Đan Thần

Chương 1280.8 - Chương 1280.81

Muốn nhịn cũng không xong, hàn quang trong tay Vạn Ngạo lóe lên, đã thi triển kiếm chiêu nhanh nhất của Thanh Trúc ngạo kiếm quyết, lấy lực lượng của hắn thi triển một chiêu này, hắn có lòng tin cho dù là Thuần Dương trung kỳ cũng phải liều mạng chống đối, hoặc là sử dụng pháp bảo, hoặc là. . .

Không có hoặc là, bởi vì ở dưới kiếm quang nhanh như thiểm điện kia của hắn, thân hình Trình Cung đi tới cũng không hề biến hóa.

Giống như Trình Cung càng quen thuộc Thanh Trúc ngạo kiếm quyết này hơn cả hắn, mỗi một bước đều chiếm trước tiên cơ, mỗi một bước đều có thể sớm đi ra.

Tại sao lại như vậy. . .

Trình Cung vừa đi, một bên lắc đầu nói: 

- Sai, sai, sai, hoàn toàn sai rồi, sư tôn ngươi dạy ngươi như thế sao? Thanh Trúc ngạo kiếm quyết không phải đùa bỡn như thế, xem ra sư tôn ngươi thật sự không phải là một sư phụ hợp lệ.

- Dám sỉ nhục sư tôn ta, muốn chết.

Nguyên bản ngạo khí, tức giận trên người Vạn Ngạo, giờ khắc này đã biến thành sát khí, một Đạo khí tring phẩm trong thân thể đã muốn bạo phát.

Tuy Vạn Ngạo này là Thuần Dương sơ kỳ, nhưng sau khi Trình Cung chiến thắng Côn Bằng Thái tử, thậm chí ngay cả Côn Bằng Đại Đế khống chế một bộ phận thần niệm, lực lượng cũng bị hắn giết chết, Trình Cung liền chân chính vượt qua người trong cùng thế hệ. Dù cho mạnh như Thiết Thiên Chuy, Đường Hạo Nhiên, Thiên Ngữ, thậm chí tồn tại như Vạn Ngạo, Trình Cung cũng đã không đi để ý.

Tuy rằng lực lượng bản thân của Trình Cung tự chỉ là Thiên Anh đỉnh phong, nhưng giờ khắc này Trình Cung cũng đã đứng đỉnh phong của Cửu Châu đại địa, thậm chí bắt đầu kế hoạch đi Linh Sơn.

Thêm vào quan hệ giữa hắn cùng sư tôn của Vạn Ngạo Thanh Trúc Đạo Tôn, hắn gọi Vạn Ngạo một tiếng hài tử cũng không có cái gì không đúng.

Đương nhiên, lời này của Trình đại thiếu càng nhiều là kích thích Vạn Ngạo, tiểu tử này có chút khó chịu với mình, trước đó cũng lười quản hắn, nhưng tới nơi của bạn cũ thì không thể không quản.

- Sư tôn, sao ngài đi ra. . .

Lúc này, sau khi Trình Cung giao thủ cùng Vạn Ngạo, Thiết Thiên Chuy liền xuất hiện, lúc này đột nhiên hắn sợ hết hồn, rất là ngoài ý muốn nhìn một vị lão nhân bận thanh sam có chút tuổi già đi ra.

Thiết Thiên Chuy vội vã tiến lên nâng hắn, giống như lão nhân này bất cứ lúc nào cũng có thể không được.

- Ta không sao.

Người đi ra chính là sư tôn của Vạn Ngạo cùng Thiết Thiên Chuy, Thanh Trúc Đạo Tôn, giờ khắc này Thanh Trúc Đạo Tôn khoát tay áo không có để Thiết Thiên Chuy nâng, mà ngẩng đầu nhìn về phía Vạn Ngạo đang muốn bạo phát, khẽ lắc đầu.

- Vạn Ngạo, dừng tay.

Thanh Trúc Đạo Tôn nhẹ giọng quát lớn một tiếng.

Nguyên bản thời điểm Vạn Ngạo lập tức muốn bạo phát, sau khi nghe được tiếng quát này, liền liều mạng áp chế lực lượng bản thân.

