Đan Thần

Chương 1260.6 - Chương 1260.61

Nói trắng ra là, nếu như so sánh Linh Sơn là hoàng đế, vậy Chấp pháp giả chính là lợi khí chấp pháp trong tay hoàng đế, cai quản tất cả các địa phương. Cửu Châu đại địa như là hoàng thành, mà Trung Châu là nơi Linh Sơn nắm trong bàn tay.

Về phần Thiên Chiến, Tinh Không, U Minh tam đại tuyệt vực là tiền tuyến chiến tranh.

Coi như Trình Cung có Thiên Cung thần điện ủng hộ, hắn dám đối kháng với sáu thế lực lớn Trung Châu sao, hắn còn dám đối kháng Linh Sơn sao, nói đùa gì vậy, một đám nhà quê không có mắt.

- Con mẹ nó ngươi nói cái gì đó, quy tôn tử!

Tiểu Phong Tử vừa nghe liền nổi giận, loại người như hắn trước đây từ Trung châu tiến vào Linh Sơn, muốn làm tuỳ tùng của mình, mình cũng không muốn để ý tới, bây giờ lại phô trương ở trước mặt mình.

Thiên Ngữ vừa nghe cũng nổi giận, trong nháy mắt lực lượng khuếch tán ra, lực lượng Thuần Dương sơ kỳ trực tiếp ép về phía Tiểu Phong Tử.

- Ầm!

Khí thế áp bách, áp bách con mẹ ngươi a, Tiểu Phong Tử trực tiếp bắn mạnh ra Tiên Thiên linh quang, bây giờ thương thế của hắn hoàn toàn khôi phục, trải qua mười mấy năm gặp lại được Trình Cung, đạt được chỗ tốt, tuy hắn chưa có đạt tới Thuần Dương, nhưng cảnh giới, tâm tính, lực lượng đều đã đạt đến một trạng thái siêu cường.

- Đây là. . . Bành...

Thiên Ngữ thất kinh, lực lượng của mình dĩ nhiên không ngăn cản được đối phương, bị bất đắc dĩ phải giơ tay biến ảo ra một cự thuẫn, nhưng lại trực tiếp bị bắn thủng, thân thể của hắn lóe lên, tuy hai đạo Tiên Thiên linh quang này không có bắn trúng đầu của hắn, nhưng cũng xuyên qua hai lỗ máu ở bả vai của hắn.

Mọi người đều thất kinh, chẳng ai ngờ Tiểu Phong Tử động thủ thật sự, càng không nghĩ tới chính là, Thiên Ngữ bằng chừng ấy tuổi đã đạt đến cảnh giới Thuần Dương, vừa cho thấy oai thế của Thuần Dương, sau một khắc dĩ nhiên. . . lại bị thương.

Điều này cũng quá thần kỳ đi!

- Không thể nào, Thuần Dương Thái Tôn. . . Làm sao có khả năng bị thương tổn như vậy được?

- Trời ạ, ngoại trừ Trình Cung, bên cạnh hắn vẫn còn có người lợi hại như vậy.

- Không đúng, người này không giống như là cảnh giới Thuần Dương, quá cổ quái.

- Vẫn nên cẩn thận một chút đi, ngươi không thấy trước đó yêu tộc khí thế hùng hổ, cuối cùng ảo não rời đi sao.

... ...

Vô số người đều hít vào một ngụm khí lạnh, trong nháy mắt rất nhiều tán tu đều câm miệng không dám lên tiếng, quái dị nhìn về đám ngườiTrình Cung. Bọn họ không nghĩ tới Trình Cung thật sự dám động thủ, hơn nữa còn là dưới tình huống Trình Cung không có ra tay, lập tức liền đánh Thiên Ngữ bị thương.

- Nếu như lấy Lam Vân đế quốc lúc trước so sánh, thân phận Thiên Ngữ này giống như Hoàng tử, mà cho dù là người chưởng khống một châu, nhiều nhất cũng chỉ là ngang hàng với người thừa kế trong một gia tộc lớn.

