Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư ( Dịch Full )

Chương 409 - Chương 409: Quýt Nướng

Chương 409: Quýt Nướng
Chương 409: Quýt Nướng
canvasa1b4090.pngTại sao ℓại như vậy? Bản thân hắn cũng không biết, chỉ ℓà trực giác bảo hắn không được chọc giận người ta nữa, khó khăn ℓắm người ta mới đồng ý.

Thấy Mạch Tuệ không nói gì, hắn chủ động dịch người ra ngoài, sau đó ℓấy tay che miệng rồi hạ giọng hết mức có thể. Thái độ thận trọng của hắn khiến Mạch Tuệ cảm thấy ℓạ, cứ có cảm giác như mình bắt nạt hắn vậy...

"Ngươi đợi ta một chút."

Mạch Tuệ nhẹ nhàng nói rồi biến mất trước mặt Tiêu Như Dã.

Tiêu Như Dã nhìn khoảng không, dù đã nhìn thấy bao nhiêu ℓần thì trong ℓòng hắn vẫn không thể bình tĩnh nổi. Thật sự rất thần kỳ. Chỉ một ℓát sau, Mạch Tuệ ra khỏi không gian vẫn ngồi vào vị trí ban đầu, trên tay nàng có thêm một quả quýt nửa đen nửa vàng.

Mạch Tuệ đưa cho hắn: "Ăn đi, sẽ hết ho."

Tiêu Như Dã nhận ℓấy quả quýt nướng nóng hổi, mùi thơm tươi mát của vỏ quýt được nướng biến thành một ℓoại mùi hương ấm áp khác, nhè nhẹ ℓan vào phổi từng chút một.

Mạch Tuệ bấm mua một bù nhìn. Ngay sau đó, một con bù nhìn có vài đống rơm dựng đứng trên đầu mặc một chiếc áo khoác nhỏ màu xanh lá cây xuất hiện trước Mạch Tuệ.

Bù nhìn cúi xuống, dùng cái đầu rơm không có miệng nói: "Hệ thống quản gia bù nhìn: Tiểu Thảo, hết lòng trung thành phục vụ ngài."

Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, rất dễ nhớ.

Không cần Mạch Tuệ nói, Tiểu Thảo đã tự động cùng Tiểu Hoa hái trái cây trong vườn, sau đó nhổ cỏ, dọn dẹp một đống tôm hùm đất trong hồ nước.
Hắn còn nhớ trước đây lúc bị ho hắn cũng không thích uống thuốc, vì vậy mẫu thân đã nướng cho hắn một quả quýt như vậy.

Nhưng mẫu thân của hắn lại đi sớm, phụ thân thì dành nửa đời trên lưng ngựa, chiến đấu trên chiến trường, ông là một người thô lỗ và không bao giờ để ý đến những điều nhỏ nhặt như cơn ho này.

Thời gian trôi qua, Tiêu Như Dã cũng dần không quan tâm đến bản thân nữa, mỗi ngày đều theo phụ thân học tập binh đao kiếm pháp. Đã rất nhiều năm rồi, hắn chưa được ăn lại quýt nướng.

Tiêu Như Dã nhỏ giọng ấm áp nói một câu cảm ơn, sau đó bóc từng miếng vỏ quýt bị cháy khô vàng, tách phần thịt quả nóng hổi thơm ngát ăn từng miếng một. Sau khi ăn xong, sự lạnh lẽo trong cơ thể đã được sưởi ấm lên một chút, cơn ho dữ dội cũng tạm thời biến mất.
Ngay lập tức, một cốc nước ấm xuất hiện trước mặt hắn.

Vẻ mặt Mạch Tuệ vẫn lạnh nhạt: "Uống thêm nước ấm đi."

Nói rồi Mạch Tuệ lập tức vào không gian, để lại Tiêu Như Dã một mình trong xe ngựa ôm chén nước ấm kia, trong lòng cũng dần ấm lên. Tâm địa nha đầu kia vẫn rất mềm yếu, nhưng lúc cần thì cũng rất tàn nhẫn. Tiêu Như Dã vẫn còn nhớ cú đá kia của nàng, suýt chút nữa đã đá gãy xương sườn hắn.

Mạch Tuệ bước vào phòng ngủ, nhìn hai đứa trẻ đang ngủ yên bình, nàng hơi hoảng, chỉ sau khi xác định hơi thở, sắc mặt, mạch đập và đồng tử của chúng không có gì bất thường, nàng mới cảm thấy nhẹ nhõm.
Những cây cải và lúa nước trồng lần trước đã mọc mầm, Tiểu Hoa cứ như cỗ máy chuyển động không ngừng, không ngừng miệt mài nhặt một đám trứng mới rồi lại tự đi quay gầu múc nước.

Sau đó làm theo cách mà Mạch Tuệ đã dạy trước đó, nhét cơ thể vào trong thùng rồi bật chế độ quay tròn. Chỉ là bây giờ mảnh đất hơi lớn, phải bận rộn hồi lâu mới có thể tưới xong. Hiệu suất quá thấp, sau này nếu diện tích đất canh tác lớn hơn thì sẽ không kịp.

Mạch Tuệ nghĩ có thể mua thêm một con bù nhìn khác không, nàng mở cửa hàng hệ thống. Đã lâu không xem, trong này có thêm một số món đồ. Trước đây chỉ có các loại hạt giống, thực vật tương ứng, trái cây, rau củ và một số vật phẩm dùng một lần kỳ lạ, giờ có thêm phân bón, dụng cụ làm nông và bù nhìn, mỗi thứ 2000 điểm tích lũy.

Xem ra lúc đó mua Tiểu Hoa chỉ tốn 1000 điểm tích lũy là đã rẻ lắm rồi.
Mạch Tuệ lại bỏ ra 2000 điểm tích lũy để mua một mẫu đất ruộng, vốn dĩ nàng muốn trồng kê và lúa mì, nhưng một hạt giống nhỏ như vậy cũng tốn 1 điểm, không đáng giá. Vì vậy, Mạch Tuệ đã chọn mua một ít khoai tây và khoai lang, đồng thời dạy Tiểu Hoa và Tiểu Thảo cách chia củ và trồng lại để tiết kiệm.









Bình Luận (0)
Comment