Đan Thần

Chương 349


Cái gì... Tiểu hài tử nói nhảm, Man Ngưu Vương ngươi là tên khốn kiếp, những năm này là Bạch Kiếm ta quản lý, kiến thiết Man Ngưu thành, Man Ngưu thành mới phồn vinh như hôm nay, bây giờ ngươi nói ta là tiểu hài tử nói nhảm, không đại biểu được Man Ngưu thành, ngươi không nhận, chối bỏ hết thảy cố gắng, hết thảy thành tích của ta.

- Ngươi không có chuyện ở nơi này, ta tự mình chỉ huy đối kháng yêu thú, ngươi lập tức trở về đi tìm phụ thân ngươi, bảoLang Vương mau tới đây.

Man Ngưu Vương trầm giọng nói xong, với hắn mà nói, hắn như vậy đã là bảo vệ Bạch Kiếm. Nếu không người ta không thuận theo, không buông tha, chuyện này thật đúng là khó mà nói.

Đồng thời hắn cũng đang kỳ quái, mấy năm trước mình gặp Bạch Kiếm, cảm giác tiểu hài tử này không tệ ah. Xử lý sự tình cũng được, Lang Vương nói đã giao Man Ngưu thành cho hắn quản lý, mình cũng nhìn một vòng, cảm giác hắn làm cũng được.

Hôm nay làm sao vậy, cho dù ngươi muốn làm chuyện mờ ám, cũng không thể thất thố như thế ah. Tuy ở Nam hoang chém giết lẫn nhau, tranh đoạt đồ vật là rất bình thường, nhưng đây là địa bàn của ngươi, ngươi làm như vậy là phá hư quy củ của mình, này cũng có chút quá mức.

Hơn nữa hiện tại yêu thú vây thành, có cái gì trọng yếu hơn so với cái này, không biết nặng nhẹ! !

Man Ngưu Vương chưa hẳn am hiểu xử lý sự tình vụn vặt, thậm chí lời Trình Cung nói hắn cũng không tin hoàn toàn, cho nên hắn nói đợi giải quyết yêu thú xong xử lý lần nữa. Hắn khó chịu chính là Bạch Kiếm phá hư quy củ, mà những quy củ này đa số đều là lúc ban đầu hắn ký kết.

Thời điểm phụ vương ta tới, chính là tận thế của các ngươi, các ngươi chờ xem.

Tốt, các ngươi nguyện ý chém giết cùng yêu thú, tùy các ngươi, ta tạm thời nhẫn các ngươi, xem các ngươi chết như thế nào.

Trong nội tâm Bạch Kiếm hung dữ nghĩ, quay người rời đi.

- Chớ đi a, có mấy lời ta còn chưa nói xong.

Trình Cung mở miệng ngăn cản Bạch Kiếm, đồng thời nhìn về phía Man Ngưu Vương lần nữa:

- Man Ngưu Vương, nghe nói ngươi rất tuân thủ quy củ, Man Ngưu thành mới có thể trở thành tồn tại cường đại của Nam hoang, cái kia ta muốn hỏi ngươi, trừ phí tổn bọn ngươi quy định ra, phải chăng thời điểm yêu thú vây thành, các ngươi phải khống chế tất cả tài vật trong nội thành. Ngươi đừng nhìn ta như vậy, giống như ta không biết nặng nhẹ, ngươi liên tiếp nói sau này hãy nói mấy lần, nhưng có mấy lời không có biện pháp sau này mới nói.

Trình Cung nói xong, một ngón tay chỉ Bạch Kiếm:

- Hắn cầm đi gần bốn vạn viên đan dược của Đan Thần Phủ, còn có một trăm vạn lượng hoàng kim, nói là mượn, dùng để bảo hộ toàn thành. Trước kia Lang Vương đã viết giấy vay nợ, nhưng hắn bất quá là thủ hạ của ngươi, hiện tại ta muốn hỏi Man Ngưu Vương một chút, có phải ngươi nên bổ sung cho ta một giấy vay nợ hay không?

