Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 931 - Chương 931: Chuyện Mới Mẻ (1)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 931: Chuyện mới mẻ (1)

- Cơ sở còn thiếu bảy loại, trân quý còn thiếu tám loại. Đặc biệt là thuốc dẫn, nơi này một cái cũng không có.

- Chúng ta đến thương hội hoàng thành đi dạo.

Thời điểm Khương Nghị rời khỏi bảo các, bên ngoài đã tụ tập các tộc lão Kiều gia, còn có Kiều Vạn Niên, Kiều Vạn Sơn, Kiều Phương Hoa.

Kiều Vạn Niên nghênh tiếp Khương Nghị, thái độ cung kính:

- Nghe nói tiểu tổ đến bảo các, chúng ta tới xem một chút. Ngài là có gì cần không?

Kiều Vạn Sơn nói:

- Có một số vật đặc biệt trân quý, chúng ta không có đặt ở bảo các. Nếu ngài có cần, có thể trực tiếp tới tìm chúng ta.

- Những thứ đó có dược liệu luyện đan không?

- Dược liệu mà nói, đều ở trong bảo các này.

- Thương hội phía ngoài giao dịch dùng tinh thạch hay là tinh tệ?

- Tiểu tổ, ngài cứ nói thẳng là cần dược liệu gì, chúng ta sẽ sắp xếp người đi mua.

- Không cần, tự ta đi xem một chút.

- Đây là lệnh bài Kiều gia, tiểu tổ xem trọng cái gì, trực tiếp biểu lấy ra ngọc bài là có thể ký sổ.

Kiều Vạn Niên lấy ra một cái ngọc bài, dùng hai tay đưa tới trước mặt Khương Nghị.

Khương Nghị tiếp nhận ngọc bài xong đang muốn rời đi, lại phát hiện biểu lộ của bọn hắn hơi khác thường:

- Còn có chuyện gì? Là hôm nay ta đã rước lấy phiền phức cho Kiều gia sao?

Kiều Vạn Niên nói:

- Không không không, biểu hiện hôm nay của tiểu tổ vô cùng đặc sắc, thay Kiều gia tranh giành khẩu khí, người của Kiều gia cũng thật lâu không có nhẹ nhàng vui vẻ qua như thế. Từ hôm nay trở đi, Kiều gia cũng sẽ cải biến tổ huấn thích hợp, điều chỉnh thái độ xử sự của Kiều gia. Chỉ là... Hôm nay có hơn năm mươi vị Luyện Đan sư rời đi, Trường Sinh đại điển có thể sẽ chịu phải ảnh hưởng. Tiểu tổ không nên hiểu lầm, chúng ta tuyệt không có ý oán trách ngài.

Khương Nghị nói:

- Hoàng thất còn chưa có thông báo các gia tộc, buông quản chế đối với Luyện Đan sư ra sao?

- Đã lần lượt buông ra, nhưng muốn trong vòng ba ngày chiêu năm mươi ~ sáu mươi vị Luyện Đan sư mới, quả thật có chút khó khăn. Bởi vì Trường Sinh đại điển vô cùng quan trọng, là lịch đại(*) gia chủ đều muốn toàn lực làm tốt đại sự, chúng ta lo lắng đến lúc đó thu thập không đủ, sẽ ảnh hưởng đến luyện chế đan dược. Cho nên... Chúng ta muốn mời tiểu tổ, có thể hợp tác cùng Thiên Cung hay không?

[* Các đời]

Kiều Phương Hoa nói bổ sung:

- Là như vậy, Thiên Cung nơi đó có rất nhiều Luyện Đan sư cao cấp, sớm tại các tộc bắt đầu phong tỏa Kiều gia chúng ta, bọn hắn đã phái người đến liên lạc qua, nguyện ý cung cấp trợ giúp. Nhưng điều kiện có chút hà khắc...

- Điều kiện gì?

- Bọn hắn muốn bã cặn trong đỉnh lô.

- Bọn hắn muốn thôi diễn phương thuốc?

- Luyện chế đan dược kéo dài liên tục mười ngày mười đêm, hội tụ mười hai loại Thánh Hỏa, tám mươi loại hỏa diễm, đa số dược liệu đều rất khó để lại cặn bã. Muốn thông qua cặn bã để thôi diễn phương thuốc, cơ hồ là không có khả năng.

- Nếu bọn hắn đưa yêu cầu như vậy, khẳng định có mục đích gì đó. Coi chừng bị lừa.

- Thế nhưng...

