Đan Thần

Chương 159


- . . . Năm đó mặc dù là gia gia chủ động từ chức binh mã Đại nguyên soái, nhưng các tướng lĩnh quân đội lại không làm, lúc ấy náo vô cùng nghiêm trọng. Lúc này mới liên tiếp phong phụ thân ngươi với Nhị thúc làm Đại tướng quân, cộng thêm ta trấn an, mới tính toán tạm thời ổn định cục diện. Lúc ấy muốn phân thân vệ quân đến cả nước, làm thân vệ quân náo hung nhất, thậm chí một lần là hơn mười vạn người ăn ở ngay chung quanh Trình gia, triều đình lại sợ gặp chuyện không may, lúc nào cũng tập trung tinh thần trông coi. Cuối cùng Hoàng đế bất đắc dĩ để gia gia giữ lại hai vạn Thân Vệ Quân đóng ở Trình gia, quân đội thuộc về ta, nhưng quốc gia sẽ phụ trách chi tiêu cùng quân lương, cứ như vậy ta lưu lại đám đầu lĩnh tinh nhuệ nhất, mới có thể giải tán những người khác.

Trình lão gia tử là lần đầu tiên ở trước mặt người khác nhắc tới những chuyện cũ này, những chuyện này cho tới bây giờ hắn chưa nói qua cho ngoại nhân, coi như là Trình Vũ Phi, Trình Vũ Dương cũng không rõ lắm.

Nói đến đây, Trình lão gia tử đã cảm khái, lại bất đắc dĩ nói:

- Lúc ấy tất cả mọi người đều tưởng rằng ta âm thầm cổ động, cố ý ra chiêu cùng Hoàng đế, lúc ấy cũng làm cho Hoàng đế triệt để chôn xuống một cây gai. Nhưng trên thực tế, những thân vệ quân đoàn kia trải qua hơn ba năm chém giết, tử vong hơn trăm vạn người, là đám tướng sĩ ưu tú nhất từ trong sáu bảy trăm vạn người. Thời điểm chiến tranh, nhất định phải dựng nên uy tín thống soái, cho nên đối với cá nhân ta, bọn hắn đã đạt đến một loại trình độ cuồng nhiệt. Loại cuồng nhiệt này cùng tôn giáo bất đồng, cái này làm cho mọi người nói gì đều vô dụng, bọn hắn cho rằng Hoàng đế cố ý nhằm vào Trình gia, bất công đối với ta. Một ít tướng lãnh âm thầm cổ động, một mực náo loạn hồi lâu. Về phần hai vạn người kia, cũng ở trong Trình gia chúng ta chờ đợi ba năm, về sau chỗ phụ thân ngươi phát sinh chiến sự, ta mới phái bọn chúng tới, vẫn là lấy danh nghĩa điều phái quân đội chính quy quốc gia. Lúc ấy cũng vì tránh cho phiền toái, liền trực tiếp nói cùng Hoàng đế, về sau Thân Vệ Quân này sắp xếp trong tứ đại quân doanh của đế đô, nếu như bất quá thì tổ kiến lại. Kỳ thật bổn ý chính là vì hòa hoãn, dù sao lúc ấy tâm tư ta cũng đều đặt trên lực lượng bản thân, những bộ hạ kia của ta ngược lại cũng phát ra một ít tác dụng, nhiều năm như vậy coi như không tệ. Nhưng mấy năm này có người bắt đầu không an phận, đã như vầy, ta đây cũng sẽ không khách khí với bọn họ, biên chế hai vạn Thân Vệ Quân này cho tới bây giờ không dám chính diện nói hủy bỏ, hiện tại ta liền trực tiếp điều hai vạn người, ta nhìn hắn có thể nói cái gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Trình Tiếu Thiên nhớ lại sự tình trước kia, lời của hắn rất bình thản, giống như mọi chuyện đều bình thường. Nhưng mà ngẫm lại thống lĩnh bảy tám trăm vạn người chém giết, cuối cùng chết trận hơn trăm vạn, ba năm chiến đấu điên cuồng. Hai mươi vạn thân vệ quân đoàn, chỉ nghe lệnh đại soái, không biết Hoàng mệnh là cái quái gì, ngẫm lại coi như mình là Hoàng đế cũng sẽ chịu không nổi.