Lô Quân Hạo một mực nhìn không có lên tiếng, loại chuyện này hắn không tiện nói chuyện, dù sao Chấp pháp giả đứng ra có chút quy củ nên giảng. Đương nhiên, nếu như thật mang Tôn nhi mình tới Trung Châu, vậy hắn cũng không ngại đánh với Trung Châu một chút.

Một chuyện khác chính là, hiện tại đều là chuyện của người trẻ tuổi, hắn càng không thể ra mặt. Bây giờ hắn rất có lòng tin, Tôn nhi của mình có thể xử lý tốt loại chuyện này. Bất quá hắn vẫn giới thiệu thân phận đám người Thiên Ngữ này cho Trình lão gia tử một chút, dùng ví dụ đơn giản nhất để cho Trình lão gia tử rõ ràng.

- Không có chuyện gì, coi như lúc trước chúng ta không có đặt chân vào tu chân giới, hài tử chúng ta cũng đánh không ít Hoàng tử.

Không chỉ hắn tin tưởng, Trình lão gia tử càng thêm tin tưởng, vì lẽ đó hai Lão đầu ngươi một lời ta một lời nói chuyện phiếm.

- Linh Sơn thì lại giống như tông phái tu chân cường đại trước đây của Lam Vân đế quốc, rất là siêu nhiên, nhưng mà đủ cường đại, chuyện nhỏ bé thì được, chuyện lớn thì dù như thế nào cũng không nên phát sinh xung đột cùng Linh Sơn.

- Tiểu Phong Tử cũng là người nơi kia, hơn nữa tôn tử ta nói, bối cảnh hắn rất cứng, ở Linh Sơn coi như Đạo Tôn hắn cũng dám chơi, ngươi nói như thế ta ngược lại càng muốn xem tôn tử ta đối phó với bọn họ như thế nào.

Trước đây Trình Cung nói đơn giản qua tình huống của Tiểu Phong Tử, trước đây Trình lão gia tử không có ấn tượng quá trực tiếp, nhưng bây giờ nói chuyện phiếm cùng Lô Quân Hạo, hắn nhất thời nhớ tới Trình Cung nói.

- Đến cùng tên tiểu tử này còn có bao nhiêu bí mật?

Lô Quân Hạo nghe xong cũng cảm giác hiếu kỳ không gì sánh được, có hắn ở đây tự nhiên không cần sợ người khác nghe được cái gì, hai người một bên nhìn một bên trò chuyện.

- Ngươi dám tập kích Chấp pháp giả, muốn chết!

Kỳ thực thương thế không nặng, trong nháy mắt đã khôi phục, cũng không có thương tổn đến chỗ yếu hại gì, nhưng cũng làm cho sắc mặt Thiên Ngữ tối tăm, sau một thoáng hơi kinh ngạc ngây ngẩn cả người, nghe được lời nói của người chung quanh, hắn cảm nhận được bộ mặt nóng lên, Thiên Ngữ giơ tay, trong tay đã xuất hiện một Đạo khí trung phẩm, hắn muốn trực tiếp giết chết gia hoả này.

- Muốn chiến cứ tùy tiện, nếu như ngươi có thể đại biểu Chấp pháp giả, ta ngược lại muốn hỏi các ngươi, ngày hôm nay ai chấp pháp ở chỗ này, người sáu thế lực lớn Trung Châu đều ở nơi này, ngươi có thể đại biểu hết thảy Chấp pháp giả không. Không thể đại biểu ngươi liền động thủ, vậy ngươi chính là dựa vào danh nghĩa Chấp pháp giả giành tư lợi vì mình, lẽ nào Liệp yêu mạo hiểm liên minh các ngươi cũng muốn chen chân tranh đoạt Nam Chiêm Bộ Châu, vẫn là chính ngươi muốn làm cái gì, ngày hôm nay ta sẽ để người ghi chép lại toàn bộ, đến thời điểm cần ta sẽ tìm sáu thế lực lớn Trung Châu các ngươi để hỏi rõ ràng, nếu như bọn họ giải thích chuyện này không rõ ràng, ta sẽ đi Linh Sơn để hỏi rõ ràng.

