Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 150

Chương 150

Tất cả mọi người nghĩ xong rồi, không ai cho rằng thân còi của Lâm Tử Minh, có thể đánh thắng được nằm trên du côn to béo. Vừa rồi Lâm Tử Minh ra tay đánh Lương Chấn Thiên, nhìn qua thì uy phong, chẳng qua là một hành động dại dột mà thôi.

Lưu Tô Hồng lập tức liên măng, Lâm Tử Minh, nó muốn tìm đường chết hả! Còn dám ra tay đánh người, đầu óc nó có phải có vấn đề không, cũng không nhìn xem đối phương là ai! Giờ thì tốt rồi, đắc tội triệt để với người ta rồi, không có cách nào cứu vãn được , xong đời xong đời, không chừng cả Sở gia chúng ta đều bị hắn liên lụy!”. “Mẹ, Mẹ có thể yên tĩnh được không, Lâm Tử Minh suy cho cùng cũng là con rể của mẹ, đừng nói như vậy nữa.” Sở Phi nhíu mày nói. “Con rể cái con khỉ, hắn chỉ là tên người ở mà thôi. Hơn nữa, con cùng hắn không có thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, hữu danh vô thực, hắn sao tính là con rể ta?” Lưu Tổ Hồng măng.

Sở Phi hé miệng, nhưng không cách nào phản bác, Lưu Tô Hồng nói đúng, cô thật là không có cùng Lâm Tử Minh thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, cũng không thể tính là vợ chồng thực, vì thế Lâm Tử Minh cũng coi như không được tính là con rễ Lưu Tổ Hồng “Mẹ yên tâm đi, Lâm Tử Minh cũng có chút công phu, chỉ vài người này không phải đối thủ của hắn.” Sở Phi nói, cô đêm đó đã chứng kiến công phu của Lâm Tử Minh, đối với việc này cũng không quá lo lắng.

Lưu Tổ Hồng khinh thường cười nhạo nói: “Ha hả, mẹ tin, phế vật Lâm Tử Minh này, bình thường cầm một cây gậy còn cầm không nổi, còn có thể đánh sao? Mẹ đoán không đến năm giây, hãn đã bị những người này đánh cho quỳ xuống đất cầu xin tha thứ. Không được, không bằng gọi điện thoại cho Trương Diệu Đông đi, hắn ở Thành phố Hoa có tiếng nói, có hãn ở đây, khẳng định có thể bảo vệ.

Nhưng mà, Lưu Tổ Hồng còn chưa dứt lời, Lâm Tử Minh bên này cũng đã giải quyết xong, tốc độ rất nhanh, sạch sẽ lưu loát, năm tên lao tới rào rạt cuộn cuộn, toàn bộ tế trên mặt đất, không đứng lên nổi.

Lâm Tử Minh vỗ vỗ tay, như thể đang làm một việc tầm thường, nói thản nhiên: “Lương Chấn Thiên, đàn em của ông thật vô dụng.

Lương Chấn Thiên vừa đứng lên, nhìn thấy tình cảnh này, hãn nhất thời mở to hại mắt, khó có thể tin, bị dọa đến thân thể lại một trận lắc lư, suýt nữa đứng không vững, “Này này này. . . . . .”

Miệng hắn run run, nói không nên lời, thật sự rất sắc.

Hắn biết rõ sức mạnh của năm tên đàn em, một đám đều thân thủ rất tốt, đấu với người thường lấy một địch ba hoàn toàn không có vấn đề Hiện tại đối mặt với tên ở rể của Sở gia, chữa kịp ra tay đã bị đánh ngã?

Tên ở rể Sở gia kia rốt cục có bao nhiêu lợi hại?

Lương Chấn Thiên bắt đầu hối hận, đàn ông có thân thủ như vậy, tuyệt đối không phải là thủ phế vật

Sở Hạo cũng là trợn mắt há hốc mồm, hắn vội vàng dùng sức dụi mắt, nghĩ mình bị ảo giác, điều này sao có thể, Lâm Tử Minh là tên phế vật, hắn rất rõ ràng , hiện tại lại có thể lấy một địch năm? Chiến thắng một cách gọn gẽ như vậy?

Lưu Tổ Hồng đột nhiên dừng lại, như là có người xiết cổ, ủ ở mà chỉ, ánh mặt trừng to, kìm lòng không đậu phun ra hai chữ: “Trời đất

Đây là tình huống gì vậy?

Chỉ có Sở Phi đã từng thấy qua Lâm Tử Minh ra tay, cô cũng không quá ngạc nhiên, nhưng trong lòng cũng có chút xấu hồ, kết hỗn bốn năm cô không hề biết Lâm Tử Mình có thân thủ tốt như vậy, chứng tỏ Lâm Tử Minh có bí mật dầu cô

Là một người vợ, Sở Phi rất không thích loại cảm giác này.

Lâm Tử Minh tiến lại chỗ Lương Chấn Thiên, đúng lúc Lương Chấn Thiên đang, xoay người chạy trốn thì nhanh chóng túm lấy quần áo hắn, cười nói: “Anh Thiên, anh đây là muốn đi đâu vậy, không phải nói phải giết chết tôi sao.

Lương Chấn Thiên bị túm lấy cổ áo, không thở được, họ khăn hai tiếng, xoay người lại, nịnh nọt nói: “Đại ca, vừa rồi đều là hiểu lầm, hiểu lầm thôi.” “Hiểu lầm? Tôi thấy không giống lắm, vừa rồi anh rất hống hách mà, há mồm ngậm miệng bắt tôi quỳ xuống nhận sai.” Lâm Tử Minh ngoài cười nhưng trong không cười nói. “Không có không có!” Lương Chấn Thiên vội vàng xua tay nói, “Đại ca, tôi chỉ nói đùa thôi, ha hả, hạ hả a.

Bình Luận (0)
Comment