Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư ( Dịch Full )

Chương 237 - Chương 237: Bội Thu Thức Ăn 1

Chương 237: Bội Thu Thức Ăn 1
Chương 237: Bội Thu Thức Ăn 1
canvasa1b2370.pngMạch Tuệ mỉm cười xoa đầu chúng, một giây sau, một con ngỗng trắng ℓớn từ trên trời bay xuống.

Ngỗrng ℓớn: Chuyện gì thế này?

Ngựa già: Chuyện gì thế này!?

canvasa1b2371.pngBên cạnh nàng còn đặt một ít gừng, hành dại và nấm quả dại gì gì đó còn dính bùn đất, dĩ nhiên không phải tìm được trong rừng mà ℓà Mạch Tuệ ℓấy từ trong không gian ra, ngụy tạo một phen.

Tôn Đại Ngưu không nghi ngờ gì, cười to đi tới ôm Mạch Cốc lên cao xoay một vòng: "Tiểu Cốc thật lợi hại!"

"Đại Ngưu ca, muội cũng rất lợi hại." Mạch Lạp chống nạnh, vẻ mặt kiêu ngạo nói.

Tôn Đại Ngưu đặt Mạch Cốc xuống, quay đầu lại ôm Mạch Lạp xoay vài vòng: "Phải, Lạp Nhi của chúng ta còn lợi hại hơn!"
Mạch Lạp lập tức ném ra sau một tảng đá.

Tôn Đại Ngưu xách theo hai túi nước không chui ra từ giữa cây cối, thấy nửa hồ nước thì cười tới mức lộ cả hàm răng: "Vẫn là Tuệ nha đầu lợi hại, thật sự tìm được nước."

Nói xong Tôn Đại Ngưu lấy ra mấy quả bồ kết từ trong ngực đưa cho Mạch Tuệ: "Hương Lan tỷ hái được đấy, mẹ nói mỗi người tắm rửa một cái. Ta đi lấy nước, các muội tắm trước đi, ở đây cây dày, cũng không có ai đến"
Đợi lát nữa nàng sẽ mang về, nói là hái được trong rừng, chắc có lẽ sẽ không khiến mấy người mẹ nuôi sinh nghi. Phải rồi, lấy thêm mấy quả trứng nữa, cứ nói là đụng phải ổ gà rừng.

Mạch Tuệ chọn chọn lựa lựa trong không gian, lấy mấy quả trứng gà thiếu dinh dưỡng, kích cỡ cũng tầm trứng gà rừng.

"Tuệ nha đầu..." Đột nhiên trong rừng vang lên giọng nói của Tôn Đại Ngưu, Mạch Tuệ và hai đứa bé đều hoảng hốt.
Mạch Cốc mặt mày mờ mịt nhìn a tỷ, sau đó lại nhìn Đại Ngưu ca, Mạch Lạp đưa tay chọt eo nó một cái.

"A... đúng vậy, rất nhiều rất nhiều nấm dại và quả dại, ở ngay... Đại Ngưu ca chỗ đó đệ không nhớ được." Mạch Cốc nuốt nước miếng một cái, vẻ mặt sợ hãi nhìn Đại Ngưu ca.

Không ngờ rằng nó còn nhỏ đã phải giúp a tỷ nói dối, thật sự có hơi làm khó nó.
Mạch Tuệ nhảy xuống khỏi tảng đá nhận lấy bồ kết hắn ta đưa, lúc này Tôn Đại Ngưu mới phát hiện trên tảng đá đặt một đống đồ

Trên mặt hắn ta tràn đầy vẻ khó tin: "Gừng dại, trứng gà rừng, nấm dại, quả dại!?"

Mạch Tuệ có chút chột dạ cười cười: "Đúng vậy, Đại Ngưu ca, ta khá may mắn, tìm được một ổ gà rừng, mấy thứ nấm dại này đều là Lạp Nhi và Tiểu Cốc phát hiện, quả dại cũng là bọn nó hái được trong rừng đấy."
"Đại Ngưu ca, các huynh có thu hoạch được gì không?" Mạch Tuệ nhớ bọn họ đã đi săn.

Tôn Đại Ngưu buông Mạch Lạp, chỉnh lại quần áo của nó: "Đương nhiên, bắt được một con gà rừng, Nhị Ngưu ca của muội còn bắt được hai con chuột đồng. Hương Lan tỷ và mẹ đang lột da chuẩn bị dùng nồi sắt nấu canh, gừng dại này của muội tới đúng lúc."

Trên đường đi toàn ăn thịt khô và thịt nướng, đã lâu lắm rồi mọi người không được ăn một miếng canh nóng và thực phẩm chín nào. Có nước có nồi, phản ứng đầu tiên chính là hầm canh gà để uống.
Mạch Lạp phản ứng trước, một tay túm cánh ngỗng lớn kéo nó về đưa cho Mạch Tuệ: "A tỷ, mau, bỏ ngỗng lớn vào."

Đáng thương ngỗng lớn bị tiểu chủ nhân túm mất một cọng lông, sau đó trong nháy mắt lại trở về ổ của nó.

"Lông kìa, mau giấu đi." Mạch Tuệ chỉ vào lông ngỗng trong tay Mạch Lạp.


"Vậy Đại Ngưu ca, mau mang về đi, ta giúp hai đứa bé tắm rửa đã." Mạch Tuệ cẩn thận đặt đồ vào trong vạt áo túm ℓên của Tôn Đại Ngưu.

canvasa1b2372.pngGấu còn ở trong không gian.

"Nó, nó vừa đuổi theo một con chuột rồi. Mặc kệ nó, nó sẽ tự về."







Bình Luận (0)
Comment