- Lúc nào sáu thế lực lớn cũng bắt đầu tham dự tranh đoạt Cửu Châu, lúc nào Chấp pháp giả cũng có thể tùy tiện làm loạn, lúc nào Chấp pháp giả có thể tùy tiện chụp mũ cho người khác?

Chơi chiêu này cùng mình, những thứ này đều là trò cũ của Trình đại thiếu, muốn chụp mũ ta, ta liền lấy mũ lớn chụp chết ngươi.

Trung Châu không loạn giống như Cửu Châu, cộng với Linh Sơn có chút quy củ sâm nghiêm, tuy sau lưng đều làm một chút sự tình, thậm chí lấy danh nghĩa Chấp pháp giả thu hoạch lợi ích vì mình, nhưng đều là ở những nơi khác, trên Cửu Châu đại địa làm một ít chuyện gì cũng đều rất cẩn thận, dù sao Cửu Châu là vị trí trung tâm.

Lén lút không ai biết làm cái gì cũng được, cái loại tùy tiện sắp xếp một tội danh giết chết mọi người trong một cái tinh cầu đến trên người một kẻ tội ác tày trời nào đó, sau đó dùng tinh cầu này luyện chế pháp bảo, liền trở thành chiến lợi phẩm cũng đã từng xảy ra. Chính là bởi vì Trình Cung biết chuyện bên trong sáu thế lực lớn bọn họ, cho nên mới có thể lúc ban đầu chiến đấu trong thế tục cùng Côn Bằng Thái tử, mượn Chấp pháp giả làm bia đỡ đạn, làm cho bọn họ không thể không đứng ra, bây giờ chuyện huyên náo lớn như vậy, lan đến Cửu Châu đại địa, mấy người bọn hắn đi ra giả bộ đạo nghĩa, một câu nói của Trình Cung liền kéo bọn họ vào.

Chấp pháp giả không thể tùy ý nhúng tay đối với chiến đấu thế tục, đối với người tu chân chiến đấu cũng không thể tùy ý nhúng tay, nói quyền bọn họ cũng có quyền, nhưng nếu như có đầy đủ lực lượng mà nói, bọn họ sẽ không thể có thư thái như vậy.

- Thiên Ngữ, chuyện lần này liên quan quá to lớn, sáu thế lực lớn đều có Chấp pháp giả ở đây, chúng ta bất quá là tới đây học tập giám sát, lúc nào chúng ta có thể kết luận, ta cũng không có nghe trưởng bối Đan sư liên minh nói chuyện này?

Nhạc Uyển Uyển mở miệng giúp Trình Cung.

Lời nói của Trình Cung như núi, từng câu đè lên Thiên Ngữ, mà giờ khắc này Nhạc Uyển Uyển lại đi ra, vốn là Thiên Ngữ đã muốn động thủ, nhất thời thân hình dừng lại.

- Tứ Phương Lâu cho rằng việc này cũng không thích hợp, lần chiến đấu này không có lan đến người thế tục, tán tu cùng những tu chân giả khác tới quan sát đều là ngoài ý muốn bị cuốn vào trong đó, nơi này vốn chính là chiến trường, người tới quan khán nên biết sẽ xảy ra những chuyện ngoài ý muốn như thế này.

Nhưng vào lúc này, giữa bầu trời vang lên một thanh âm, một người cất bước đi ra, Trình Cung vừa nhìn thấy đã nhận ra người này, chính là Vạn Vô Nhất ngày đó gặp ở đảo Thiên Vũ.

