Chương 401: Nợ Máu Trả Bằng Máu
Chương 401: Nợ Máu Trả Bằng Máu
Mạch Tuệ vừa ra ngoài đã khiến cả đống người giật mình, quả nhiên tất cả cung thủ đã đi xuống hết. Được ℓắm, và tiếp theo sẽ ℓà một trận đấu sống còn.
…
Mạch Tuệ ℓấy Thanh Phong ra khỏi vỏ, không hề do dự đi thẳng về phía nữ tử áo trắng trong đám người, Tiểu Hùng gào thét đánh về phía đám cung thủ.
Dù sao Xà Nương cũng ℓà nhân vật có tên trên bảng Phong Vân, ngoài dùng độc ra thì thân thủ cũng khá cừ, có điều ℓúc này nàng ta có vẻ đuối sức trước sự tấn công như vũ bão của đối phương.
Sao người thường có thể nhanh đến vậy? Chỉ Thiên Sĩ mới đạt được tốc độ này, nhưng Thiên Sĩ tập võ từ nhỏ, còn nàng chỉ là một nha đâu!
Xà Nương bỗng cảm thấy Mạch Tuệ quá khủng khiếp, không những không bị độc chết mà giết cũng không chết, chắc chắn nàng không phải là con người.
Hôm nay Xà Nương chết ở chỗ này, nàng ta nhận thua.
Nhưng nàng ta còn muốn gặp mặt Thiên Sĩ…Trong nỗi sợ hãi tột độ, đám thích khách đã vứt bỏ đạo đức nghề nghiệp, hoảng hốt chạy tán loạn ra ngoài.
Mạch Tuệ thong dong bước từng bước ra ngoài, giống như một tử thần vác lưỡi hái lấy mạng người khác.
Nàng vừa bước ra cửa, nhưng chưa kịp ra tay thì sau đó một số cung tên đã cắm xuyên qua cổ họng của họ.
Nàng sững sờ, một đám binh sĩ mặc giáp xuất hiện trong đêm đen, tay cầm lấy cung tên.Mạch Tuệ cất Tiểu Hùng vào không gian, nhìn đám người bất ngờ xuất hiện, họ không có ngắm tên vào nàng.
Ngay sau đó, một nam nhân được người đỡ ra khỏi đám người.
Gương mặt của Tiêu Như Dã xuất hiện trong tầm mắt của Mạch Tuệ.
Hắn không nhịn được ho hai tiếng, sau đó nói: "Xin lỗi, ta tới chậm, muội không sao chứ?"…
Lúc này Mạch Tuệ không muốn gặp hắn chút nào.
Tiêu Như Dã không nói nhiều, đi đến trước mặt nàng, nhìn gương mặt đầy máu của nàng thì muốn lấy khăn tay ra lau máu thay nàng.
Có điều Mạch Tuệ nhanh chóng đẩy tay hắn ta, sau đó đưa Thanh Phong dính đầy máu cho hắn: "Ta giết hết rồi, trả lại cho huynh.""Phập…"
Là tiếng cắm vào trong ngực, Xà Nương nhìn một đóa hoa máu nở rộ trên lồng ngực của mình.
Kế tiếp, một cây dao găm cắm phập vào cổ nàng ta.
Đau đớn kịch liệt ập đến nhưng dường như nàng ta không cảm thấy đau, Xà Nương sững sờ ngẩng đầu lên nhưng chỉ đối diện với hai con mắt đỏ bừng.Bờ môi hồng hào kia phun ra những lời vô tình cực điểm: "Ngươi động đến đệ đệ và muội muội của ta thì phải chết, các ngươi… Đều phải chết…"
Mạch Tuệ rút dao găm và Thanh Phong ra, máu tươi nóng ấm phun lên mặt, đôi mắt của Xà Nương ngập tràn tuyệt vọng, cơ thể ngã ầm xuống đất.
Mạch Tuệ duỗi tay lau máu trên mặt, mắt lạnh nhìn những người còn lại và đống xác chết nằm ngổn ngang.
Tiểu Hùng chặn ngang cắn đứt một người, sau đó ngoan ngoãn đi đến bên cạnh nàng, trừng mắt nhìn đám người còn lại.
Tiêu Như Dã nhận ℓấy, nàng mang gương mặt vô cảm rời đi.
Hắn vừa nhìn thì đã thấy nữ tử áo trắng nằm trên mặt đất, khóe mắt khẽ co giật một chút, bèn sải bước đi về phía đó.
Hắn nhìn thấy gương mặt quen thuộc đó, vừa bi thương vừa bất đắc dĩ.
Ta đã khuyên ngươi ℓâu rồi, tại sao ℓại không nghe?
Đám binh sĩ còn ℓại thi di chuyển những thi thể khác.