- Tiếp tục mời chào Luyện Đan sư, có thể gom góp thì gom góp. Nếu như đến cuối cùng thực sự còn chưa đủ, Trường Sinh đại điển năm nay cứ lấy Trường Sinh Đan làm chủ, Huyền m Đan có thể thành thì thành, không thành cũng được.

- Cẩn tuân lệnh tổ tiên.

Bọn người Kiều Vạn Niên không có chất vấn.

- Về sau không cần khách khí như thế, tất cả mọi người cứ tự nhiên.

- Đúng đúng.

Ba người rất hay cung kính hành lễ, một mực đưa mắt nhìn Khương Nghị rời đi.

- Đại ca, phía sau núi đến cùng nói thế nào, và đến cùng hắn là có thân phận gì?

Kiều Vạn Sơn thở dài, sống nửa đời người, đều không có nghĩ tới có một ngày sẽ cúi đầu khom lưng với một hài tử.

- Phối hợp là được.

Vừa rồi Kiều Vạn Niên lại đến phía sau núi, sau khi báo cáo tình huống Khương Nghị, lại được đáp lại là —— đổi tộc quy!

Kiều gia từ hôm nay trở đi, hiện ra tư thái cường thế, cho ngươi thời gian mười năm, khôi phục huyết tính của Kiều gia!

Đổi tộc quy?

Kiều Vạn Niên hoàn toàn không còn cách nào khác.

Cũng bởi vì một cái thái độ của Khương Nghị, ngay cả tộc quy đều phải sửa lại.

Cái này…phụ mẫu nó ai mà chịu nổi!

Phối hợp là được.

- Ai! Chờ ta một chút.

Phượng Bảo Nam từ phía sau đuổi kịp Khương Nghị.

- Ngươi nghỉ ngơi tốt rồi?

Khương Nghị đánh giá Phượng Bảo Nam, rất bất đắc dĩ mà lắc đầu, gia hỏa này gương mặt dáng dấp đẹp đẽ xinh đẹp, làn da trắng mịn bôi trơn, tóc dài phất phới, dáng người còn cao gầy thon dài, hết lần này tới lần khác lại thích mặc trường bào, khiến cho giống như váy.

Nếu như không phải trước người phẳng phiu, lại có hầu kết, thì thật quá giống nữ nhân.

Lại còn là rất đẹp, rất động lòng người.

Cái này nếu là ở chung lâu, nói không chừng đều có thể có cảm giác khác.

Trách không được Kiều Linh Vận thích hắn, nữ hài nhi dương khí nặng liền phải tìm nam hài nhi có chút âm khí điều hòa.

- Huynh đến cùng làm đã cái gì lại có thể để Kiều gia ngoan ngoãn với huynh như vậy?

Phượng Bảo Nam theo sát Khương Nghị, thật sự là rất phục.

Nơi này chính là Kiều gia, siêu cấp gia tộc dưới trướng hoàng tộc, giống như vương hầu, vậy mà lại để một người ngoài như Khương Nghị đây nói gì nghe nấy.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, hắn thật rất khó mà tin tưởng.

- Bí mật!! Ngươi nghĩ được chưa, có đồng ý cùng ta về Nam Bộ không?

Nhu cầu cấp bách hiện tại của Khương Nghị là có người tiếp quản Đại Hoang Diễn Thiên Ấn, Phượng Bảo Nam không chỉ có linh văn phù hợp, đồng thời tình huống cũng coi như hiểu rõ.

Còn có một nhân tố quan trọng hơn, Phượng Bảo Nam rất coi trọng gia tộc, coi trọng thân tình.

Chỉ cần Ly Hỏa thánh địa bị khống chế, Phượng gia có thể sẽ dựa vào Vô Hồi thánh địa, thế này cũng không cần lo lắng Phượng Bảo Nam có dị tâm gì.

- Ta muốn về thăm nhà một chút, chỉ là Linh Vận...

Phượng Bảo Nam rất do dự, nếu như Phượng gia an toàn, hắn đương nhiên nguyện ý trở về an táng tỷ tỷ, báo cáo bình an với người nhà.

Nhưng nếu hắn đi, liền có khả năng không về được.

Linh Vận phải làm sao bây giờ?

Trong lúc vô tình hắn đã yêu nữ hài nhi hiên ngang kia rồi.

Giữa bọn hắn cũng có tình cảm phu thê thật sự.

- Không cần lo lắng Linh Vận, không cần lo lắng Kiều gia, chúng ta sẽ thường xuyên trở về.

Bình Luận (0)
Comment