Nguyên bản Thiên Ngữ nghe được Nhạc Uyển Uyển mở miệng nói chuyện còn muốn bạo, lúc này thấy Vạn Vô Nhất đứng ra, thân hình hắn liền dừng lại, hai hàng lông mày nhíu chặt, kỳ thực vừa nãy đã làm hắn sinh ra lòng kiêng kỵ, chỉ là vừa nãy bị tình thế ép buộc, dù như thế nào cũng phải liều mạng, nhưng giờ khắc này có người nói chuyện, hắn cũng mượn cơ hội trước tiên quan sát tình thế một chút, có thể trở thành người nối nghiệp Trung Châu sáu thế lực lớn, làm sao có thể không hiểu được xem xét tình thế.

- Tứ thúc.

Vạn Ngạo vốn coi trời bằng vung, nhưng thấy Vạn Vô Nhất đến vội vàng hành lễ, bởi vì phụ thân hắn, cũng là đương nhiệm lâu chủ Tứ Phương Lâu đã nói với hắn, nếu như hắn muốn tiếp nhận lâu chủ Tứ Phương Lâu, thì tuyệt đối không thể thiếu Vạn Vô Nhất ủng hộ, mà bây giờ quyền bính của Vạn Vô Nhất ở trong Tứ Phương Lâu ngày càng mạnh, bày mưu nghĩ kế làm cho Tứ Phương Lâu càng ngày càng cường thịnh lên.

Vạn Vô Nhất khẽ gật đầu, ngay sau đó cũng nhìn về phía Trình Cung rất hữu hảo gật đầu một cái.

- Ha ha, ta cũng cho là như vậy, người ta đánh nhau cũng không có mời các ngươi tới, tự các ngươi chạy tới còn ở đó léo nha léo nhéo cái gì, Vạn Ngạo ngươi không được a, gia tộc ta ở trước khi ta đi ra, cố ý giao cho ta một lệnh bài, nói đồ chơi này có thể đại biểu Luyện khí sư liên minh.

Thiết Thiên Chuy cười cười lấy ra một khối lệnh bài khắc hình một cự phủ khổng lồ từ trên người quơ quơ về phía Vạn Ngạo.

Nhìn thấy tấm lệnh bài này, người biết sắc mặt đều không khỏi biến đổi, coi như là Lô Quân Hạo một mực ở bên cạnh nói chuyện phiếm sắc mặt cũng ngưng trọng nhìn về phía Thiết Thiên Chuy.

Mà sắc mặt Thiên Ngữ, Đường Hạo Nhiên, Vạn Ngạo thì một cái so với một cái càng khó coi, tuy sáu người bọn hắn được chọn là người kế nghiệp, những bọn hắn có ưu tú hơn nữa cũng chỉ có thể được coi là người nối nghiệp mà bồi dưỡng, vì sự đời có khi biến ảo thất thường, giống như Côn Bằng Thái tử vậy, nếu như chết trẻ hoặc là có việc cũng không phải là không thể nào, nhưng Thiết Thiên Chuy thì lại hoàn toàn khác.

- Thiết Đại ca, Uyển Uyển chúc mừng cho ngươi.

Nhạc Uyển Uyển thì lại thật tình chúc mừng.

- Ngươi nên sớm chúc mừng cho ta, ta nghe nói chuyện ngươi tiếp nhận minh chủ Luyện đan sư liên minh so với ta còn sớm mấy ngày, đến thời điểm đó ta đi chúc mừng cho ngươi trước.

Thiết Thiên Chuy vỗ ngực nói: 

- Yên tâm, người ngươi thích Thiết Đại ca nhất định ủng hộ, ta xem ngày hôm nay ai dám đụng đến em rể ta một chút.

- A. . .

Không ít người đều nghe mơ hồ, sao mọi chuyện lại thành như vậy, làm sao. . . làm sao trong chớp mắt liền biến thành như vậy.

Xoạt xoạt.

Vô số ánh mắt đồng thời nhìn về phía Trình Cung, Trình đại thiếu lợi hại a, trước đó mới vừa đi Đông Bắc Đan Châu đoạt Đông Phương Linh Lung, giết Bắc Minh Triều, thành con rể của Đông Bắc Đan Châu Đông Phương gia tộc, bây giờ lại cưới minh chủ kế nhiệm Luyện đan sư liên minh, hơn nữa Luyện khí sư liên minh Thiết Thiên Chuy là cữu ca, người Tứ Phương Lâu cũng ủng hộ, này xem thú vị a.

