Chương 184: Triệu Đại Thẩm Chết Rồi Sao?
Chương 184: Triệu Đại Thẩm Chết Rồi Sao?
"Triệu đại thẩm chết rồi."
Giờ đến ℓượt Mạch Tuệ hoảng hốt, nàng há hốc mồm không kịp phản ứng. Bạch ℓão cha ℓiếc nhìn Mạch Tuệ một cái, rồi ℓại tránh ánh mắt nàng, mối quan hệ của ông ấy với nhà đầu này ngày càng trở nên xa ℓạ, giờ chỉ có thể được ví như người dưng đứng ngoài cuộc.
"Sáng nay ta đến ℓấy nước, phát hiện Triệu đại thẩm đã chết trong giếng nhà cháu."
Thôn trưởng nói: "Trời vừa hửng sáng thì Bạch ℓão cha đã đến đây, sau đó phát hiện có người ở trong nên đến nói với ta trước. Ta muốn gọi cả Triệu đại thẩm cùng đến xem, nhưng khi ta đến nhà nàng ta thì phát hiện không có ai trong nhà cả, cửa ℓại đang khép hờ. Hai người bọn ta vội vàng chạy tới, trời đã sáng, nhìn thấy có một nữ nhân đang bị chìm trong giếng, nhìn quần áo thì quả ℓà bộ mà hôm qua Triệu đại thẩm mặc. Không biết tại sao nàng ta ℓại rơi vào đó, có ℓẽ phải kéo ℓên xem thử."
Thôn trưởng và Bạch lão cha kiểm tra: “Không có vết thương chí mạng nào, nhìn cũng không giống trúng độc, chỉ là trên trán và một số chỗ trên người đều có vết trầy xước, có lẽ là cọ vào thành giếng. Gần đây cũng không có dấu vết đánh nhau hay giãy dụa gì, dấu chân để lại trên bùn đất cũng bình thường."
Cuối cùng, họ rút ra kết luận: "Có lẽ nàng ta đã vô tình rơi xuống khi đi lấy nước. Sau lưng nàng ta có chỗ đã xuất hiện vết hoen tử thi, cơ thể cũng đã cứng, có lẽ là rơi xuống vào tối qua."Nhìn thấy Mạch Tuệ mãi trầm mặc, vẻ mặt phức tạp, mẹ nuôi an ủi: "Tuệ nha đầu đừng sợ, mặc kệ chuyện người ta đi, là do chính nàng ta thôi, bình thường nàng ta ham lợi, bây giờ lại chuốc lấy họa rồi. Chỉ là có lẽ nước giếng không uống được nữa. Tuệ nha đầu, trong vại nước nhà con còn nước không?"
“Còn ạ, vẫn còn một vại lớn đầy, còn nhà mẹ nuôi thì sao?" Mạch Tuệ hỏi.Mẹ nuôi trả lời: "Nhà mẹ vẫn còn hơn nửa vại."
Bạch lão cha nghe vậy thì không khỏi lo lắng, ngày mai thôn trưởng sẽ rời đi, ở đây chỉ có nhà ông ấy là nhà duy nhất còn ít nước, ông ấy lo lắng đến mức như lửa xém chân mày. Bạch lão cha nhìn Mạch Tuệ, lại không tiện mở miệng đòi hỏi nàng chia bớt phần nước.Mạch Tuệ cau mày gật đầu, sau đó vào nhà lấy cho họ một sợi dây thừng và một cái cào bằng gỗ, thôn trưởng và Bạch lão cha cùng nhau kéo người lên.
Toàn thân triệu đại thẩm bị ngâm nước đến trắng bệch, hai mắt trừng lớn, mặt mũi dữ tợn như ác quỷ, ngón tay nàng ta co quắp quái dị, cả người đông cứng lại. Mạch Tuệ chỉ nhìn một cái đã không kìm được quay đầu đi, mẹ nuôi ôm nàng vào lòng.Thôn trưởng nhìn ra suy nghĩ của Bạch lão cha, mặc dù ông ấy cũng rất ghét Bạch gia, đặc biệt là nữ nhân độc địa Vương thị đó. Nhưng ông ấy là thôn trưởng, Bạch lão cha cũng lắm cũng chỉ giải quyết mọi chuyện không rõ ràng, chưa từng hại người. Vì vậy, ông ấy kéo Bạch lão cha lại, nói: "Trong nhà ta vẫn còn một ít nước, ông lấy dùng đi."
Bạch lão cha cuống quýt liên tục cảm ơn. Thấy vậy, Mạch Tuệ cũng không nói gì, đi theo mẹ nuôi về nhà làm bữa sáng, đã đến nhà Mạch Tuệ rồi thì hai nhà cứ nấu cùng nhau luôn.Nói đến đây, mấy người bọn họ cũng đã hiểu bảy tám phần, nửa đêm mang theo thùng gỗ đến đây chỉ có thể là lén lấy nước thôi, sau đó do trời tối, không để ý một chút đã bỏ mạng. Cũng chỉ vì lòng tham...
Mấy người họ trầm mặc một lúc lâu, thôn trưởng khẽ thở dài nói: "Chúng ta giúp chôn cất nàng ta đi, Đắc Trụ huynh đệ còn chưa rõ sống chết, không ngờ nàng ta đã đi trước rồi."