Khương Nghị không chần chờ chút nào, trực tiếp hiện ra hình thái hoàn chỉnh, giương cánh năm vạn mét, chở đi đại thụ hơn mười vạn mét khủng bố, vỗ cánh cuồng kích, liệt diễm ngập trời, đốt thấu tầng mây, Tinh Thần Thụ tăng vọt ánh sáng, sinh ra cộng minh kinh khủng cùng vũ trụ mênh mông, hình thành tràng cảng từ trên trời giáng xuống không có tận cùng, như Ngân Hà rủ xuống Cửu Thiên, không ngừng liên tục tràn vào Tinh Thần Thụ.
Tốc độ di động của bí cảnh Man Hoang thật nhanh, nhưng so với Khương Nghị giống như muốn vượt qua không gian, cơ hồ không là có bao nhiêu khả năng để so sánh.
Khoảng cách hai bên dùng tốc độ khó mà tin nổi rút ngắn lấy.
- Tinh Thần Thụ thế nào?
Man Hoang lão tổ đột nhiên phát hiện ánh sáng Tinh Thần Thụ rõ ràng đang trở nên ảm đạm.
Thanh âm vịnh xướng toàn tộc từ từ yếu bớt, bọn hắn kinh ngạc nhìn đại thụ Tinh Thần khí tượng chấn thế, rõ ràng đang tốt, làm sao tinh quang lại yếu đi?
Man Hoang lão tổ cẩn thận cảm giác, đột nhiên bừng tỉnh.
Không phải tinh quang đang yếu bớt, là tinh năng!
Năng lượng Tinh Thần Thụ tiếp dẫn từ trong tinh không đang yếu bớt!
- Hắn đến rồi!
Man Hoang lão tổ hít vào ngụm khí lạnh, quả nhiên đang lùng bắt bọn hắn.
Vừa cùng Cực Quang lão tổ phân biệt sáu ngày mà thôi.
Đây là đang di chuyển ngược hướng nhau, nếu như trước đó như thế tiếp tục xông về phía trước, nói không chừng sau một hai ngày đã đối diện gặp phải.
- Lão tổ, mở ra tế đàn sao?
Tộc trưởng cao giọng la lên, vẻ mặt khẩn trương lại nghiêm túc.
Toàn tộc bối rối, tới, rốt cuộc cũng vẫn tới, bọn hắn phải chết sao?
Giờ khắc này, bọn hắn không còn cao ngạo cùng phách lối như thường ngày. Dù sao kết cục bí cảnh cùng bộ lạc gặp tập kích trước đó là gì, bọn hắn đều vô cùng rõ ràng.
Man Hoang lão tổ vô ý thức liền muốn chỉ huy mở ra tế đàn, lại ngừng tại thời khắc cuối cùng.
- Lão tổ? Mở sao!! Hắn sắp tới rồi!!
Tộc trưởng cùng các tộc lão lo lắng la lên, sợ hãi càng tức giận, kẻ địch quá phách lối, vậy mà không có ẩn nấp, cứ trực tiếp xông lại như vậy.
Quá xem thường bọn hắn.
- Không cần. Dừng lại đi.
Man Hoang lão tổ từ từ hạ cánh tay đang giơ lên xuống.
- Cái gì? Lão tổ, ngài nói cái gì?
Các tộc nhân còn tưởng rằng mình nghe lầm, nhao nhao vểnh tai lên.
- Bọn hắn sẽ không tới.
Man Hoang lão tổ thở dài.
Lấy tình huống nơi này, căn bản gánh không được một kích của kẻ địch. Cho dù Cửu Tướng và bọn hắn đến đây, cũng sẽ tiến hành hỗn chiến dưới tình huống không có chút phòng ngự nào. Bởi vì hoàn toàn không rõ ràng thực lực kẻ địch, bọn hắn là không thể nào mạo hiểm như thế.
Dù sao, Cửu Tướng bọn hắn đã tạo dựng lên kiên cố hệ thống phòng ngự, không cần thiết tới đây mạo hiểm.