Thanh Trúc Đạo Tôn giống như lão nhân gần đất xa trời vậy, Đạo Tôn a, phải biết rằng đừng nói là Đạo Tôn, coi như là Thiên Anh cũng không nên như vậy a.

Nhân Anh, Địa Anh, Thiên Anh, trên Thiên Anh mới chuyển hóa Thuần Dương, mà trên Thuần Dương là Hiện Đạo kỳ Thiên Tôn đã không thể xuất hiện ở Cửu Châu đại địa, không thể tùy ý rời khỏi Linh Sơn, mà trên Thiên Tôn mới là Đạo Tôn. Dẫn Đạo kỳ Đạo Tôn, đã là Đạo sư Tôn giả, ở Linh Sơn cũng là tồn tại cao nhất, huống hồ Thanh Trúc Đạo Tôn lại là đỉnh phong trong đỉnh phong, trong Linh Sơn ngang hàng như hắn chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Nhân vật cỡ này, bây giờ giống như lão nhân gần đất xa trời, tuy rằng tinh thần không tệ như trước, nhưng làm cho người ta có một cảm giác sắp biến mất.

- Ngươi a, từng nói ngươi bao nhiêu lần, cá tính này của ngươi sẽ ăn thiệt lớn, thậm chí sẽ liên lụy Tứ phương lâu.

Thanh Trúc Đạo Tôn nói xong, giơ tay vỗ vỗ, mới vừa rồi Vạn Ngạo còn ở không trung cao ngàn trượng giống như là nguyên bản đứng ở bên cạnh Thanh Trúc Đạo Tôn, chính hắn cũng không có bất luận động tác gì, cũng không có cảm giác được bất kỳ không gian chấn động, cứ như vậy xuất hiện ở bên cạnh Thanh Trúc Đạo Tôn, bị hắn giáo huấn giống như là hài tử trong nhà không hiểu chuyện.

Mà Trình Cung đứng ở giữa không trung, đồng dạng cũng phát hiện tựa hồ thiên địa này đột nhiên biến hóa, mảnh Thanh Trúc Hải này chủ động tiến tới dưới chân mình, mình đã đứng ở trong Thanh Trúc Hải, đứng ở đối diện Thanh Trúc Đạo Tôn, chân đã giẫm ở trên mặt đất.

- Sư tôn, là hắn. . .

Vạn Ngạo muốn nói là Trình Cung tự tiện xông vào, nói lời sỉ nhục sư tôn.

Lại không nghĩ rằng Thanh Trúc Đạo Tôn rất nghiêm túc, rất chăm chú ôm quyền chắp tay, khẽ khom người: 

- Hài tử không hiểu chuyện, làm ngươi chê cười.

Cái gì. . .

Vạn Ngạo ở phía sau không nói ra miệng, người ngây ngô đứng ở đó, không dám tin tưởng nhìn sư tôn mình cùng Trình Cung.

Vừa nãy sư tôn nói cái gì, thi lễ với Trình Cung sao?

Điều này sao có thể, mình hoa mắt sao?

Đừng nói là hắn, ngay cả Thiết Thiên Chuy cũng trừng lớn hai mắt, tay dùng sức gãi đầu, hắn cũng nghĩ không thông đến cùng xảy ra chuyện gì.

Đạo Tôn a, kia chính là tồn tại không phải bình thường. Thoát Tục kỳ xem như là miễn cưỡng bắt đầu hiểu tu chân, Vạn Tượng Nhất Long chính là đặt nền móng, chỉ có ngưng tụ Nhân Anh mới chân chính là người tu chân, nắm giữ tuổi thọ ngàn năm, sau đó là Địa Anh, Thiên Anh, đạt đến Thiên Anh cũng đã rất lợi hại.

Như tồn tại cường đại như sáu thế lực lớn này, đều có một ít ghi chép, thời đại cổ lão nhất, còn trước cả thời đại mười mấy vạn năm trước, có người nói Thiên Anh đỉnh phong liền có thể đi vào Tiên Giới.