Vừa nãy thời điểm đám người Đường Hạo Nhiên lấy thân phận Chấp pháp giả đứng ra muốn ép Trình Cung, ngoại trừ Lô Quân Hạo cùng Trình lão gia tử, còn có những người bên cạnh Trình Cung ra, những người khác đều cho rằng lần này khẳng định Trình Cung sẽ xui xẻo, không chết cũng lột một tầng da, bị sáu thế lực lớn Trung Châu lấy danh nghĩa chấp pháp nhìn chằm chằm, vậy còn có thể tốt đến đâu nữa, không ít nhân tài đứng ra theo, lúc này vừa nhìn thấy tình hình này, mấy người vừa nãy kêu gào, kiêu ngạo nhất đều vội vàng lui trở lại.

Hiện tại bọn họ chỉ hy vọng vừa nãy Trình đại thiếu không thấy rõ bộ dáng của bọn họ, không nhớ rõ bọn họ là ai là tốt rồi, bằng không sẽ rất thảm.

Thậm chí có một ít người đã lặng lẽ trốn đi, nơi như thế này vẫn là nên tránh ra, nói không chừng một hồi còn nãy sinh đại chiến, lại cuốn bọn họ vào, nơi này đa số đều là tán tu, chết đi cũng không ai đòi công đạo giúp, còn có một ít thế lực vừa nhỏ, nào dám đi tìm Trình Cung tính sổ a.

Bọn hắn đều nhìn về phía Trình Cung, thậm chí ánh mắt các nàng Đông Phương Linh Lung, Hách Liên Hồng Liên, Tiểu Tuyết đều khác thường nhìn về phía hắn, Trình Cung thì ở đó dở khóc dở cười, cái này gọi là chuyện gì đây trời, mình nếu là thật thì không nói gì, nhưng mình vẫn không rõ lắm chuyện gì xảy ra, đầu tiên là nhận một cái ân tình Tiên đan, bây giờ đột nhiên lại bốc lên một cữu ca, còn có Nhạc Uyển Uyển này nữa. . .

Bánh ngọt trên trời rơi xuống sao, này là chuyện gì a, làm cho Trình Cung im lặng nhất chính là, sau khi Thiết Thiên Chuy nói xong những lời này, thì Nhạc Uyển Uyển lại không nói cái gì, ngược lại là nhìn về phía hắn.

- Trước tiên nhìn kỹ hẵng nói, dù sao vẫn phải tiếp xúc nhiều một chút mới được, hơn nữa ta còn không biết hắn có ý gì không?

Giống như bình thường, Nhạc Uyển Uyển nói ra không làm cho người ta sợ hãi đến chết thì không thôi a.

Chỉ là lần này cùng trước kia hoàn toàn khác nhau, lời này vừa nói ra, làm cho sắc mặt ba người Đường Hạo Nhiên, Thiên Ngữ, Hách Liên Thiên Long trở nên khó nhìn vô cùng, vừa nãy Thiết Thiên Chuy vừa nói ra khỏi miệng, con mắt ba người cũng sắp bốc hỏa.

Nhưng trong lòng bọn hắn vẫn đang suy nghĩ, loại thời điểm này nói ra lời kia cũng chỉ có Thiết Thiên Chuy mới làm ra được, còn nàng chắc chắn sẽ không nói cái gì, ý nghĩ xấu nhất bọn họ cũng đã nghĩ đến, tỷ như Nhạc Uyển Uyển không cho Thiết Thiên Chuy nói tiếp, hoặc là không lên tiếng.

Hơn nữa ở trong ý nghĩ của bọn hắn, Nhạc Uyển Uyển hẳn là trực tiếp từ chối, giống như từ chối bọn họ vậy, thậm chí sẽ không xem tất cả những thứ này cũng là rất bình thường.

Bình Luận (0)
Comment