Cho dù về sau còn lại hai vạn Thân Vệ Quân tinh nhuệ, nhưng những người này trú đóng ở Trình gia, mà lực chiến đấu của bọn hắn chỉ sợ so với hai mươi vạn đại quân cũng không kém bao nhiêu. Bọn hắn thật có động tác gì, tứ đại quân doanh căn bản phản ứng không kịp, đoán chừng Hoàng đế kia ba năm không có một ngày ngủ ngon. Những chuyện này Trình Cung thật đúng là lần đầu tiên nghe nói, nghe xong hắn cũng cảm giác nhiệt huyết sôi trào, đây là quân đội như thế nào, uy tín của gia gia năm đó đạt đến trình độ gì.

Thậm chí Trình Cung suy nghĩ, nếu như chiến tranh tiếp tục đánh xuống, cho dù gia gia không muốn làm Hoàng đế mà nói, những tướng lãnh kia có khả năng cũng không làm. Bởi vì trong suy nghĩ của bọn hắn, bất luận là vì vinh nhục cá nhân, hay là vì lợi ích, hay là vì suy nghĩ cho thống soái chí cao vô thượng, bọn hắn cuối cùng đều đi một bước kia. Sở dĩ chưa có làm, có một nửa là vì gia gia đè ép, nếu không tình huống lúc ấy thật sự rất khó nói.

Lúc ấy cũng có không ít người rời bỏ quân đội, làm cái gì đều có, nhưng mà chỉ cần Trình Tiếu Thiên công khai thả ra lời nói, những người này bất kể là đang làm quan viên văn chức, hay là phú giáp một phương, hay là ở nhà chơi với vợ con qua ngày, đều sẽ lập tức chạy đến. Trình Cung nghe gia gia nói đến đây, rất nhanh cùng gia gia đến bên ngoài thành, mà dọc theo con đường này, người như vậy chừng vài trăm người, không cần bất luận kẻ nào ước thúc, không cần bất luận lời nói gì, sau khi bọn hắn nhìn thấy Trình Tiếu Thiên là chào theo nghi thức quân đội, sau đó sẽ tự động đi theo phía sau.

Trình Cung thậm chí có thể tưởng tượng được, một đám người như vậy tiến vào chiến trường sẽ là dạng gì, hung hãn không sợ chết đã không đủ để hình dung bọn hắn, đáng sợ, tuyệt đối là tồn tại đáng sợ.

Mặc dù giờ phút này có người dùng đại thần thông dẫn động những yêu ma trong địa ngục ra, những tướng sĩ này cũng sẽ không sợ chút nào, có lẽ bọn hắn đánh không lại, nhưng tuyệt đối không có bất kỳ sợ hãi lùi bước. Tâm trí những người này, đã trải qua tinh luyện, loại tinh luyện này là do hoàn cảnh đặc thù hình thành, nhìn những người này, Trình Cung càng sợ hãi thán phục, năm đó gia gia cũng quá uy phong. Ở giữa thế tục, có thể có uy phong như thế, để cho tâm tình thủ hạ được tinh luyện, này là thành tựu bực nào.

Trước kia mấy lần Trình Cung phân ra đại lượng tiền tài cho thủ hạ Bạch Khải Nguyên, chính là vì thu mua nhân tâm, nhưng hắn biết rõ gia gia tuyệt không phải là dùng tiền thu mua lấy.

- Gia gia, ta hiện tại mong tới một ngày kia, hai người chúng ta lãnh binh chinh chiến, vậy nhất định là sự tình rất thống khoái.

Trình lão gia tử nói làm cho Trình Cung cũng nhiệt huyết sôi trào, rất muốn cùng Trình lão gia tử thể nghiệm cảm giác chiến trường.

- Hiện tại không phải là sao?

- Một chút tiểu đả tiểu nháo, chưa đủ nghiền.

