Chương 81: Nương Cháu Chạy Trốn Rồi
Chương 81: Nương Cháu Chạy Trốn Rồi
"Ở trong phòng ạ."
Mấy người nghe vậy ℓập tức chen ℓấn vào, đứng trong sân hét ℓên gọi, nhưng không ai trả ℓời họ. Bạch Phiêu cũng hơi khó hiểu, cha ngủ say như vậy sao? Vì vậy, nàng ta đẩy cửa phòng ra rồi bước vào, thắp đèn ℓên, sau đó hét ℓên một tiếng. Mọi người vội vàng chạy vào, chỉ thấy Bạch Nhật Mạnh nằm ngửa trên giường, quần áo vẫn chưa cởi. Trong phòng hơi ℓộn xộn, dưới đất còn có một chén máu nghiêng vãi ra ngoài.
Tôn thợ săn nhặt một cọng ℓông đã khô máu một nửa, nhìn kỹ: "Đừng sợ, đây ℓà máu gà."
"Cháu… Nương cháu chạy trốn rồi."
Xem ra nàng phải tự bày gian hàng mới được, hoặc nàng có thể hợp tác với một cửa hàng cháo. Nhưng trứng bắc thảo vẫn chưa sẵn sàng, đợi trứng bắc bảo được ủ xong thì Mạch Tuệ mới có thể thể hiện tài năng được.
Mạch Tuệ đến cửa hàng gạo, mua ba mươi cân gạo kê và hai mươi cân gạo, giá gạo kê tăng từ tám lên mười đồng một cân, giá gạo cũng tăng lên hai mươi đồng một cân. Tổng cộng tiêu tốn của Mạch Tuệ hết bảy lượng bạc.Mạch Tuệ còn mua thêm ba cân muối, hai cân đường, bảy cân dầu, hết tám lượng sáu mươi đồng. Đối với Mạch Tuệ và hai đệ đệ, muội muội, nếu tiết kiệm thì cũng có thể ăn được ba tháng.
Mua lương thực tích trữ tốn hơn mười bảy lượng, Mạch Tuệ còn phải đi mua rau dưa. May mà giá rau dưa không tăng, gần như đều có giá một, hai đồng một cân. Lại tốn thêm nửa lượng bạc mới gom được ba mươi cân củ cải và mười cân rau. Mua những thứ trên vẫn chưa đủ, để cân bằng dinh dưỡng giữa chay và mặn, Mạch Tuệ đã mua thêm hai miếng thịt, tốn chừng một lượng bạc.…
Mãi cho đến khi thức dậy, Mạch Tuệ mới biết Hồ Khả Nhi bỏ trốn, khó trách đêm qua trong lúc mơ ngủ nàng nghe loáng thoáng có tiếng tranh cãi ngoài sân.Cửa hàng đều được thuê theo năm, cũng chia theo đoạn đường, ở đường lớn sẽ có nhiều người qua lại hơn, một năm tám mươi lượng bạc, kém hơn chút nữa là sáu mươi lượng.
Còn có loại cửa hàng nhỏ bày bằng cách dựng gian hàng, cũng phải trả tiền thuê địa điểm, một ngày hai mươi đồng, chỗ tốt thì phải khoảng ba mươi đến bốn mươi đồng, những đồ đạc khác phải tự chuẩn bị.Với một cân gạo, Mạch Tuệ và hai đệ đệ, muội muội của nàng có thể ăn trong ba ngày, năm mươi cân có thể ăn trong năm tháng.
Mạch Tuệ mua thêm hai mươi cân bột mì, có thể làm nhiều món ăn, bột mì cũng tăng giá lên tám đồng một cân, ông chủ bớt cho nàng mười đồng, hết gần một lượng bạc.Sau khi mua mấy cái đĩa, chén sứ và một số đồ dùng sinh hoạt khác cùng vài bộ quần áo mỏng để mặc khi trời ấm, Mạch Tuệ chỉ còn lại sáu mươi lượng bạc. Nhiều đồ như vậy, còn thêm những thứ mà Tôn Đại Ngưu mua, chiếc xe bò của Vương đại gia gần như không chất hết nổi. Tôn Đại Ngưu cũng nghẹn họng đứng nhìn, hắn ta thực sự không ngờ Tuệ nha đầu lại có nhiều tiền mua đồ như vậy, đúng là sâu không lường được mà.
Vì hàng nặng nên con bò già cũng thở hổn hển, Mạch Tuệ gửi thêm cho Vương đại gia bốn đồng xem như phí vất vả.Trước kia trưởng thôn từng nói với nàng chuyện Hồ Khả Nhi và Bạch Nhật Mạnh ầm ĩ muốn hòa ly, bây giờ ả lại chạy trốn, ngay cả Bạch Phiêu cũng không đưa theo cùng, quả là khiến người khác thổn thức.
Mạch Tuệ cũng chỉ xem qua chuyện hài này, thấy Tôn Đại Ngưu muốn lên chợ mua sắm, Mạch Tuệ đi cùng hắn ta. Trứng bắc thảo của nàng vẫn chưa lấy ra được, nhưng nàng cũng có thể hỏi thăm tình hình cửa hàng trước.
Đến đầu phía đông thôn, Tôn Đại Ngưu giúp Mạch Tuệ vác đồ đạc xuống đặt vào phòng bếp trước, sau đó mới đi theo Vương đại gia đến nhà mình dỡ đồ xuống.
Mạch Tuệ cất mười cân củ cải trong hầm để trữ, sau đó rửa sạch hai mươi cân còn ℓại, cho một nửa vào trong vò để ℓàm củ cải muối, nửa còn ℓại phơi nắng để ℓàm củ cải khô.