- Oanh.

Lần này, giống như nước tiến vào chảo nóng, lập tức nổ tung.

- Bốn vạn viên đan dược, ta... ta không nghe lầm chứ?

- Ở bên trong hai không gian giới chỉ mà ngày đó Tiểu Lang Vương lấy đi, thậm chí có bốn vạn viên đan dược cùng trăm vạn lượng hoàng kim, Trình đại thiếu quá ngưu bức, nếu là ta, trừ khi ta chết, nếu không tuyệt đối không giao ra.

- Xem ra sự tình không có đơn giản như vậy, bốn vạn viên đan dược, cho dù lục địa thần tiên cũng động tâm.

- Há chỉ có động tâm, động thủ cũng bình thường, đủ cho lục địa thần tiên dốc sức liều mạng. Cho dù lục địa thần tiên không cần đan dược bình thường, nhưng người nhà, thế lực của hắn đều cần ah.

- Trình đại thiếu nói không sai, ngày đó Tiểu Lang Vương cũng không nói gì, nhất định là hắn cũng vui vẻ choáng luôn, cho dù là Lang Vương, chỉ sợ cả đời cũng chưa thấy qua nhiều đan dược như vậy.

- Thật bất khả tư nghị, hiện tại ai cũng nói Trình đại thiếu là người có tiền nhất Lam Vân Đế Quốc, hôm nay mới tính toán kiến thức được.

Trước kia chuyện Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm đến Đan Thần Phủ mượn đan dược, sớm đã truyền khắp Man Ngưu thành, nhưng ai cũng không biết số lượng cụ thể, cho nên cảm giác không quá lớn. Hiện tại đột nhiên biết số lượng cụ thể, thoáng cái đều giống như bị kích thích, nhao nhao nghị luận lên.

Chuyện xảy ra liên tiếp, làm không ít người quên đi bên ngoài đang bị trăm vạn yêu thú vây khốn, đều tập trung chú ý ở đây.

Trình Cung thì cười nhìn Man Ngưu Vương, vừa rồi hắn đã từng nói qua, ai cũng không thể phá hư quy củ Man Ngưu thành, vậy bây giờ ngươi hãy mở miệng chứng thực quy củ này, giúp ngăn cản Bạch Kiếm thoáng một phát, hay là hiện tại xử lý hắn?

Nếu như không xử lý, Man Ngưu Vương kia phải ghi giấy vay nợ.

- Bạch Kiếm, đến cùng xảy ra chuyện gì?

Hai mắt Man Ngưu Vương trừng lớn, không nghĩ tới lại có loại chuyện này.

Hơn nữa nghe chung quanh nghị luận, hiển nhiên chuyện này rất nhiều người biết.

Trong đó có một ít người bay trên không trung nhìn xem, tuy không bằng hắn, nhưng đều là bằng hữu cũ nhiều năm, những ánh mắt kia làm Man Ngưu Vương rất khó chịu, rất không thoải mái.

Hắn một mực toàn tâm toàn ý tu luyện, trên cơ bản tất cả sự tình đều buông tay cho Bạch Nhân Long cùng Bạch Kiếm làm, bọn hắn làm coi như cũng được. Nhưng có chút quy củ lại không thể phá hư, tỷ như tuyệt đối không thể bởi vì yêu thú cường đại, bị áp chế uy hiếp giao người cho yêu thú, tỷ như không nên cầm những thứ không thể cầm. Tuy ở Nam hoang khắp nơi là chém giết, nhưng ít ra trong thành nhất định phải có quy củ, nếu không tòa thành trì này sao có thể tồn tại. Chỉ cần có đầy đủ lực hiệu triệu, cho dù thời điểm trăm năm thú triều buông tha Man Ngưu thành, về sau chỉ cần một câu cũng có thể tạo dựng lên.

Cho dù không thể kinh doanh Man Ngưu thành, cũng không thể làm hư mất thanh danh của mình, quy củ là quy củ.