- Này còn nói tiểu đả tiểu nháo, như thế nào, tiểu tử ngươi còn muốn thống lĩnh trăm vạn đại quân công thành sao?

- Nguyên vốn không có ý đó, bất quá bị gia gia nói làm nhiệt huyết sôi trào, ngược lại là có ý nghĩ như vậy, muốn thì muốn, nhưng ý nghĩa cũng không lớn, nếu như gia gia có thể đột phá đến thần tiên lục địa, tới cảnh giới kia, trăm vạn đại quân đối với ngài mà nói cũng đồng dạng không có ý nghĩa.

- Thần tiên lục địa a, làm sao có thể đơn giản đạt tới, gia gia không môn không phái, nếu như không phải trước kia còn có chút kỳ ngộ, cộng thêm . . . được rồi, không đề cập tới những thứ này.

Hai người nói xong, rất nhanh đã ra khỏi thành, bọn hắn đến khu vực rộng lớn bên ngoài thành, liền phát hiện Bạch Khải Nguyên đã điều năm ngàn kỵ binh tinh nhuệ chạy tới. Chờ hắn đuổi tới hỏi thăm mới biết được, hắn là một bên xuất phát, một bên phát tin tức cho Hoàng đế, chờ hắn đến bên này, cũng nhận được tin tức đồng ý của Hoàng đế.

Nghe Bạch Khải Nguyên nói, Trình lão gia tử cùng Trình Cung bèn nhìn nhau cười, bởi vì trên đường bọn họ cũng thảo luận qua đề tài này. Trừ Bạch Khải Nguyên nhất định sẽ đến, nhân mã ba đại doanh khác đoán chừng đều đi trước nói Hoàng đế sau, hơn nữa Trình Cung còn cùng Trình lão gia tử nghiên cứu thảo luận, biểu lộ của Hoàng đế bệ hạ giờ phút này, tâm tình sẽ như thế nào.

So với Bạch Khải Nguyên chậm hơn một chút, nhân mã ba đại doanh khác toàn bộ đuổi tới, hai vạn kỵ binh tinh nhuệ rất nhanh tập kết, mà giờ khắc này Trình Cung trốn ở trong một trướng bồng lớn luyện chế dược tề, ở Trình Cung không ngừng đầu nhập vào thùng dược liệu, bên trong thậm chí có một ngón tay, làm cho người ta thoạt nhìn cảm giác rất khủng bố.

- Ọt ọt . . .

Nhìn Trình Cung ném ngón tay Huyết Y Lão Tổ phóng vào trong bình thuốc luyện chế dược tề, Bàn Tử ở đằng kia đổ mồ hôi, yết hầu nhịn không được phát ra thanh âm ọt ọt ọt ọt.

- Đại thiếu, trước kia ngươi luyện chế dược tề sẽ không thêm những vật này chứ, nhìn ngươi không giống luyện chế dược tề, giống như là tà ma ngoại đạo nguyền rủa cái gì vậy.

Bàn Tử ở một bên nhìn xem, rất lo lắng nói, bởi vì hắn không tự chủ được nhớ tới trước kia Trình Cung cho bọn hắn ăn dược tề.

- Ọe . . . xéo đi .

Bị hắn nói như vậy, Sắc Quỷ thiếu chút nữa nôn mửa ra.

Mà ngay cả Trình lão gia tử thấy cũng nhíu mày:

- Ngươi nói có thể tra được hang ổ của Huyết Y Lão Tổ, chẳng lẽ phải dựa vào cái này. Tuy đan dược, dược tề lợi hại, nhưng cũng không phải vạn năng, dựa vào cái này làm sao có thể tìm được Huyết Y Lão Tổ?

Tuy hiện tại Trình lão gia tử rất tin tưởng Trình Cung, nhưng chuyện này vẫn có chút không hợp thói thường, ném ngón tay vào bên trong dược tề, cộng thêm đại lượng dược vật hầm chế, chẳng lẽ có thể tìm được đối phương. Cái này cũng quá hão huyền đi, đó căn bản là chuyện không thể nào, dù sao dược tề, đan dược không phải vạn năng.

