Hách Liên Lam Phượng nói xong, sau đó khoát tay, một kiện Tuyệt phẩm Linh đài xuất hiện, bao khỏa hoàn toàn nàng và Hách Liên Hồng Liên vào trong đó, sau đó khí tức của nàng lập tức phóng lên trời, ma khí trùng thiên, hoàn toàn bao phủ Đan thành vào trong.
Làm xong hết thảy những cái này, Hách Liên Lam Phượng cẩn thận nhìn về phía Trình Cung, xem hắn còn có gì phân phó nữa không, bởi vì giờ phút này, nàng càng khiếp sợ hơn trong nội tâm. Nàng cũng ẩn ẩn có chút đoán được, cũng chỉ có bậc nhân tài kiệt xuất mới có thể dạy ra được đệ tử như thế này, cũng chỉ có loại địa phương nhân tài anh kiệt mới có thể tực tiếp khiến một đệ tử thay hắn truyền đạo, tuyệt đối không thể trêu chọc bậc tồn tại này, dùng thế tục mà nói, những người này có thể tốc hành lên Thiên Đình, thậm chí có liên hệ với người đỉnh phong nhất, chỉ có thể kết giao chứ không thể đắc tội, tốt nhất là kết thành một mối quan hệ không tệ.
Nhìn thấy Hách Liên Lam Phượng cẩn thận như vậy, thái độ của nàng lại còn chuyển biến. Lúc này Trình Cung mới buông bỏ một tia lo lắng trong lòng. Kỳ thật, từ lúc mới nhìn thấy Hách Liên Lam Phượng, hắn đã có thể chỉ điểm nàng. Dù sao thì với cảnh giới năm đó của Trình Cung, chỉ điểm Hach Liên Lam Phượng một chút, cũng là điều rất nhẹ nhàng.
Thế nhưng nếu lúc ấy làm như vậy, chỉ mang đến nguy hiểm, hiện giờ Trình Cung bằng vào Hư Không Âm Dương đỉnh, cho dù đối mặt với Thiên Anh đỉnh phong cũng có lực lượng đào tẩu, cộng với thời gian nhận thức mẫu nữ Hách Liên Lam Phượng, Hách Liên Hồng Liên cũng không ngắn, lần này Hách Liên Lam Phượng lại đuổi hết thảy Âm Trường Khiếu đi, nếu như nàng có thể đột phá thì càng tạo nên lực uy hiếp cực lớn đối với Yêu tộc, Thất Âm Cầm cung, Ba La Đa Thần Miếu và Phù Văn Tông, hơn nữa lại có Trình Cung hiểu rõ nhất định mở miệng tương trợ.
Nhìn thấy Hách Liên Lam Phượng cũng không sinh ra tham niệm, ngược lại lộ vẻ cung kính, cẩn thận, Trình Cung biết rõ mình đã áp chế được nàng rồi. Về phần Hách Liên Lam Phượng nghĩ như thế nào trong nội tâm, không cần suy nghĩ cũng biết như thế nào.
- Vậy làm phiền Tông chủ rồi, thời gian mọi người nhận thức nhau cũng không ngắn, có lẽ Tông chủ cũng có thể nhìn ra, người như ta rất tùy ý, đối với người của mình thì cái gì cũng nói ra. Về sao nếu Tông chủ gặp bất luận vấn đề gì về tu luyện, hoặc là Nguyên thủy Ma Tông gặp nan đề gì thì cứ mở miệng nói ra.
Một Địa Anh đối mặt với một Thiên Anh cao cao tại thượng, một bước lên trời, thậm chí đã rất siêu việt mà còn nói có gì khó thì cứ mở miệng, cái này mà để người khác nghe được còn không khiến bọn họ cười đến rụng răng sao?
Cái này giống như là Thần Long nói với con kiến, về sau ngươi gặp bất cứ khó khăn gì thì cứ mở miệng, ta sẽ bảo kê ngươi.
Nhưng thân là người trong cuộc, Hách Liên Lam Phượng lại tuyệt không cảm thấy cái này có gì buồn cười. Bởi vì trong mắt nàng, những lời này của Trình Cung đại biểu cho ý tứ của vị sư tôn thâm bất khả trắc sau lưng hắn, thậm chí có thể đại biểu cho ý tứ của thế lực kia, mà ngay cả cấp bậc như nàng nghe thấy cũng không khỏi tim đập thình thịch. Tuy rằng Nguyên thủy Ma tông và Phong Vân Kiếm tông được xưng là thế lực cường đại nhất Nam Chiêm Bộ Châu, nhưng từ Yêu tộc, Ba La Đa Thần Miếu, Thất Âm cầm cung, Phù văn tông phát triển không kiêng nể gì thì có thể nhìn ra, bọn hắn đối mặt với thế lực to lớn cũng lộ ra rất bất đắc dĩ.