- Chuyện gì xảy ra, ngươi hỏi ai. Cả ngày ngươi chỉ biết tu luyện, mỗi ngày ngươi lãng phí bao nhiêu tài nguyên ngươi có biết hay không, quy củ ngươi đặt ra hai mươi năm trước, hiện tại ngay cả một ít khu giao dịch lớn thu phí tổn cũng cao hơn chúng ta, làm tốt hơn chúng ta, ngươi lại tử thủ không cho thay đổi quy định. Chúng ta phải nuôi nhiều người như vậy, phải đối mặt nhiều chuyện như vậy, muốn mở rộng, phải liều mạng, tự nhiên rất cần tiền, cần đan dược. Man Ngưu Vương ngươi cái gì cũng không quản, tự nhiên phụ vương ta phải nghĩ biện pháp, chuyện này ta đợi sau khi phụ vương ta xuất quan, thì sẽ nói với ngươi.

Hiện tại Bạch Kiếm cũng một bụng tức giận, hơn nữa trong lòng hắn cũng không cho rằng Man Ngưu Vương là như thế nào, giờ phút này trong lời nói đã rõ ràng là rất không cam lòng, vừa nói vừa bay đi, căn bản không để ý tới Man Ngưu Vương.

Đang ở trước mặt nhiều người như vậy, Man Ngưu Vương xuất hiện đến bây giờ, ngay cả thi lễ Bạch Kiếm cũng không làm, hiện tại còn như thế, có thể nói căn bản là không để mặt mũi cho Man Ngưu Vương.

Man Ngưu Vương cũng không phải là những quan viên triều đình kia, tuy hắn không am hiểu quản sự tình, nhưng hắn có thể bằng thực lực đánh đi ra hôm nay, Nam hoang Man Ngưu Vương cũng không phải là nói không. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Đồ khốn kiếp, Bạch Nhân Long dạy bảo ngươi như vậy sao, cút trở về cho ta, nếu hôm nay giải thích không rõ ràng, ta sẽ thay phụ thân ngươi hảo hảo quản giáo ngươi.

Man Ngưu Vương nói xong khoát tay, lập tức một cổ pháp lực cường đại ngưng tụ, đột nhiên phía trước Bạch Kiếm giống như có sóng cao trăm trượng trùng kích xuống, trực tiếp đánh Bạch Kiếm trở lại chỗ Man Ngưu Vương.

- Bành bành bành!

Phản ứng của Bạch Kiếm cũng tương đối nhanh, tương đối hung hãn, trong tay xuất hiện một thanh đoản kiếm, lập tức bộc phát ra vài chục lần công kích, lại không có biện pháp phá vỡ pháp lực do Man Ngưu Vương ngưng tụ.

Man Ngưu Vương tung hoành Nam hoang hai mươi năm, uy tín cũng không phải là dựa vào người khác nói khoác mới có, ở Nam hoang có thực lực ngăn chận hắn, cũng chỉ có siêu cấp thiên tài Địa Long Vương mới quật khởi không lâu, ngay cả Mị Hồ Vương cũng xếp sau hắn, chỉ là Mị Hồ thành thành danh trước Man Ngưu thành, thực lực mọi người còn rất khó phán định.

- Ngươi là một tiểu hỗn đãn, lại dám động thủ ở trước mặt ta.

Man Ngưu Vương cả kinh, không nghĩ tới Bạch Kiếm dám ra tay phản kháng.

