Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 460

Chương 460

Sở Hoa Hùng cũng hỏi: “ Phải rồi, Phi Phi lần trước Lâm Tử Minh đầu tử cho công ty Thịnh Khoa một trăm triệu nhân dân tệ, chắc không phải cũng là tiền của Lâm Tử Minh chứ?

Nhưng mà đó là tiền từ tài khoản của chủ tịch Tử Quỳnh mà, Lâm Tử Minh có quan hệ với chủ tịch của Tử Quỳnh từ bao giờ thế?”

Liễu Tô Hồng nói: “Tôi thật sự không ngờ là Lâm Tử Minh sẽ có ngày lập mình, từ một tên vô dụng biên thành một ông chủ lớn. Aì za Phi Phi con nói gì đi chứ, mẹ sắp chết vì lo lắng rồi đây.”

Trên mặt Sở Phi không có biểu hiện gì hết, cô thay giày xong, rồi cô đi thẳng vào phòng.

Liễu Tô Hồng không can tâm, lập tức đuôi theo, ngăn cô lại nói: “Con nhỏ Hnn càng ngày càng không coi mẹ ra gì!”

“Bây giờ con và Lâm ” Minh đã ly hôn rồi, anh ấy có tiền hay không, có liên quan gì đến chúng ta không?” Sở Phi lạnh lùng nói.

“Sao nó không có quan hệ gì? Dù sao thì hắn cũng đã làm con rẻ của Sở Gia ta bốn năm liền, nói không nghe, con đã ngủ cùng hắn ta suốt bồn năm, ly hôn rôi thì cũng sao chứ?

Chẳng lẽ bị hắn được lợi như thế, trước “đây không có giúp đỡ được gì cho gia đình ta, bây giò [ hắn có tiền rồi, làm sao cũng phải đền bù cho chúng ta chứ.”

Sở Phi bị những lời nhận xét của Liễu Tô Hồng làm cho tức giận lên, “ Mẹ!

Mẹ đang nói bậy bạ gì vậy? Con và Lâm Tử Minh từ trước đên giờ đều là phân giường ngủ, mẹ không phải hông biết, đên tay của con anh ây cũng còn chưa động vào.Nghiêm túc mà nói, anh ây và con không phải là vợ chồng, anh ây không có nghĩa vụ phải bồi thường cho chúng ta.”

Liễu Tô Hồng bị ngớ ngân một lúc không nói được gì hệt, nhưng mà cô ta vân không có can tâm, nghĩ một chút lại nói: “ Con cũng thật là, đã kết hôn với Lâm Tử Minh lâu như” Vậy rôi, sao lại không cùng người ta như là Vợ chồng chứ, con làm vợ người ta kiểu gì vậy?”

Sở Phi quá tức giận nên cô nói: ” Mẹ còn nói con nữa, rõ ràng là mẹ dạy con như thế, đêm đầu tiên Lâm Tử Minh vào nhà chúng ta, mẹ đã dặn dò vạn lần, không cho con đề Lâm Tử Minh lên giường, bây giờ không ngại ngùng dạy con?”

“Con…”Liễu Tô Hồng lại một lần nữa nghèo từ ngữ.

Lúc này, Sở Hoa Hùng đi đền, nói: Con gái à, Lâm Tử Minh rốt cục là như thế nào vậy? hắn ta không phải là đứa trẻ đến từ thông thôn hả? Làm sao ly hôn với con rồi, nó lắc người lại biên thàn có tiền như thế?”

Câu này đã làm khó Sở Phi, khiến cho cái HẠNH) rạng vồn dĩ đã phức. tạp của cô lại càng thêm hỗn loạn, nói: Anh ây có mỗi quan hệ tốt với chủ tịch của công ty truyền thông Tử Quỳnh, SỐ tiên một trăm triệu nhân dân tệ đầu tư cho công ty Thịnh Khoa là do anh ấy hỏi chủ tịch của Tử Quỳnh lấy đi.”

“Lại còn có chuyện như vậy sao?”

Liêu Tô Hồng và Sở Hoa Hùng rât ngạc nhiên, công ty truyện thông Tử Quỳnh thì bọn họ có biết, đó là một công ty lớn, có giá trị hàng mây trăm triệu nhân dân tệ, không ngờ răng Lâm Tử Minh lại quen biết với một người có máu mặt lớn như vậy.

Chỉ có Sở Phi trong lòng lại càng không. bằng phẳng, bởi vì cô nhớ lại, tôi ngày hôm đó, lúc cô gỡ được cái mặt nạ của chủ tịch Tử Quỳnh xuống, lộ ra bộ mặt của Lâm Tử Minh, hơn nữa Lâm Tử Minh cũng đã nói với cô một đoạn, nói với cô Lâm Tử Minh chính là chủ tịch của Tử Quỳnh………

Trước đây, cô vẫn luôn không tin câu này, nhưng bây giờ, trái tim cô bắt đâu rung chuyên một chút.

Bóp! Bốp! Bóp!

Trong một phòng tập bí ân, có một chàng trai với một thân thể trần trụi, trước mặt anh có ba bao cát, mỗi bao cát đều nặng mây trăm cân, nhưng bị anh đánh mưa gió phiêu diều, không thể chịu được gánh nặng, dây thừng thép tạo ra một âm thanh cọt kẹt.

Nếu một võ sĩ chuyên nghiệp nhìn thấy cảnh này, cũng sẽ bị sốc và nghi ngờ vệ ánh nhìn thê giới của mình, trên thế giới này lại có thể có người mạnh mẽ như vậy? Dù là một nhà vô địch hạng nặng cũng không có SỨC mạnh này, hơn nữa năm đâm của chàng trai trẻ này còn rất nhanh, anh đánh ba bao cát cùng một lúc, mỗi bao cát đều bị anh lắc lự như một cái xích đu, điều này gây sốc.

Bình Luận (0)
Comment