Khương Nghị nói:
- Tu La và mọi người đều sẽ trở về, chỉ là phải đổi một loại hình thức khác.
- Có ý gì?
Tần Diễm khẽ nhíu mày, đáy mắt lập tức hiện lên vẻ lăng lệ, sẽ không phải muốn đổi ý đấy chứ.
Bọn hắn không hy vọng xa vời Khương Nghị có thể cho phụ thân bọn hắn đãi ngộ rất cao, thực lực mạnh hơn, chỉ cần có thể trở lại trình độ đã từng là được.
Ngoài ra, bọn hắn còn hi vọng Khương Nghị có thể đều phục sinh các huynh đệ bằng hữu khác của bọn hắn trở về.
Dù sao lúc trước Khương Nghị chinh chiến vũ trụ, còn có rất nhiều Vương Hầu cùng huynh đệ đều tản mát tại các nơi vũ trụ, chỉ sợ đều đã hi sinh ở trong vũ trụ sụp đổ phía sau.
Giọng của Tần Diễm đều cao hơn mấy phần:
- Ngươi cần phải đối xử như nhau, các huynh đệ của ngươi tận tâm tận lực tại thời kỳ ngươi chinh chiến ban đầu, phụ thân chúng ta cũng là dùng hết khả năng trên chiến trường Vũ Trụ.
Bảo điện Chu Tước dần dần yên tĩnh trở lại, mọi người đều ngừng nói chuyện với nhau, đều nhìn về phía Khương Nghị nơi này.
- Lúc đầu là ta đã cam đoan qua cùng bọn người Tu La, nếu thật sự đến được lúc ta thành tựu chủ nhân Vũ Trụ, sẽ một lần nữa phục sinh bọn hắn, tái tạo vũ trụ hoàn toàn mới, sau đó chính ta rơi vào trạng thái ngủ say, không nhúng tay vào chiến tranh vũ trụ, không can thiệp tất cả tinh cầu trưởng thành, thật giống như ta không tồn tại nữa.
- Nhưng sau đó, ta phát hiện bí mật vũ trụ, lại có ý nghĩ mới.
- Bí mật gì?
Đám người Tần Diễm chau mày, bọn hắn cũng mặc kệ ngươi có bí mật gì, bọn hắn chỉ cần phụ thân bọn hắn trở về, muốn cả viên tinh cầu bọn hắn một lần nữa trở về, để tất cả tất cả mọi thứ trên tinh cầu đều khôi phục lại bộ dáng đã từng.
Bọn người Thiên Hậu đều vây quanh, vũ trụ còn có bí mật khác?
- Đừng nói với ta chiến tranh còn không có kết thúc?
- Còn muốn tiếp tục đánh sao?
Một câu của Tiêu Phượng Ngô, làm cho tất cả mọi người cũng thay đổi sắc mặt.
Không phải đều kết thúc rồi à?
Không phải đều có thể tái tạo lịch sử sao?
Không phải đều có thể tùy ý thay đổi quy tắc sao?
Còn muốn tiếp tục khai chiến?
Với ai đánh chứ!
Bầu không khí vui sướng trước đó nhanh chóng an tĩnh lại, cũng biến thành kiềm chế.
Khương Nghị nói:
- Tựa như là lúc chúng ta vừa mới rời khỏi tinh cầu, tiếp xúc đến phía ngoài vũ trụ. Vũ trụ của chúng ta, cũng không phải tồn tại duy nhất.
- Mẫu thân nó, còn có vũ trụ khác? Không xong sao!!
Đại Vương trực tiếp kêu rên một tiếng.
Đánh xong cái này lại đánh cái kia, còn có để cho người ta hưởng thụ sinh sống hay không.
- Thật còn muốn tiếp tục?
