Đan Thần

Chương 370


Hộ vệ dưới xe cùng trên xe thấy thân ảnh này, tất cả đều không nhúc nhích.

- Đoan Mộc Nhất Lâm, ngươi đã là tuần phủ Song Long thành, chú ý hành vi cử chỉ của mình một chút, lần này cố ý cho ngươi đến phủ Tổng Đốc tiếp quản thay ta, chính là hảo hảo rèn luyện ngươi. Thân phận gì thì làm chuyện đó, nơi này không phải ở Thần Giáo, ngươi cũng không còn là Trưởng lão làm chân chạy, có nghe hay không.

Thấy tên mập mạp này lo lắng, đang ở trước mặt trên trăm tên quan viên, Tướng quân, trực tiếp nhảy vào xe của mình, Đoan Mộc Nhất Phong ngồi trong xe xa hoa, hơi tức giận quát lớn. Trong xe có trận pháp cách âm đơn giản, Đoan Mộc Nhất Phong cũng không sợ bên ngoài nghe được.

- Ca, ta là có việc gấp, nếu không phải gặp chuyện không may, ta cũng không như vậy.

Đoan Mộc Nhất Lâm khẩn trương giải thích trước, nhưng hành động lại bán rẻ hắn. Lúc này sau khi Đoan Mộc Nhất Phong quát lớn, hắn mới nhớ tới hiện tại mình cũng là người có thân phận .

- Ngươi ở đây tên gì? Nói qua cho ngươi bao nhiêu lần rồi.

Đoan Mộc Nhất Phong trợn mắt lần nữa, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Tuy nói bọn họ là cậu của Vũ Thân Vương, nhưng hôm nay bọn hắn không thân cùng mẫu thân của Vũ Thân Vương, Giáo chủ Nam Cương Thần Giáo, bởi vì Giáo chủ đời trước của Nam Cương Thần Giáo, là ông ngoại của Vũ Thân Vương, con trai con gái chừng hơn hai trăm người.

Hơn nữa, ở trong Nam Cương Thần Giáo, hết thảy bằng vào bản lĩnh, không có bản lĩnh, ngay cả nhi tử của giáo chủ cũng muốn từ tầng dưới chót đi lên. Đương nhiên, như mẫu thân của Vũ Thân Vương là do chính thất sinh ra lại khác, huynh đệ Đoan Mộc Nhất Phong cùng Đoan Mộc Nhất Lâm đều là con của thị thiếp.

Nếu không phải Đoan Mộc Nhất Phong ngoài ý muốn cứu Vũ Thân Vương một lần, thì muốn xuất đầu ở Nam Cương Thần Giáo rất khó, đây cũng là nhờ hắn thông minh. Cũng không một mực phát triển trong Nam Cương Thần Giáo, bởi vì hắn biết thiên phú tu luyện của mình rất bình thường, cho nên lựa chọn quan trường mà trong phái không ai quan tâm. Ở Nam Cương Thần Giáo xem ra, Nam Cương là địa bàn của bọn hắn, quan phủ chỉ là trông nom trăm họ bình thường, nào dám trông nom chuyện của bọn hắn, lúc trước Đoan Mộc Nhất Phong ra làm quan, còn bị rất nhiều người chê cười.

Thẳng đến khi hắn trở thành Tổng đốc Nam Cương, lại đến duy trì Vũ Thân Vương, âm thầm làm rất nhiều sự tình vì Nam Cương Thần Giáo, địa vị mới dần dần tăng lên. Lần này hắn trở thành Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, rốt cục có năng lực mang Đoan Mộc Nhất Lâm ra, hơn nữa trực tiếp cho hắn làm tuần phủ Song Long thành.

- Dạ, dạ, Tổng đốc đại nhân.... Đọc Truyện Online Tại TruyệnY Y

Đoan Mộc Nhất Lâm lau mồ hôi, sau đó đưa phong tình báo cho Đoan Mộc Nhất Phong:

- Nam Hoang xảy ra đại sự, trăm vạn yêu thú vây khốn Man Ngưu Thành, tiểu tử mà Vương gia muốn giết kia ngược lại được việc, ta lo lắng hắn phá hư kế hoạch của Tổng đốc đại nhân ngài. Nhất là Bạch Khải Nguyên dẫn đầu những người kia, chừng hơn một vạn, kém cỏi nhất đều là kỵ binh hạng nặng cưỡi trung đẳng bảo mã.

- Phế vật, một đôi phụ tử phế vật, phế vật như vậy còn muốn nói điều kiện cùng bản đốc, còn muốn độc dẫn một quân.

Sau khi xem qua, Đoan Mộc Nhất Phong rất tức giận, Lang Vương Bạch Nhân Long cùng con của hắn là Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm bị Trình Cung giết.

Loại này trong mắt hắn chỉ là có chút lực lượng, hắn cũng không thèm để ý, hôm nay hắn là Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, có Nam Cương Thần Giáo làm hậu thuẫn, có Vũ Thân Vương trong triều trợ giúp, người chủ động nịnh bợ hắn có rất nhiều.