Về phần Bàn Tử thì nói tà ác hơn, làm cho Sắc Quỷ thiếu chút nữa nôn mửa.

Rốt cục Trình Cung cũng hoàn thành giai đoạn mấu chốt, lúc này mới nhìn về phía gia gia:

- Có một môn thần thông gọi là Truy Tung Thuật, chỉ là tu luyện môn thần thông này cũng không phải ngày một ngày hai có thể được, ta biết rõ một ít bản chất truy tung thuật này. Nên mượn dược vật luyện hóa huyết nhục đối phương, hình thành dược tề truy tung đặc thù, lát nữa ta truyền thụ cho gia gia một ít cơ bản nhất về thần thông truy tung thuật, sau đó phối hợp với dược tề truy tung là có thể tìm được Huyết Y Lão Tổ kia. Đây là huyết nhục của hắn, trong u minh tối tăm có liên hệ, tuy dược tề không phải vạn năng, nhưng chuyện này lại nhất định có thể làm.

Trình Cung không có biện pháp giảng giải sâu, chỉ có thể nói đơn giản thoáng một phát, sau đó tiếp tục công việc. Lưu lại Trình lão gia tử, Bàn Tử cùng Sắc Quỷ ngây người tại đó.

Mịa, thật có thể sao, dược tề lại làm được cái này.

Ngày trước nếu ai nói đại thiếu biết luyện chế ra một loại đan dược, kia nhất định sẽ bị người khác đánh chết.

Tên tiểu tử thúi này nói thần thông, hắn vậy mà hiểu được thần thông, hơn nữa nghe ý tứ lời nói giống như có thể hiểu rõ bản chất, còn có thể dạy lại ta, đây quả thật là bất khả tư nghị. Đứa nhỏ này hiện tại cũng quá bưu hãn đi à nha, một hồi phải hỏi hắn, còn có cái gì hắn không hiểu.

. . .

Hoàng Cung, Quan Tinh Đài.

Bọn người Trình Tiếu Thiên cũng không có lập tức xuất phát, bọn hắn đều đang ở trong một lều vải, bởi vì hiện tại lực lượng của Trình Tiếu Thiên đã phi thường cường đại, nhưng hắn không có thể hành động thiếu suy nghĩ. Dùng tính cách Trình Tiếu Thiên, sẽ không cố ý dừng lại thương lượng hành quân bày trận, hắn sẽ tùy thời chỉ huy khống chế. Huyết Y Lão Tổ kia tung hoành thiên hạ một hai trăm năm, dựa vào không phải lực lượng của hắn, mà là không thể tìm thấy hang ổ của hắn, nghe nói ngay cả đệ tử của hắn, lúc trở về trước phải phát tín hiệu, sau đó có người đưa bọn chúng trở về, đệ tử của hắn cũng không rõ ràng địa phương cụ thể lắm, cho nên bọn hắn hơn phân nửa là nghiên cứu phương diện này.



- Hừ!

Nhìn ra ngoài thành xa xa, Hoàng đế hừ lạnh một tiếng:

- Vốn còn tưởng rằng Huyết Y Lão Tổ kia kém cỏi nhất cũng có thể giết Trình Cung, tạo cho Trình Tiếu Thiên một ít đả kích cùng tổn thương, không nghĩ tới hắn phế vật vô dụng như vậy, còn dám xưng lão tổ. Ngươi đi xuống trước, tiếp tục quan sát nhất cử nhất động của Trình Tiếu Thiên.

Sau lưng Hoàng Đế, một người hoàn toàn giấu ở bên trong khải giáp quay người rời đi.

- Trình Tiếu Thiên ah Trình Tiếu Thiên, ngươi bảo ta sao có thể yên tâm, xem ra trẫm vẫn quá mức mềm lòng, ngươi còn sống là loại cục diện này vĩnh viễn không có khả năng cải biến.

Hoàng đế nhìn phương xa, dùng thanh âm chỉ có chính hắn có thể nghe được nói!
Bình Luận (0)
Comment