Sau đó mới là chuyển hóa Thuần Dương thành tựu Thuần Dương Thái Tôn, Thuần Dương Thái Tôn là cực hạn mà thiên địa chịu đựng, mà trên Thuần Dương Thái Tôn là Hiện Đạo kỳ Thiên Tôn, Thiên Tôn ở trong Linh Sơn cũng rất ngưu bức, mà càng ngưu bức hơnso với Thiên Tôn, chân chính đứng ở cao nhất trong Linh Sơn chính là Dẫn Đạo kỳ Đạo Tôn.

Có thể xưng là Đạo Tôn, có thể tưởng tượng được lợi hại bao nhiêu, huống hồ sư tôn Thanh Trúc Đạo Tôn của mình càng là Đạo Tôn lâu năm.

Đừng xem giờ khắc này giống như gần đất xa trời, trước đó ở Nam Chiêm Bộ Châu phong ấn phân thân của Côn Bằng Đại Đế cũng dễ như ăn cháo, Côn Bằng Đại Đế tức giận đến oa oa cũng không dám nhiều lời, mang ra Yêu Tôn tới cũng không có chuyện tốt.

Nhưng hiện tại, sư tôn dĩ nhiên… dĩ nhiên thi lễ với hắn, hơn nữa còn nói loại lời nói này, trời ạ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, xảy ra vấn đề gì.

- Ngươi nha, sống quá lâu, thần thái cứng nhắc, trước đây cũng là bởi vì ngươi như vậy nên ta mới không muốn dẫn ngươi đi đâu, phiền.

Trình Cung bất đắc dĩ lắc đầu, Thanh Trúc Đạo Tôn này quan hệ với hắn không phải bình thường, hai người sóng vai chiến đấu qua vô số lần.

Hắn cũng đã giúp Trình Cung, mà Trình Cung cũng vì luyện chế một viên Tăng Thọ Đan cho hắn mà hầu như chạy khắp cả Linh Sơn, vận dụng tất cả tài nguyên.

Cộng thêm Trình Cung có chút trợ giúp đối với một ít hậu đại của Thanh Trúc Đạo Tôn ở Linh Sơn, lại cứu qua Thanh Trúc Đạo Tôn, cùng nhau tham thảo qua đạo, lý.

Thanh Trúc Đạo Tôn vẫn cảm kích ân cứu mạng của Trình Cung, cũng kính nể thành tựu của Trình Cung, mà Trình Cung thích hắn khí khái, nhưng cũng phiền hắn gàn bướng, chuyện gì cũng rất chính thức, mỗi lần đều muốn như vậy, khiến cho Trình Cung rất là phiền não, vì lẽ đó quan hệ hai người rất tốt nhưng không thường gặp.

- Không đổi được, đi, chúng ta vào bên trong nói.

Với hắn Trình Cung cũng không khách khí, bởi vì hắn biết khách khí sẽ không được gì, thẳng thắn trực tiếp đi vào.

Nhưng Vạn Ngạo cùng Thiết Thiên Chuy nhìn ở một bên suýt chút nữa con ngươi rớt xuống đất, giống như phàm nhân gặp sét đánh ngơ ngác đứng ở nơi đó, nhìn hai người Trình Cung cùng Thanh Trúc Đạo Tôn vừa nói vừa cười đi vào.

Từ đầu đến cuối hai người đều rất tùy ý nói, nhưng cảm giác này tuyệt đối là lão hữu nhiều năm chưa từng gặp mặt.

Vạn Ngạo cùng Thiết Thiên Chuy ở Linh Sơn hầu hạ Thanh Trúc Đạo Tôn, cũng đã gặp hắn tiếp đãi mấy người, nhưng xưa nay chưa từng thấy hắn cùng người khác như vậy.

Vạn Ngạo cảm giác đầu mình cũng muốn nổ tung, nhưng cũng nghĩ không ra nguyên cớ gì, đây rốt cuộc là tại sao vậy chứ?

Nếu như nói Trình Cung ở Nam Chiêm Bộ Châu, có một ít người nịnh hót hắn là bởi vì Thiên Cung thần điện, bởi vì những nguyên nhân khác. Thậm chí Nhạc Uyển Uyển nói câu nói kia, Vạn Ngạo cũng cho rằng có thể là hai người bọn họ có hiệp nghị gì, không cho là Trình Cung quá sức hấp dẫn.

