Chương 421: Đại Sư, Ngài Là Ai
Chương 421: Đại Sư, Ngài Là Ai
Mạch Tuệ kể ℓại tình hình ngày hôm ấy cho Khiên Cơ Tử, bao gồm cả việc Tiểu Quai có sức mạnh của thời gian và không gian. Sau khi nghe xong, hai mắt Khiên Cơ Tử điên cuồng gần như rực ℓửa, cứ như giấc mộng đã ngủ say nhiều năm đột nhiên ℓại được thiêu đốt hừng hực.
"Như vậy thì gần như có thể chắc chắn ℓà sức mạnh thời gian và không gian của con rồng ℓửa đó đã ℓấy đi ℓinh hồn của chúng rồi, cũng như cách mà ℓinh hồn của ngươi đã xuyên đến thế giới này vậy."
Nghe xong câu nói cuối cùng của ông ta, ánh mắt Mạch Tuệ dần tối ℓại, nhẹ giọng hỏi: "Đại sư, ngài ℓà ai? Tại sao ngay cả chuyện xuyên không ngài cũng biết?"
Khiên Cơ Tử vuốt râu cười tủm tỉm nói: "Vì ta cũng xuyên không đến đây."
Mặt Mạch Tuệ ngây ra. Có thật không? Thật sự gặp người cùng cảnh ngộ sao?
Nhưng rồi Khiên Cơ Tử ℓại ảm đạm suy sụp nói: "Nhưng ta không may mắn như ngươi, có được không gian, hơn nữa hệ thống cũng đã biến mất từ rất sớm."
"Hệ thống có thể biến mất sao!?"
...
Không chỉ lúa nước, còn cả lúa mì, ngô, bí ngô, khoai tây, khoai lang và các loại rau, ngũ cốc có thể làm món chính ăn no lâu đều đạt được thành tích trên, những loại rau dưa, trái cây khác thì không có.
Thảo dược cũng có, nhưng điểm tích lũy được thưởng sẽ cao hơn.
[Thu hoạch một trăm cân thảo dược, thưởng 1000 điểm tích lũy] (Hoàn thành)[Thu hoạch một nghìn cân thảo dược, thưởng 10000 điểm tích lũy] (Đang tiến hành)
[Thu hoạch mười nghìn cân thảo dược, thưởng 50000 điểm tích lũy] (Đang tiến hành)
...
Chỉ là nhiệm vụ thành tựu này có thời hạn. Một tháng ở thế giới bên ngoài tương đương với một năm trong không gian. Vốn dĩ Mạch Tuệ không vội, nhưng những lời Khiên Cơ Tử nói đã khiến Mạch Tuệ cảm nhận được mối nguy."Có cách nào trở về không?" Mạch Tuệ hỏi ông ta.
Ông ta đã nói như vậy: "Đương nhiên hệ thống sẽ biến mất. Trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí cả, cũng không có chuyện vất vả một lần rồi sẽ được nhàn nhã suốt đời. Tất cả những lợi ích mà ngươi được hưởng đều phải trả một cái giá lớn, mà có đôi khi chính ngươi cũng không biết được cái giá đó là gì. Ngươi có biết tại sao chúng ta lại xuyên không đến đây không?"
Nói đến vấn đề này, Mạch Tuệ thật sự không hiểu nổi: "Ta chỉ nhớ lúc xuyên không ta đang ở quên giúp bà ngoại gánh khoai, lúc đi bước hụt đạp phải con mương đập đầu vào tảng đá, có lẽ… cơ thể của ta đã chết rồi??"
Mạch Tuệ ở lại Khâm thiên giám lâu thật lâu, khi nàng ra ngoài, cả người luôn
"Cũng chưa chắc." Khiên Cơ Tử chầm chậm nói: "Ta không muốn chết, ta muốn trở về, nhất định phải trở về…""Đại nhân, ngài không sao chứ?"
Mạch Tuệ hít sâu mấy hơi, ổn định cảm xúc rồi nhẹ nhàng xua tay tay, mệt mỏi nói: "Trở về Thần nữ điện đi."
Thấy tình trạng của Mạch Tuệ không tốt, Thấm Tuyết tìm thêm một tấm mạng che, đỡ nàng trở về điện. Về đến Thần nữ điện, Mạch Tuệ nhốt mình trong phòng không ăn không uống, kỳ thật là nàng đang ở trong không gian điên cuồng làm ruộng.
Sau khi tìm gặp được Khiên Cơ Tử, nhiệm vụ tiến cung tìm người đã hoàn thành. Đồng thời, những nhiệm vụ thành tựu liên quan đến trồng trọt cũng được kích hoạt.Nhìn vẻ mặt bàng hoàng, sợ hãi và bất an của Mạch Tuệ hệt như chính mình năm đó, trong lòng Khiên Cơ Tử dần lấy lại cân bằng. Đây có lẽ là loại cảm xúc quái gở mà lúc bản thân thi trượt thì chỉ mong bạn cùng phòng của mình cũng trượt theo.
…
trong trạng trái ngơ ngẩn.
Mặc dù đang đeo mặt nạ Thần nữ, nhưng Thấm Tuyết vẫn cảm thấy tâm trạng nàng rất tệ, vừa định hỏi thì đã thấy Thần nữ hụt chân đứng không vững, suýt chút nữa thì ngã xuống. Thấm Tuyết vội vàng đỡ nàng, lòng bàn tay Thần nữ lạnh lẽo, ướt đẫm mồ hôi.[Thu hoạch một trăm cân lúa nước, thưởng 100 điểm tích lũy] (Hoàn thành)
[Thu hoạch một nghìn cân lúa nước, thưởng 1000 điểm tích lũy] (Hoàn thành)
[Thu hoạch mười nghìn cân lúa nước, thưởng 10000 điểm tích lũy] (Hoàn thành)
[Thu hoạch một trăm nghìn cân lúa nước, thưởng 100000 điểm tích lũy] (Đang tiến hành)