Thanh âm ù ù, đinh tai nhức óc.
Đó là thế giới hoàn chỉnh, đó là binh doanh cường hãn.
Giờ phút này, lại như là một viên tinh thần sáng chói, vắt ngang ở trước mặt Khương Nghị.
Khương Nghị huy động hai tay, từng luồng từng luồng năng lượng mạnh hơn Vạn Đạo pháp tắc thuận sợi tơ của hắn rót vào Tinh Thần giới, để Tinh Thần giới trong trong ngoài ngoài kịch liệt diễn biến, cho đến khi biến thành một quả cầu năng lượng, chuyển tiến vào thân thể của hắn, hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa.
Chu Tước giương cánh, chở Tinh Thần Thụ rơi xuống trên vai Khương Nghị.
Khương Nghị không có dung hợp bộ phân thân Chu Tước này, dù sao nếu quả như hệ thống siêu vũ trụ thật thành hành, hắn chính là muốn rời khỏi khỏi. Chu Tước này vừa vặn làm hóa thân của hắn, trở thành chưởng khống giả đế quốc Tinh Hà tương lai.
- Chúng ta, thành công không?
Chu Tước chú ý xung quanh vũ trụ, hắc ám vô tận như đại mạc, đang từ bốn phương tám hướng tụ tập tới, mà chiến khu siêu cấp tinh cầu chân thân lại đang tỏa ra ánh sáng thần bí, bắn ra ba động cường đại để hắn đều hồi hộp.
Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, chân thân đang thăng hoa, trưởng thành!
- Tiên Tôn đã biến mất, ta đang tiếp quản Tiên Nguyên. Cho ta đầy đủ thời gian, ta có thể tái tạo tất cả tinh cầu, phục sinh dân chúng. Sáng tạo siêu cấp tinh vực hoàn toàn mới, vĩnh viễn không hủy diệt. Đúng vậy, chúng ta, đã thành công!!
Khương Nghị đưa ra câu trả lời khẳng định, thanh âm bình tĩnh, lại khó nén phần kích động kia.
Hơn một trăm năm gian nan tiến lên, rốt cuộc hắn cũng cũng không phụ chờ mong của Vũ Trụ Thụ.
Hơn một trăm năm điên cuồng chinh phạt, rốt cuộc hắn cũng cũng có thể thực hiện lời hứa của mình cùng Tu La, Cửu Tướng cùng Cực Lạc.
Hơn một trăm năm chém giết trận cuối cùng, không chỉ là để hắn vẽ lên dấu chấm tròn trọn vẹn cho trận vũ trụ này, cũng là vẽ lên dấu chấm tròn trọn vẹn đối với lữ trình của hắn cùng toàn bộ sinh mệnh.
Hồi tưởng lại quá khứ, hắn chỉ là muốn vì báo thù hoàng triều, là tình cảm huynh đệ chân thành báo thù cho con dân, lại tại giữa Luân Hồi chuyển thế gánh chịu lên càng nhiều sứ mệnh càng nặng.
Hắn đi càng ngày càng mệt mỏi, càng ngày càng đau đớn, càng ngày càng bất đắc dĩ, giống như tiền đồ từ từ xa xa khó vời.
Nhưng bây giờ, rốt cuộc hắn cũng cũng đi tới trọng điểm, hắn không phụ chờ mong, không phụ kỳ vọng cao.
Nếu như hệ thống siêu vũ trụ chân chính thành hình, hắn không chỉ có thể thật sự nghỉ ngơi, cũng có thể bảo vệ người thân, bằng hữu của mình trong đế quốc, để bọn hắn chân chính vĩnh tồn bất hủ.
- Chúng ta, thành công!
Chu Tước khẽ nói, con ngươi giống như tinh thần vậy mà lại hoảng hốt.
Hơn một năm chinh chiến, hơn một năm chém giết, hơn một năm phá hư, hắn tựa như là một người xâm nhập ác độc, lắng nghe tiếng giận mắng cùng gào thét của toàn bộ Tinh Thần giới, làm lấy chuyện giết chóc.