Huống chi kẻ địch còn xông lại không chút kiêng kỵ như thế này, có phải hắn có ý đồ cố ý kích thích, dẫn dắt các Nguyên Thần đến đây tiếp viện hay không?
Không để Nguyên Thần vào mắt như vậy, xác thực rất cuồng ngạo, nhưng... Kẻ địch có thực lực kia.
Có thể nói, đến mấy kẻ, chết mấy kẻ!!
Cho nên...
Man Hoang lão tổ từ bỏ cầu viện.
Các tộc nhân lần lượt trầm mặc.
Đúng vậy, lấy phòng ngự của bí cảnh, kẻ địch giáng lâm đã có thể đánh xuyên, phất tay đã có thể phá toái Tinh Thần Thụ.
Đến lúc đó Cửu Tướng và các Nguyên Thần tới thì thật phải chật vật nghênh chiến, mà sau khi hủy diệt Tinh Thần Thụ, khả năng đám người Cửu Tướng sẽ không thể quay về tiền tuyến, không trở về bộ lạc Cửu Tướng được, chỉ có thể ở nơi này chém giết cùng kẻ địch.
Cuối cùng kết quả... Có thể nghĩ.
Lão tổ cũng có thể nghĩ ra được cái này, Cửu Tướng nơi đó khẳng định sẽ nghĩ đến.
Chẳng lẽ, cứ chết như vậy sao?
Bọn hắn là bí cảnh cơ mà, là bí cảnh đứng ngạo nghễ với đỉnh thế giới cơ mà.
Lại muốn đứng trước đồ sát?
Không hề có lực hoàn thủ?
Tộc trưởng đột nhiên la lên:
- Lão tổ, ta vẫn đề nghị mở ra tế đàn, bọn hắn không đến, ngài có thể đi qua a. Ngài, nhất định phải còn sống!!
Các tộc nhân vội vàng khuyên nhủ, hi vọng lão tổ có thể còn sống.
- Ta không thể bỏ rơi nơi này!
Man Hoang lão tổ cường thế một trăm ngàn năm, không muốn chạy trốn đến Cửu Tướng nơi đó mệt mỏi kéo dài hơi tàn; hắn bảo vệ bí cảnh một trăm ngàn năm, cũng không muốn tại thời khắc nguy cơ tự mình chạy nạn, để lại tộc nhân nghênh đón cái chết. Hắn bồi bạn Tinh Thần Thụ một trăm ngàn năm qua, càng không muốn tại này thời kì đặc thù vô tình vứt bỏ nó.
Nếu nhất định bị hủy diệt, hắn tình nguyện ở lại nơi này chôn cùng.
Về phần thái độ của Chiến tộc cùng bí cảnh khác, hắn không cần biết.
Càng quan trọng hơn là, hắn muốn thấy rõ ràng thân phận của kẻ địch, xác định được mục đích của kẻ địch, cho dù là chết, cũng muốn chết cho rõ ràng.
Các tộc nhân trao đổi ánh mắt, cảm nhận được sự nặng nề cùng kiên quyết trong giọng nói lão tổ, vẻ mặt lần lượt ảm đạm.
Man Hoang lão tổ xé mở bí cảnh, trực diện với phương xa.
Mênh mông tầng mây đã ẩn hiện ánh sáng đỏ hồng, kẻ địch đang dùng tốc độ kinh người lao tới nơi này.
- Nơi này không có phòng bị, cũng không có bẫy. Ta cùng bí cảnh cta, nghênh đón cái chết từ ngươi. Chỉ hy vọng... Ngươi có thế để cho chúng ta hiểu được tại sao mình chết!
Thanh âm hùng hậu của Man Hoang lão tổ vang vọng biển mây, trùng kích tinh văn mênh mông.
Khương Nghị vỗ cánh bạo kích, đánh xuyên Vân Sơn, lấy tốc độ khủng khiếp tới gần bí cảnh Man Hoang.
Không chần chờ chút nào, tốc độ không giảm, sát uy ngập trời, đối diện đánh xuyên bình chướng bí cảnh. Dưới sự rung động cùng ánh mắt tuyệt vọng của tộc nhân bí cảnh, giữ lại Tinh Thần Thụ nguy nga.