- Móa nó, lão già kia, ta đã sớm chịu đủ ngươi rồi. Nếu như dựa theo phương thức kinh doanh của ta, không bị những quy củ chó má của ngươi ràng buộc, sao Man Ngưu thành có thể bị Đế Long thành cùng Mị Hồ thành vượt qua. Sở dĩ Man Ngưu thành có hôm nay, toàn bộ đều là phụ tử chúng ta liều ra, ngươi làm được cái gì. Lúc trước ngay cả một phần mười cũng chưa tới, hôm nay ngươi nhìn xem. Nếu không phải do ngươi bảo thủ, hiện tại còn lớn hơn lúc này. Ngươi cho mình là gì, hiện tại bên ngoài có trăm vạn yêu thú vây khốn, tánh mạng của sáu bảy vạn Liệp yêu giả ở đây đã sớm tối, ngươi có thể cứu vãn được sao, ngươi lại ở đó nói về những quy củ chó má của ngươi, ta nhổ vào. Hôm nay ta nói cho ngươi biết rõ, từ hôm nay về sau, Nam hoang này không còn Man Ngưu thành, về sau ở đây gọi là Lang Vương thành, người đâu, động thủ.

Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm triệt để phát nổ. Từ lúc hắn mười mấy tuổi đã bắt đầu theo phụ thân quản lý nơi này, sau mười lăm tuổi dần dần tiếp nhận, Man Ngưu thành ở Nam hoang sừng sững không đến ba mươi năm, trong đó có một nửa thời gian là hắn quản lý.

Hùng tâm của hắn bừng bừng, nhưng mỗi lần làm chút động tác lớn, sẽ bị Man Ngưu Vương quát bảo ngưng lại, thậm chí sẽ giáo huấn. Thẳng đến mấy năm gần đây, hắn lặng lẽ bỏ qua những sự tình đi làm, sau đó hết thảy đều bảo vệ cái gọi là quy củ của Man Ngưu Vương, lúc này mới lấy được hảo cảm hơn.

Nhưng này lại làm cho hắn cảm thấy rất áp lực, thậm chí cảm giác tài hoa không có biện pháp thi triển, ở hắn xem ra, nếu như không có Man Ngưu Vương, hắn sẽ chế tạo một tòa Lang Vương thành hùng bá Nam hoang, tuyệt đối có thể siêu việt Địa Long thành.

Hắn đã sớm nghĩ kỹ cùng Lang Vương, các loại sách lược nhằm vào Man Ngưu Vương, hơn nữa kế hoạch cũng không phải ngày một hay ngày hai, nhưng cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới sẽ động thủ ngay lúc này. Ở Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm xem ra, Man Ngưu Vương đôi khi vẫn là rất đáng sợ, lúc còn rất nhỏ hắn từng nhìn thấy qua một nhóm người bị Man Vương giết, cũng cái gọi là xúc phạm quy củ hắn định ra. Những người kia, thậm chí có vài huynh đệ lớn lên cùng hắn, hắn nhấc tay là diệt sát, không để cho một chút cơ hội.

Cái ấn tượng kia quá khắc sâu, hiện tại Man Ngưu Vương làm hắn nói rõ ràng, làm hắn nhớ lại bóng ma kia, sợ hãi điên cuồng tăng vọt.

Vạn nhất Man Ngưu Vương chỉ là mượn cơ hội này giết mình, kia bất quá là chuyện một cái phất tay, vậy hết thảy đều đã chậm.

Hiện tại nếu Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm tỉnh táo phân tích một ít, nhất định sẽ nhìn ra, kỳ thật Man Ngưu Vương vẫn là muốn che chở hắn, không có thật muốn xử phạt hắn, hoặc là như thế nào. Nhưng Bạch Kiếm đã sớm bị Trình Cung làm mất đi lý trí, cộng thêm sợ hãi chôn sâu ở đáy lòng quấy phá, hắn trước tiên làm ra quyết định.

- Động thủ, hắn muốn làm gì, chẳng lẽ lúc này phụ tử bọn hắn muốn tạo phản?

- Không thể nào, đây cũng không phải là vương triều, gia tộc gì, tạo phản cái gì. Man Ngưu Vương có thể có hôm nay, dựa vào chính là lực lượng cường hoành, cho dù tất cả mọi người ủng hộ Lang Vương, bọn hắn cũng không có biện pháp lật đổ Man Ngưu Vương ah.

- Sao sự tình lại biến thành như vậy, cái này là thực không xong, bên ngoài vây, bên trong nội chiến, chết chắc rồi.
Bình Luận (0)
Comment