Hằng Vũ cùng Thiên Hà mới đầu đều lo lắng Tinh Thần Thụ bị phá hư, bọn hắn đều gãy mất liên hệ cùng Thần khí, cũng may đuổi đến mười ngày sau thì cũng đều không có bất kỳ khó chịu nào.
Bởi vậy bọn hắn mới phỏng đoán, đối phương khống chế Tinh Thần Thụ, hẳn là muốn đàm phán cùng bọn hắn vào ngày nào đó trong tương lai.
Nhưng...
Khi bọn hắn tiến vào đại lục Thanh Bình của Chiến tộc Vô Thiên không lâu sau, chủ nhân Thiên Hà đột nhiên xuất hiện suy yếu không hiểu thấu, ngay sau đó Phong Thiên Chiến Khải trên người cũng bắt đầu lấp lóe lúc sáng lúc tối.
- Không... Không không không...
Thiên Hà luống cuống.
Hắn lại cảm nhận được liên hệ giữa mình cùng Phong Thiên Chiến Khải đang yếu bớt, giống như có nguồn năng lượng vô hình nào đó đang tàn nhẫn chặt đứt quan hệ khế ước giữa bọn hắn.
- Tinh Thần Thụ! Hắn đang phá hư Tinh Thần Thụ của ta! Không không... A a a a….. !!
Thiên Hà sợ hãi la lên, sắc mặt tái nhợt đến dọa người, nhưng... Hắn bất lực!
Hắn không biết kẻ địch ở đâu!
Hắn càng không thể thương lượng cùng kẻ địch!
Hắn chỉ có thể đau đớn thừa nhận như vậy!
- Rốt cuộc hắn đang muốn làm gì!!
Hằng Vũ đều luống cuống.
Trước đó không phá hư, hết lần này tới lần khác lại phá hư bây giờ?
Tu La và đám người âm trầm sắc mặt, tức giận lại vô lực.
Rốt cuộc hai Nguyên Thần này muốn làm gì?
Chẳng lẽ muốn là địch cùng toàn bộ Tinh Thần giới sao?!
- Coi chừng có mai phục!!
Tu La đột nhiên cảnh giác, ngắm nhìn xung quanh.
Sớm không phá hư, bây giờ lại phá hư, chẳng lẽ là tiềm phục ở gần đó, để sau khi Thiên Hà cùng Hằng Vũ trở nên suy yếu lại ra tay sao?
- Mau trở lại bộ lạc!
Vô Thiên trực tiếp nhấc Thiên Hà lên, vọt mạnh về bộ lạc.
- Nhanh nhanh nhanh...
Tu La cùng Quỷ Bí che chở Hằng Vũ, cũng nhanh chóng xông về bộ lạc.
- Đến đây!! Hỗn đản, đến đây!!
Hằng Vũ gào thét, cho dù là chết, hắn cũng muốn liều một trận cùng tên hỗn đản kia.
- Đừng sính cường, hắn thật có thể muốn mệnh của ngươi!!
- Giữ vững cảnh giới.
- Không cần ham chiến, mau trở lại Chiến tộc!
Tu La và đám người vừa xung biên vừa cảnh giác xung quanh, thời khắc chuẩn bị phản kích.
Bọn hắn chưa bao giờ khẩn trương qua giống như bây giờ.
Cho dù là ở chiến trường tiền tuyến, đều không có gặp được kẻ địch mạnh mẽ như vậy.
Quá kinh khủng!
Nhưng, để bọn hắn ngoài ý muốn chính là, trong bộ lạc đều không có gặp được tập kích.
Bí cảnh Man Hoang, bí cảnh Ách Nạn, cùng Vô Thiên Chiến tộc, cũng đều rất bình thường, không có gặp được tập kích.
Sợ bóng sợ gió một trận!
Tuy nhiên một đường về tới đây, lão tổ Thiên Hà cùng liên hệ giữa Phong Thiên Chiến Khải đã triệt để gãy mất.
Thần khí ảm đạm, năng lượng yếu ớt.
Lão tổ Thiên Hà cũng vô cùng suy yếu, ở vào trạng thái nửa hôn mê.