Nếu không phải Nguyên Thủy Ma Tông và Trung Châu Nguyên Thủy Ma Tông có chút quan hệ sâu xa, chỉ sợ tình huống này càng thêm không xong, mà hôm nay nghe Trình Cung nói lời này, chẳng khác nào dựa vào một cây đại thụ, lưng tựa đại thụ hóng bóng mát, đạo lý này đối với ai cũng đồng dạng, đối với người thế tục mà nói, dựa vào một quan viên thì có thể hoành hành không sợ cái gì, đối với một quốc gia mà nói, dựa vào một môn phái tu chân cường đại thì mới có thể tồn tại lâu dài, mà đối với một môn phái tu chân mà nói, bọn hắn cũng cần dựa vào môn phái cường đại hơn mới có thể sống thoải mái hơn một ít. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
- Nội tình Nguyên thủy Ma Tông ta tại Nam Chiêm Bộ Châu còn chưa đủ hùng hậu, cũng không có biện pháp định thế cục đại lục Cửu Châu, nhưng còn có thể xuất ra một ít khí lực chiến đấu thế tục. Phong Vân kiếm tông nuôi dưỡng một ít lực lượng, chúng ta cũng đồng dạng nuôi dưỡng một ít lực lượng tinh duệ bên ngoài. Một là thu thập các loại tài nguyên, hai là nghĩ biện pháp chọn lựa đệ tử, với tư cách là lực lượng sử sụng trừ bị, đều có mặt tại các giao giới giữa Đồ Đằng đế quốc và Vương đình thảo nguyên, đoàn ngựa thồ Lôi Bạo, một trong những đoàn ngựa thồ tại Lam Vân đế quốc cũng do môn hạ của ta khống chế, bộ đội tinh nhuệ đại khái có hai đoàn, mỗi đoàn của hai vạn người, đều có thể lấy một địch mười. Còn có quân đoàn có sức chiến đấu bình thường, chừng năm mươi vạn quân, chỉ là có chút phân tán.
Hách Liên Lam Phượng nói xong, lấy ra một tấm lệnh bài:
- Đây là Tông chủ lệnh Nguyên thủy Ma tông, đã có tấm lệnh bài này, đại thiếu có thể tùy ý điều khiển bọn hắn làm bất cứ chuyện gì. Còn có một việc, tạm thời ngươi không còn lo lắng bọn Âm Trường Khiếu bên kia, trước thời điểm chiến đấu, ta đã buộc bọn hắn phải thề trong vòng một năm không được tự mình ra tay với ngươi, với người của ngươi, trừ phi hắn có thể chiến thắng ta, nếu không ta sẽ vận dụng bảo vật trấn phái, không tiếc bất kỳ giá nào để tiêu diệt Phong Vân Kiếm Tông của hắn.
Thu hoạch ngoài ý muốn a. Trình Cung cũng không có khách khí, trực tiếp nhận lấy tấm lệnh bài kia. Đã có cỗ lực lượng này, cho dù có liều mạng chính diện thì Trình Cung cũng hoàn toàn không sợ bọn người Chu Dật Phàm liên thủ. Nhưng Trình Cung cũng không muốn nhìn thấy kết cục lưỡng bại câu thương, hắn muốn thắng lợi một cách triệt để. Sau khi thắng lợi, còn có thể lưu lại một đội quân thế tục cường hãn mà không người nào có thể rung chuyển nổi.
Âm Trường Khiếu có tự mình ra tay với mình hay không, hiện giờ Trình Cung cũng không quá bận tâm nữa. Nếu như khiến phân thân Hỏa Phượng Ma Long thu nhập Hư không Âm Dương đỉnh bên ngoài đỉnh không gian, dùng thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long thúc dục Hư Không Âm Dương đỉnh thì cho dù Âm Trường Khiếu có làm gì cũng không thể gây tổn thương cho mình, mà đánh không lại thì có thể chạy trốn. Hắc Liên Lam Phượng lại buộc hắn phải thề không đụng tới người nhà, bằng hữu của mình, cái này khiến Trình Cung rất là cảm kích.
- Không cần nói thêm lời thừa thãi nữa, Trình Cung tiếp nhận cái này của Tông chủ vậy.
Trình Cung rất nghiêm túc nói.
Thế tục quốc gia bị môn phái tu chân hoặc là thế lực khống chế, Nam Chiêm Bộ Châu lại hỗn loạn như vậy, cũng là vì bên trên Lam Vân Đế Quốc có thực lực cường đại nhất Nam Chiêm Bộ Châu không có người nào, hoặc là không có lực lượng tu chân chèo chống, thế lực khác khống chế quốc gia nghĩ tới việc nhúng chàm. Năm đó Lam Vân đế quốc gặp cơ duyên xảo hợp, quật khởi lên giữa lúc hỗn loạn.