Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư ( Dịch Full )

Chương 424 - Chương 424: Lấp Đầy Quốc Khố

Chương 424: Lấp Đầy Quốc Khố
Chương 424: Lấp Đầy Quốc Khố
canvasa1b4240.pngCho nên Tiêu Như Dã mới có thời gian rảnh rỗi, thỉnh thoảng ℓại quanh quẩn bên cạnh Nguyên Dận.

Tào công công vội vàng nhận ℓệnh, Mạch Tuệ gọi hắn ta ℓại.

"Tào công công, ngươi cũng cho người đưa mấy thứ này đến Thái y viện đi."

Mạch Tuệ ℓấy hai bó thảo dược ℓớn trong không gian ra, đây ℓà hai trăm cân trong đám thảo dược được thu hoạch ℓần trước, sau khi để mầm ℓại gieo trồng thì nàng gói ℓại ℓấy toàn bộ ra.

"Ôi chao, Thần nữ không hổ ℓà Thần nữ, ngay cả những thảo dược này cũng có, quả ℓà phước ℓành của Nam quốc." Tào công công nheo mắt ℓại, cười cười nịnh nọt Mạch Tuệ.

"Tào công công quá ℓời rồi, nhân tiện hãy hỏi giúp ta xem bình thường sẽ dùng những thảo dược gì ℓàm thuốc nhiều nhé."

"Vâng vâng."

Mạch Tuệ cười cười: "Ta chưa bao giờ niềm nở với huynh trưởng cả."

"Nếu như ngươi đuổi ta đi thật thì ngày mai trong triều sẽ có lời đồn nói huynh muội chúng ta bất hòa, thân phận của Thần nữ kỳ lạ này nọ..."

Nói thì cứ nói đi, Mạch Tuệ không quan tâm đến chuyện này. Hơn nữa, nàng và Tiêu Như Dã không có đề tài nào để nói, còn không bằng nhân lúc này lén đi tìm Liễu tỷ tỷ chơi. Vừa nghĩ đến Liễu tỷ tỷ, khóe miệng Mạch Tuệ không khỏi nở nụ cười dịu dàng.
Lúc này, một bàn tay to lớn đột nhiên đáp xuống đỉnh đầu nàng, giọng Tiêu Như Dã vang lên: "Cái đầu nhỏ này của ngươi đang nghĩ đến chuyện xấu xa gì đấy?"

Mạch Tuệ rụt đầu tránh tay hắn, Tiêu Như Dã vẫn chưa chịu di chuyển bàn tay mình. Hắn thầm nghĩ, vẫn là muội muội lúc say rượu mơ mơ màng màng la lối lung tung là đáng yêu nhất. Có lẽ nếu gần gũi nhau nhiều hơn thì nàng sẽ không còn xa cách như vậy nữa.

Tiêu Như Dã đề nghị: "Ngươi vẫn chưa đi tham quan trong cung một vòng đúng không, ta đưa ngươi đi nhé?"
Mạch Tuệ không phải là một đứa trẻ, nàng không cần ai chơi cùng mình, nhưng tấm lòng của hoàng đế, nàng cũng không thể gạt đi.

Hoàng đế đi rồi, Mạch Tuệ mới nói với Tiêu Như Dã: "Ngươi cứ tìm chỗ nào mát mẻ mà ngồi đi, ta không cần ngươi đi cùng."

Tiêu Như Dã hơi cau mày, bất đắc dĩ nói: "Thế nào, bây giờ sao lại xa cách huynh trưởng của mình thế?"
Tào công công lập tức sai người làm việc.

Nguyên Dận, Tiêu Như Dã và Mạch Tuệ cùng nhau trở về. Đi được nửa đường thì Nguyên Dận quay về ngự thư phòng, nhưng Tiêu Như Dã vẫn chưa nghĩ đến việc rời cung.

Nguyên Dận nói: "Như Dã, nếu ngươi có thời gian thì đi cùng Thần nữ đi, trẫm phải về phê chuẩn công văn, làm một hoàng đế cần cù yêu dân thật tốt."
Mạch Tuệ đang định từ chối, nhưng nghĩ lại nàng đúng thật sự chưa đi tham quan một vòng, bây giờ Thấm Tuyết cũng không ở cạnh, một mình nàng đi khó tránh khỏi có thể bị lạc đường. Đã đến hoàng cung rồi, phải đi dạo cho biết mới không bị thiệt.

"Được, đi thôi." Mạch Tuệ đồng ý.

Vì vậy, Tiêu Như Dã và Mạch Tuệ, một cao một thấp, hai bóng người mặc áo khoác lông xuất hiện trên dọc đường đi trong cung. Những cung nữ đi ngang qua nhìn thấy đều không khỏi xì xào bàn tán.
"Mau nhìn kìa, Thần nữ và Tiêu tướng quân kìa, trông bọn họ thật thân thiết, mới được tìm lại nửa đường cũng có tình cảm tốt như vậy sao?"

"Trời ạ, Tiêu tướng quân đẹp trai như vậy, nếu như ta cũng là muội muội của ngài ấy thì tốt biết bao!" Một cung nữ cứ mãi nhìn, thở dài cảm thán.

"Ta thật sự rất tò mò Thần nữ là người như thế nào, ta rất muốn nhìn thấy khuôn mặt của nàng dưới lớp mặt nạ."
Tai Mạch Tuệ rất thính, từng câu ấy rơi vào tai nàng không sót một từ. Nàng không nhịn được nhìn lại Tiêu Như Dã, hắn đẹp trai lắm à?









Bình Luận (0)
Comment