Bọn người Hướng Vãn Tình đều có chút khó mà tiếp nhận, thật sự là trước đó đã kéo dài chiến tranh cùng hỗn loạn quá lâu quá lâu, bọn hắn đều mệt mỏi, cũng chán ghét. Huống chi, nếu thật sự là lại nổi lên chiến tranh không biết, Khương Nghị lại phải đứng trước dạng đau đớn cùng tra tấn gì, bọn hắn thật không hy vọng Khương Nghị lại tiếp nhận những thứ kia.
- Đều đừng kích động, sẽ không còn có chiến tranh.
- Ngươi cam đoan!!
- Ha ha, ta cam đoan!
Khương Nghị cười lắc đầu, tất cả mọi người là thật đánh đến sợ rồi.
- Chí ít đối với ta mà nói, sẽ không còn có chiến tranh. Đối với các ngươi mà nói, cũng đã không còn loại áp bách tử vong kia.
- Nếu như các ngươi muốn hưởng thụ cuộc sống, hoàn toàn có thể. Nếu như các ngươi không nguyện ý sinh sống bình thản, cũng có thể tiếp tục thăm dò vũ trụ.
- Có ý gì?
Tất cả mọi người vểnh tai chăm chú nghe, chỉ cần không phải lại khai chiến cùng vũ trụ gì đó, thì những cái khác còn dễ nói.
- Bên ngoài vũ trụ là phiến Hư Vô Hải vô biên vô tận, rất nhiều vũ trụ độc lập phiêu đãng. Ta có thể thay thế chủ nhân Vũ Trụ trước đó trong thời gian ngắn, chính là được một vị chủ nhân Vũ Trụ khác chỉ điểm cùng trợ giúp. Nếu không, ta cũng không thể nào thuận lợi như vậy, thậm chí còn có khả năng bị phản chế.
Khương Nghị không có giải thích sâu, chỉ là giới thiệu tình huống đơn giản, nói:
- Chủ nhân Vũ Trụ khác đều là hư vô sinh ra, mà ta đây, xem như là người thay thế, không hợp cùng bọn hắn. Mặc dù xem như thành công, thực lực đi theo, nhưng tương lai vẫn rất có có thể sẽ nhận vũ trụ khác căm thù đối kháng, cho nên, lúc ấy ta đưa ra một kế hoạch cải tạo.
- Hư Vô Hải mênh mông, khai phách thành hải dương tinh tế, mời chào tất cả vũ trụ độc lập tồn tại đều gia nhập vào, giữa lẫn nhau mở ra vũ trụ của riêng phần mình, biến thành từng siêu tinh hệ. Tất cả siêu tinh hệ đều cùng nhau tồn tại ở bên trong hải dương tinh tế này.
- Siêu tinh hệ? Hải dương tinh tế?
Bọn hắn đều nhíu mày, cố gắng thuận mạch suy nghĩ của Khương Nghị mà cùng nhau tưởng tượng.
Bởi vì mỗi khi Khương Nghị nói vấn đề lớn, bọn họ tưởng tượng có chút khó khăn, nhưng tóm lại là cùng theo Khương Nghị trải qua rất nhiều chuyện, đại khái có thể đuổi theo cái mạch suy nghĩ phức tạp kia.
Khương Nghị cho bọn hắn thời gian tiêu hóa hấp thu, tiếp tục nói:
- Tương lai, thế giới không còn là vũ trụ, mà là thế giới siêu tinh hệ, vô hạn mênh mông, vô hạn thần bí, vô số tinh cầu. Mỗi một siêu tinh hệ đều tương đương với một đế quốc tinh thần. Bên trong đế quốc của chúng ta, dự tính sẽ xuất hiện ba mươi tinh hệ, trong mỗi tinh hệ sẽ có mười viên đến hai mươi viên tinh cầu, thậm chí nhiều hơn.
- Đến lúc đó, sau khi bọn người Tu La trở về, sẽ trực tiếp khống chế tinh hệ nào đó, làm chủ nhân tinh hệ, toàn quyền quản khống tinh cầu sở thuộc.