Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 540

Chương 540

Ngay cả hô hấp cũng bắt đầu rồi loạn vào lúc này, nhưng may mãn thay, Sở Phi lúc này chỉ tập trung chú ý vào khuôn mặt của anh, nhật thời không đề ý đến hô hắp của anh có bắt thường.

Tiếp theo, Sở Phi càng trở nên can đảm hơn, bắt đầu vuốt ve khuôn mặt của Lâm Tử Minh một cách “phóng túng” hơn, dưới ánh đèn mờ ảo chiếu từ hành lang qua cánh cửa khép hò, cô cân thân chăm chú nhìn khuôn mặt rât đôi bình thường của Lâm Tử Minh.

Rõ ràng cô đã nhìn thấy khuôn mặt này bốn năm rồi, trước đây cô rất ghét bỏ khuôn mặt này, nhưng hiện tại càng nhìn càng thây đẹp, có sức hấp dẫn khó tả, cô dần dần có chút ngốc nghéch nhìn nó.

“Tử Minh, em thực sự biết rằng không nên đến tìm anh vào lúc nửa đêm thê này, dù gì thì chúng ta cũng đã ly hôn rồi, hành vi của em là không phù ng những ‹ em thực sự không thể nhịn được..

Sở Phi lẫm bẩm một mình.

“Chuyện sảy ra tối nay thật may là có anh, nêu. không em nhất định sẽ lại bị bắt nạt rồi.

“Em không nhớ nồi anh đã cứu em bao nhiêu lần nữa, em cứ tưởng chính anh là người gây ra rắc rồi cho em, nhưng giờ em biết người gây ra rắc rồi luôn là em, ngược lại, anh luôn đứng sau, bảo vệ em trong thầm lãm.

“Tử Minh, em trước đây luôn cảm thấy mình là người xui xẻo nhất trên đời, kiếp trước đã phạm phải tội lỗi không thể tha thứ gì mà kiếp này phải kêt hôn với anh. Hóa ra em đã sai, cưới được anh là phúc lớn nhất đời em, em càng ngày càng cảm ‘thấy mình đã dùng hêt may mãn cả đời này mới gặp được anh và cưới anhI “

“Trước đây em không tin vào định mệnh, nhưng bây giờ em bắt đầu tin vào điều đó, có lẽ cuộc gặp gỡ của hai chúng ta là định mệnh, là món quà tuyệt vời nhất mà thượng đề đã ban tặng cho em.”

“Tử Minh, xin lỗi, em đã từng rât ác ý với anh, chưa từng chân thành nhận anh là chồng của em, luôn cho răng anh là đô vô dụng không xứng với em. Bây giờ em mới biệt những người không xứng với anh là eml Còn anh, anh rõ ràng có sự lựa chọn tốt hơn, nhưng anh vẫn luôn chọn cách bao dung em. “

“Bây giờ em tin câu đó, chắc kiếp trước em đã cứu được cả dải ngân hà, thế nên kiếp này em mới có phúc phận được hưởng sự quan tâm và yêu thương của anh.”

Sở Phi lúc đầu nói rất nhỏ, chỉ là lầm bẩm một mình, càng vệ sau càng xúc động, trực tiếp năm tay Lâm Tử Minh, thậm chí không nhìn thấy mí mắt Lâm Tử Minh nhảy lên vài cái.

Lâm Tử Minh nghe được những lời nói chân thật phát ra từ đáy lòng của Sở Phi, khiên anh vô cùng cảm động!

Những lời này, trước đây anh chưa từng nghe Sở Phi nói, cũng không biệt Sở Phi hiện tại đang suy nghĩ gì.

Đúng là lúc đầu Lâm Tử Minh chọn gia nhập vào Sở Gia, chủ yêu là để trồn tránh sự truy sát của Lâm Gia, cải trang thành một người vô dụng, chịu nhiều tủi nhục và đau khổ.

Nhưng trong bốn năm qua, anh thực sự không vui, bởi vì Sở Phi chưa từng coi anh là chồng thực sự. Cho dù biết đây không phải là do Sở Phi, là anh đang đời, nhưng sâu trong thâm tâm, anh vẫn muôn một ngày nào đó có được sự công nhận của Sở Phi.

Bây giờ, ngày này đã đến…….

Không thể nói là trong lòng không có kích động.

Sở Phi vẫn không biết rằng Lâm Tử Minh chưa ngủ, những lời này của chính mình đã bị Lậm Tử Minh nghe thấy hết, cô nghĩ rằng, Lâm Tử Minh đang ngủ rất say, cô cầm tay Lâm Tử Minh áp lên mặt mình, nhẹ :. nhàng, xoa xoa, nhìn khuôn mặt yên lăng đang ngủ say của Lâm Tử Minh nở một nụ cười hạnh phúc, nói tiếp: “Tử Minh, hiện tại em thực sự rất hạnh phúc. Tê = “Tử Minh, tiếp theo em sẽ làm tốt nghĩa vụ của một người vợ, bù đắp những gì em đã nợ anh bốn. năm qua, mẹ nói với em rằng nếu muốn lấy trái tim của một người đàn ông, trước tiên phải năm chắc được cái dạ dày của người đàn ông đó, vì vậy em đã bắt đâu học nâu ăn rồi.

Bình Luận (0)
Comment