Nhưng hiện tại hắn triệt để không biết nên nói cái gì, Thanh Trúc Đạo Tôn là tồn tại gì, không có ai rõ ràng hơn bọn hắn.

Cho dù là minh chủ, Tông chủ đứng đầu sáu thế lực lớn Trung Châu tới, ngay cả mí mắt Thanh Trúc Đạo Tôn cũng sẽ không mở ra một chút, bọn họ muốn gặp mặt Thanh Trúc Đạo Tôn cũng không thể nào.

Đừng nói bọn họ, coi như những lão yêu quái lánh đời vô số năm của môn phái bọn họ cũng không dám nói tới nơi này có thể nhìn thấy Thanh Trúc Đạo Tôn, bởi vì bọn hắn không đủ tư cách này.

Thậm chí bọn họ nghĩ cũng không dám suy nghĩ, nhưng hiện tại Trình Cung tới, dĩ nhiên sư tôn tự mình đến tiếp, còn...

- Thật kỳ quái, sao giống như sư tôn nhìn thấy lão bằng hữu vậy, hơn nữa xưa nay chưa từng thấy sư tôn vui vẻ như vậy. . . người muội phu này của ta quả nhiên không phải bình thường, ngược lại là có thể xứng với Uyển Uyển muội muội...

Thiết Thiên Chuy cũng kỳ quái, bất quá hắn nói phía sau suýt chút nữa làm cho Vạn Ngạo té xỉu. Hắn dĩ nhiên đang suy nghĩ những chuyện này!

Nhưng cẩn thận ngẫm lại, Vạn Ngạo càng ngày càng khiếp sợ, bạn cũ, bạn cũ, vì sao lại như vậy?

- A. . .

Lúc này, Trình Cung cùng Thanh Trúc Đạo Tôn tiến vào nơi sâu nhất trong rừng trúc, hai người ngồi xuống bên cạnh Thanh Tuyền cười nói: 

- Phỏng chừng lúc này đệ tử của ngươi đang suy đoán, phá gia chi tử Trình đại thiếu kia quá ngưu bức, không ngờ sư tôn cũng biết. Sao Sư tôn lại đối với hắn tốt như vậy, nhất định sẽ dọa bọn họ sợ.

- Hai hài tử không tệ, năm đó người sáng lập Tứ phương lâu, Luyện khí sư liên minh là hai vị lão hữu của ta, nhưng sau đó bọn hắn đều rời khỏi, nhờ ta chiếu cố bọn họ. Đáng tiếc thời gian ngươi biết ta cũng không nhiều, vì lẽ đó cuối cùng tìm hai đứa bé này, dự định cuối cùng giúp bọn họ một tay, nếu như có thể, ngươi giúp ta dạy dỗ bọn họ nhiều một chút, ta không hiểu giáo dục đệ tử lắm, Thanh Trúc ở đây cảm ơn.

Trong mắt Thanh Trúc Đạo Tôn, lực lượng Trình Cung như thế nào đều không quan trọng. Chuyển thế sống lại cũng không trọng yếu, Trình Cung ở trong mắt hắn đều là trước sau như một, chính là năm đó vì luyện chế cho mình Tăng Thọ Đan nửa bước Tiên đan mà đi khắp Linh Sơn.

Phải biết đan dược có thể làm cho Thanh Trúc Đạo Tôn kéo dài tuổi thọ, tuyệt đối không phải đan dược bình thường, lần kia đối với Trình Cung cũng là một lần khiêu chiến.

Trình Cung hiểu rõ tính cách của Thanh Trúc Đạo Tôn, cho nên hắn vừa thấy Thanh Trúc Đạo Tôn mới có thể nói như vậy, giờ khắc này thấy Thanh Trúc Đạo Tôn giao phó như vậy hắn cũng không nói gì, khẽ gật đầu.

Nhìn thấy Trình Cung gật đầu, Thanh Trúc Đạo Tôn cũng an lòng.

