là đã bỏ sót cái gì.

Cho đến nửa ngày sau...

- Các ngươi nói...

Hằng Vũ đột nhiên mở miệng, ánh mắt lấp lóe, sắc mặt cũng rất khó coi.

- Nói cái gì?

Tất cả Nguyên Thần lần lượt nhìn về hướng Hằng Vũ, đây là thế nào?

- Có thể bọn hắn không có đi hay không, mà là...

- Là cái gì?

Hằng Vũ ngắm nhìn biển mây mênh mông:

- Bọn hắn có thể tập kích bộ lạc hay không!!

- Tập kích bộ lạc?

Tất cả Nguyên Thần đồng loạt ngẩng đầu, nhìn phương hướng Chiến tộc Hằng Vũ.

Bình Luận (0)
Comment