Cùng lúc đó, liên hệ giữa Hằng Vũ lão tổ cùng Thái Dương Thần Luân cũng bắt đầu yếu bớt, mang ý nghĩa hai Nguyên Thần kia đang bắt đầu phá hư Tinh Thần Thụ của Chiến tộc Hằng Vũ.
Chuyện này khiến bọn hắn tức giận, đồng thời cũng có chút ngoài ý muốn.
Đây là đang làm gì? Lấy thực lực hai Nguyên Thần kia, có thể tuỳ tiện ư phá hư Tinh Thần Thụ, tại sao muốn chờ tới bây giờ, mà liên hệ giữa Thiên Hà lão tổ cùng Phong Thiên Chiến Khải kéo dài năm ngày mới hoàn toàn tách ra?
Đây là đang phá hư hay là đang chà đạp đây?
Bọn hắn đều rất cảnh giác, kẻ địch khủng bố lại quỷ dị, bất kỳ cái gì hiện ra kết quả cũng nhất định là có nguyên nhân đặc biệt.
- Cẩn thận cảm nhận loại suy yếu này!
Tu La đột nhiên nhắc nhở lão tổ Hằng Vũ.
- Có ý gì?
Hằng Vũ lão tổ nổi giận, mẫu thân nó, ta đang suy yếu, đang tách liên hệ cùng Thần khí, vậy mà lại bảo ta cẩn thận cảm nhận?
- Thiên Hà kéo dài bảy ngày mới tách ra liên hệ, nếu như ngươi cũng là tiếp tục bảy ngày, đã nói lên đối phương không chỉ đơn giản là phá hư Tinh Thần Thụ, mà là đang dùng Tinh Thần Thụ làm cái gì đó!!
- Tinh Thần Thụ có thể làm cái gì?
- Không biết, nhưng bọn hắn cường hãn đến trình độ như vậy, khẳng định là có nguyên nhân. Hằng Vũ, nếu như ngươi đã không cách nào thay đổi sự thật bị suy yếu, vậy thì hãy dùng hết khả năng cung cấp chút trợ giúp cho chúng ta. Cẩn thận cảm nhận, nhìn xem có thể phát giác được thứ gì hay không.
Tu La rất nghiêm túc nhắc nhở Hằng Vũ lão tổ.
Đến bây giờ bọn hắn không những không biết thân phận kẻ địch, nói cho cùng ngay cả bộ dáng cụ thể cũng đều không có thật sự nhìn qua, nói hiểu rõ cơ hồ là không có.
Nếu như Hằng Vũ thật có thể phát hiện chút bí mật, có lẽ có thể cho bọn hắn cung cấp trợ giúp rất lớn.
Sau khi Hằng Vũ lão tổ lặp đi lặp lại điều chỉnh, hắn cũng miễn cưỡng tiếp nhận sự thật mình đang đi đến cái chết, hắn nhắm mắt lại, cảm nhận được liên hệ giữa mình cùng Thần khí đang tách ra.
Vô Thiên và các Nguyên Thần khác đều khẩn trương nhìn hắn, cũng âm thầm rung động.
Một đời Nguyên Thần, cứ đi đến cái chết mà không hiểu một chút gì như thế.
Đừng nói là Hằng Vũ, bọn hắn nhìn thôi cũng đã đều rất khó chịu.
Đồng thời cũng có được mấy phần sợ hãi.
Bọn hắn rõ ràng đã là tồn tại mạnh nhất thế giới, cho dù là đối kháng cùng Tinh giới khác cũng đều là chiếm đa số bên thắng. Mà dù các cường giả Tinh giới liên thủ lại mang cho bọn hắn ấn tượng giống như ác mộng cực đoan, nhưng cũng còn lâu mới có được khủng bố như vậy.
Một ngày... Hai ngày...
Ánh sáng Thần khí đang ảm đạm đi, tựa như là mặt trời đang dần dần dập tắt, làm cho tất cả mọi người đều có một loại cảm giác thương cảm không hiểu.
Hằng Vũ lão tổ càng ngày càng suy yếu, không còn oai hùng cùng uy nghiêm như trước đó, nhưng hắn chung quy vẫn là Nguyên Thần đứng ngạo nghễ tại đỉnh thế giới một trăm ngàn năm qua, sau khi tiếp nhận hiện thực, hắn đã bắt đầu hết sức chăm chú cảm nhận cùng phán đoán.