Hắn chính thức tức giận là, phụ tử này rất khoác lác, mình cho bọn hắn đi giết Trình Cung, ngược lại bọn họ lại bị Trình Cung giết. Sau khi tức giận xong, Đoan Mộc Nhất Phong xem phía sau lần nữa, càng nhìn sắc mặt hắn càng trầm.

Chẳng lẽ Trình Cung này thật sự lợi hại như vậy, Man Ngưu Vương lại đầu phục hắn, trăm vạn đại quân yêu thú bị hắn ngăn trở. Hơn vạn kỵ binh, do Bạch Khải Nguyên cầm đầu, hừ, về phần những tọa kỵ cùng khôi giáp, hẳn là tài sản của lão già Trình Tiếu Thiên kia, lần này đều lấy hết ra, những thứ này ngược lại đều nằm trong dự liệu. Bất quá vận khí của Trình Cung này cũng rất tốt, bởi vì căn cứ tình báo nói, nếu như không phải bên trong yêu thú phát sinh nội chiến, thương vong hơn phân nửa, cho dù hắn thắng cũng tổn thất thảm hại, không có khả năng nhẹ nhõm như vậy.

Hung Thần Bạch Khải Nguyên, còn có khôi giáp Trình Tiếu Thiên trợ giúp, một chi lực lượng như thế, có thể so với mười vạn đại quân a.

- Hừ!

Đoan Mộc Nhất Phong hừ lạnh một tiếng:

- Cái này có cái gì đáng ngạc nhiên, nếu như Trình gia ngay cả chút năng lực ấy cũng không có, không ủng hộ được Trình Cung, ở Vân Ca Thành sớm đã bị Hoàng Đế thu thập. Cho dù Bạch Khải Nguyên càng lợi hại, cũng chỉ có không đến hai vạn quân chính quy mà thôi, hiện tại quân đội trong tay chúng ta đã qua trăm vạn, còn chưa tính Tây Chu hành tỉnh cùng phải tổ kiến một ít đội ngũ.

- Nhưng Trình Cung này tự mình giết phụ tử Lang Vương, còn lực áp trăm vạn đại quân, trên tình báo nói hắn có thể thi triển thần thông cường đại vô hạn, thủ ấn cự đại phô thiên cái địa.

Đoan Mộc Nhất Lâm nghĩ đến tràng cảnh trong tình báo miêu tả, cũng cảm giác lo lắng.

- Biết rõ vì sao điều ngươi từ Nam Cương đến, liền cho ngươi đi đến ngành tình báo học tập không?

Thấy Đoan Mộc Nhất Lâm không chút do dự lắc đầu, Đoan Mộc Nhất Phong chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói:

- Ta chính là cho ngươi học tập căn bản nhất, Trình Cung này giết con trai độc nhất của Thái Thượng Trưởng Lão Phong Vân Kiếm Tông, ban đầu ở Vân Ca Thành đấu cùng Chu Dật Phàm rất cao hứng, còn có Vũ Thân Vương thông tri trong giáo phải đối phó hắn, cho dù hắn mạnh bao nhiêu cũng chỉ có một con đường chết. Huống chi chuyện này khẳng định có kỳ quặc, Huyết Y Lão Tổ một mực không có xuất hiện, nói không chừng đây chính là hai người bọn họ thay thế cho nhau, chỉ là vì tránh cho Yêu Vương ra mặt can thiệp.

- Nếu đúng như... không, không, Tổng đốc đại nhân vừa nói như vậy, thật đúng là không sai.

Đoan Mộc Nhất Lâm nghe Đoan Mộc Nhất Phong nói xong, cũng có một cảm giác hiểu ra.

Nhưng lập tức lại lo lắng nói:

- Vậy... bây giờ chúng ta nên làm gì?

- Ngươi…

Đoan Mộc Nhất Phong tức giận, lại không thể không chỉ điểm Đoan Mộc Nhất Lâm:

- Ngươi phải học dùng đầu làm việc chứ, chẳng lẽ sự tình gì đều hỏi ta. Cứ cho hắn lăn qua lăn lại, nhìn hắn có thể lăn qua lăn lại tới trình độ nào, hiện tại chúng ta quan trọng nhất là tăng cường thực lực của mình. Về phần đối phó hắn, đó là chuyện tình của Hoàng Đế, là chuyện tình của Vũ Thân Vương, Thần Giáo nguyện ý phái người đối phó là chuyện của bọn hắn, đương nhiên, Vũ Thân Vương cũng tự mình dặn dò, cho dù bên chúng ta không thân tự động thủ đối phó hắn, cũng không để hắn sống khá giả. Như vậy đi, ngươi cho người phong tỏa các loại vật tư nhập vào Man Ngưu Thành, nhất là nước uống, cả Nam Hoang đã không có nguồn nước tinh khiết, toàn bộ đều vận chuyển từ bên ngoài. Từ nay về sau hạn chế tất cả nguồn nước, thực vật tiến vào Man Ngưu Thành. Nói gần đây chỗ đó xuất hiện một vài vấn đề, yêu thú hoạt động nhiều lần, trăm năm Thú triều rất có thể bộc phát sớm, nơi đó bị coi là vùng cấm. Bất luận Liệp yêu giả nào cũng chỉ cho phép ra, không cho phép tiến vào, nếu ai đi đường vòng trợ giúp Man Ngưu Thành, hết thảy liệt vào trọng phạm xử trí. Đồng thời trì hoãn không giao tiền cho Trình Cung xây dựng phủ Bách Chiến Hầu, nếu như bọn họ tìm tới mà nói, nói tiền bên trên còn chưa tới, bảo bọn hắn đi tìm Hộ bộ.