- Thời gian của ta không nhiều, không nghĩ tới cuối cùng còn có thể gặp lại ngươi. Sau chuyện lần kia vô số người đều đang tìm ngươi, đến bây giờ cũng không ngừng lại. Nguyên bản đều nghĩ ngươi tìm một địa phương bí mật luyện hóa Hư Không Âm Dương đỉnh, không nghĩ tới ngươi lại chuyển thế đầu thai.

Thanh Trúc Đạo Tôn rất có cảm khái nói.

Mình chiếm được Cửu Châu đệ nhất thần khí Hư Không Âm Dương đỉnh, tự nhiên sẽ có một đám gia hỏa liều lĩnh đi tìm mình, chỉ tiếc bọn hắn làm sao cũng không ngờ rằng mình cũng bị tính toán, bị mười ba đạo Hư Không Âm Dương Kiếp đánh giết. Cuối cùng tiến vào bên trong Cửu Châu đại địa.

Bọn họ ở bên trong Linh Sơn tìm thế nào đi nữa, cũng không thể nào tìm thấy tăm hơi của mình.

Mà trước đó thời điểm Trình Cung lại tự tay đánh giết Trình Lam, trợ giúp Trình Lam chuyển thế trọng sinh, thần niệm bị tổn thương rất lớn, nhưng cũng nhận được cảm ngộ xưa nay chưa từng có, điều này làm cho thần niệm của hắn suýt chút nữa đột phá lần thứ hai.

Tuy rằng cuối cùng không thể đột phá, nhưng trong lúc vô tình cũng đạt đến một cảnh giới đặc thù, trong nháy mắt đó mơ hồ có cảm giác ngự trị toàn bộ Cửu Châu đại địa, muốn đạt đến trạng thái cực hạn kia.

Điều kia nói rõ thần niệm của Trình Cung cũng tiếp cận trạng thái cực hạn của Cửu Châu đại địa, trong nháy mắt tiếp cận trình độ Thiên Tôn, chỉ là trong khoảnh khắc đó Trình Cung cảm giác được Thanh Trúc Đạo Tôn tồn tại, bởi vì bọn hắn lẫn nhau quá quen thuộc, Trình Cung nghĩ đến Nam Hoang có thể sẽ xảy ra vấn đề, nên liên lạc cùng Thanh Trúc Đạo Tôn một thoáng.

Để Thanh Trúc Đạo Tôn mang theo Vạn Ngạo, Thiết Thiên Chuy đến Nam Hoang, mà lúc khai chiến với Côn Bằng Thái tử hắn lại liên lạc cùng Thanh Trúc Đạo Tôn, mượn Thanh Trúc Đạo Tôn một khối Thanh Trúc lệnh bài, cũng cho Thanh Trúc Đạo Tôn âm thầm dựa theo hắn nói đi tới tinh cầu hoang vu kia bố trí một cạm bẩy to lớn.

- Không cần nghĩ, ta cũng không có quyết đoán lớn như vậy, vì tránh né bọn họ mà chuyển thế trọng sinh tu luyện lại từ đầu, là hắn gây ra.

Trình Cung chỉ chỉ lên trời.

Thanh Trúc Đạo Tôn giờ mới hiểu được, ngay sau đó khẽ lắc đầu nói: 

- Không thể chạm vào, không thể chạm vào, Linh Sơn xuống dốc, Cửu Châu trầm luân, chiều hướng phát triển khó có thể thay đổi.

- Ngươi a, chính là quá gàn bướng, vì lẽ đó trước đây mới không nguyện ý hàn huyên với ngươi. Ngươi tự nhận là nhìn thấu tất cả, lại không dám đi chống lại, đây chính là ngươi không bằng những lão gia hoả bất tử kia, cũng là nguyên nhân vì sao ngươi cùng một thời đại với bọn hắn nhưng vẫn không có thể đạt đến độ cao như bọn họ.

Xưa nay Trình Cung không bao giờ khách khí cùng Thanh Trúc Đạo Tôn, có cái gì thì nói cái đó.

- Vậy thì như thế nào, đại nạn buông xuống, cho dù nhóm người này cũng khó có thể thay đổi tất cả, đến tình trạng như bọn họ cũng không có cách nào bước ra bước cuối cùng, diệt vong chỉ là sớm muộn mà thôi.

Trình Cung cười khổ nói: ...

Bình Luận (0)
Comment