Hắn cũng không phải người như vậy, càng từng chán ghét người như vậy, nhưng lại không thể không biến thành người như vậy.
Thủ vững duy nhất của hắn, hoặc là chờ đợi duy nhất, là hắn có thể thực hiện lời hứa của mình —— ngủ một giấc đi, các ngươi sẽ còn tỉnh nữa.
Rốt cuộc...
Bọn hắn cũng thành công!!
Hắn có thể làm tròn lời hứa.
Hắn, không phải đồ tể, không phải tội nhân.
Trong tinh cầu Khương Nghị, theo hình dáng vũ trụ toàn diện hội tụ, năng lượng Tinh giới tiếp tục vào ở, cùng năng lượng tiên tinh bành trướng nở rộ, cả viên tinh cầu đều lắc lư kịch liệt, núi sông cuồn cuộn, năng lượng ngập trời, kỳ quang vô tận, một cảnh tượng rung động giống như khai thiên tích địa.
Thiên Hậu, Đan Hoàng, Dạ An Nhiên, Hồng Hoang Thiên Long, vân vân… tất cả sớm đã chết lặng đối với biến cố như vậy.
Bọn hắn chỉ là đứng tại đỉnh núi nào đó, ngồi tại mảnh phế tích nào đó, quanh quẩn tại một khe nứt nào đó, yên lặng ngước nhìn bên ngoài Hỗn Độn, chờ đợi sau cùng tuyên án.
Cái âm thanh tuyên án này, có thể là Khương Nghị hủy diệt, là bọn hắn vạn kiếp bất phục, là vũ trụ vô tận kết thúc.
Cái âm thanh tuyên án này, cũng có thể là là hư vô mờ mịt chờ đợi, là bọn hắn một lần nữa sáng tạo kỳ tích.
Bọn hắn đã không còn bối rối, không còn tâm thần bất định, ngược lại rất bình tĩnh.
Hôm nay bọn hắn đã có thể thản nhiên đối mặt với tất cả.
- Các bằng hữu, người thân, các con dân của ta của ta... Ta là Khương Nghị, ta muốn nói, chúng ta... đã thành công... Vũ trụ sẽ khởi động lại, chúng ta sẽ đạt được vĩnh tồn. Người thân mất đi, cũng một lần nữa trở về.
Giọng Khương Nghị từ trên trời giáng xuống, như thiên lôi bạo động, cực điểm uy nghiêm, lại như hào quang rọi khắp nơi, thấm vào linh hồn.
Toàn bộ thế giới đều lâm vào an tĩnh.
Chỉ có thanh triều năng lượng bạo động cùng sơn hà biến thiên to lớn.
Toàn bộ sinh linh, bất luận là đám người Đan Hoàng, hay là bọn người Tần Diễm, đều tại thời khắc này, trầm mặc.
Không có hét lớn, gào thét, reo hò như dự đoán, bọn hắn chỉ là yên lặng đứng ở nơi đó, nhìn lên bầu trời... Im ắng rơi nước mắt...
Thành công?
Anh hùng của bọn hắn lại một lần làm được?
Bọn hắn có thể tiếp tục còn sống, ngay cả người thân mất đi... Đều có thể trở về rồi sao?
Bọn hắn khóc.
Bọn hắn, cũng cười.
Bọn hắn cuồn cuộn cảm xúc, yên lặng khẽ nói.
- Vất vả, anh hùng của chúng ta.
- Chúng ta, kiêu ngạo vì ngươi! Vẫn mãi, kiêu ngạo vì ngươi!
Khương Nghị không có lập tức khai sáng vũ trụ hoàn toàn mới, mà là hết sức chăm chú dung hợp tiên tinh, lĩnh ngộ lấy năng lực của mình.
Hắn cũng không muốn tiên tinh đột nhiên xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, xuất hiện một loại phản công nào đó, tiên tinh chung quy vẫn là Tiên Tôn, là kẻ được dựng dục ra tới từ trong thời gian vô tận.