- Xây Hầu phủ, hắn còn có thể xây Hầu phủ ở Nam Hoang, ba mươi vạn lượng bạc, cũng không đủ bao một hoa khôi, phỏng chừng Trình Cung sẽ không thèm lấy.

Vừa nghe Đoan Mộc Nhất Phong nói tới chuyện này, lập tức Đoan Mộc Nhất Lâm nhịn không được lầm bầm một câu. hắn đến Song Long thành hơn một tháng, mỗi ngày thu tiền đều gấp mấy lần ba mười vạn lượng, huống chi Trình Cung này có Đan Thần Phủ, hiện tại được xưng có tiền nhất Lam Vân đế quốc, hắn mới không tới chỗ mình lấy chút bạc kia.

Thậm chí Đoan Mộc Nhất Lâm suy nghĩ, đừng nói Trình Cung, cho dù mười phú hào bài danh trước trong Song Long thành, tùy tiện tiêu dùng một đêm cũng không kém số nàyy. Nếu hắn kiến tạo một Hầu phủ, đừng nói ba mươi vạn lượng bạc, ba ngàn vạn lượng bạc phỏng chừng cũng không đủ.

- Pằng! Ngươi biết cái gì.

Đoan Mộc Nhất Lâm đưa tay tát một cái, trực tiếp đánh Đoan Mộc Nhất Lâm tới vách xe, không có người ngoài, Đoan Mộc Nhất Phong không cần cho hắn mặt mũi:

- Chúng ta làm như vậy là vì cho Vũ Thân Vương xem, là biểu lộ trung tâm với hắn, là nói cho mọi người biết. Bên cạnh Trình Cung có đại quân Bạch Khải Nguyên, có Huyết Y Lão Tổ, cho dù Tổng đốc năm tỉnh ta cũng không làm gì được hắn, nhưng ta là người của Vũ Thân Vương, ta phải làm cho người khác xem. Cả ngày chỉ biết tiền, chỉ biết lăn lộn cùng đám thương nhân vô dụng kia, ta đã sớm nói cho ngươi biết, lấy tiền thì có thể, nhưng nhất định đầu óc phải thanh tỉnh. Lấy tiền là vì chúng ta có thể tổ kiến thế lực càng mạnh, có càng nhiều tài nguyên, nếu như không có thế lực, không có tài nguyên duy trì tăng thực lực lên, hiện tại huynh đệ ta còn đang làm nô tài cho người khác. Dựa vào cái gì, chúng ta cũng đồng dạng có tư cách kế thừa Thần Giáo, vì sao chúng ta lại không có biện pháp đạt được tài nguyên, mà ngay cả nhìn thấy những vãn bối kia cũng phải quỳ xuống hành lễ, bọn họ tính cái gì, nếu muốn vượt qua người khác, thì phải mạnh hơn nữa, ngươi hiểu hay không. Về phần Trình Cung, hắn náo càng loạn càng tốt, chẳng có liên quan gì đến chúng ta cả, chỉ cần chúng ta làm đủ chuyện mặt ngoài, làm cho Vũ Thân Vương cùng người Nam Cương Thần Giáo tìm không ra chỗ hổng gì để bới móc, như vậy là được rồi.

- Ừ, ừ......

Đoan Mộc Nhất Lâm dùng sức gật đầu.

- Lăn đi ra, nếu như ta từ Nam Cương trở về, ngươi còn không có đột phá đến Thoát Tục Kỳ tầng thứ tám, ta liền ném ngươi vào trong Yêu Thú Sâm Lâm. Không đột phá được Thoát Tục Kỳ tầng thứ bảy, ngươi căn bản không có biện pháp phát huy uy lực kiện pháp bảo kia, đối mặt người có được thần thông chính thức, có lẽ ngươi sẽ bạo trụ tánh mạng được.

Mặc dù nói trên danh nghĩa có hơn hai trăm huynh đệ tỷ muội, hôm nay còn sống cũng có trên trăm, nhưng ở trong nội tâm Đoan Mộc Nhất Phong cũng chỉ có một cái thân đệ đệ này, nếu như không vì thế, hắn cũng chẳng quan tâm làm gì.

Đoan Mộc Nhất Lâm sợ tới mức giật mình một cái, thiếu chút nữa tè ra cả quần, nhưng hắn biết đại ca của mình cũng là vì tốt cho mình, nên trong tâm hắn nghĩ phải cố gắng tu luyện.
Bình Luận (0)
Comment