Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 99

Chương 99

Hơn nữa, điện thoại còn đúng dịp như vậy, hắn ở nhà cô nói chuyện, liền gọi qua đây, có thể phối hợp cùng hắn giả bộ thật tốt

Liễu Tổ Hồng cùng đám người ngừng hô hấp, vểnh tai nghe, trên mặt cha mẹ Liễu Văn Sơn cùng Hàn Tú Quyên tươi cười không che dấu được, đặc biệt tự hào cùng đắc ý.

Rất nhanh, bên kia điện thoại truyền đến, thanh âm trưởng phòng trầm trọng, “Tuấn Sinh, là như vậy, gần đây công ty kiểm tra nghiêm ngặt, ngươi chỉ mới tốt nghiệp trung học, sợ là lưu lại không được rồi, về phần người cho ta hai mươi vạn, ta sẽ chuyển luôn cho ngươi, ngày mai người không cần tới công ty làm việc nữa”

Liễu Tuấn Sinh vẫn là đang mở loa ngoài, một phen lời nói này của trưởng phòng, đều rõ ràng rơi vào tai mỗi người, trừ bỏ Lâm Tử Minh, tất cả mọi người đều mang vẻ mặt bang hoàng, nhất là Liễu Tuấn Sinh, hắn hoàn toàn choáng váng, tại sao có thể như vậy?

Chỉ có Lâm Tử Minh vừa lòng gật đầu, xem ra Vương Thủ Quý hiệu quả công việc cũng rất nhanh đi, hắn mới vừa phát chỉ thị không bao lâu, công ty đã bắt đầu có động tác, không tồi không tồi.

Liễu Tuấn Sinh phục hồi tinh thần lại, lập tức liền luống cuống, vội vàng nói: “Trưởng phòng, ngài cũng thật hay nói giỡn? Tôi đã nhận chức rồi, như thế nào lại bị sa thải ?Ngài không phải cùng tôi đảm bảo qua, tôi có thể ở Tử Quỳnh làm sao, Trưởng phòng?”

Liễu Tuấn Sinh thực kích động, hắn không có cách nào không kích động, vừa rồi hắn còn giả bộ, này đảo mắt, trưởng phòng liền gọi một cuộc điện thoại lại đây, nói là hắn bị sa thải, này chẳng phải đánh vào mặt hắn đủ đau sao!

Trưởng phòng nói: “Đây là ý của cấp trên, phải nghiêm tra vào công ty dựa vào quan hệ, ngăn chặn loại đục nước béo cò tiến vào Tử Quỳnh, tôi cũng không có biện pháp”. “Chính là ngài đáp ứng cho tôi.”

Trưởng phòng thô bạo đánh gãy lời hắn: “Tôi đáp ứng ngươi cái gì? Liễu Tuấn Sinh, tôi cảnh cáo cậu, cậu nói chuyện chú ý chút, nếu cậu dám đem sự việc nói ra ngoài, tôi liền cho cậu sống không nổi Hơn nữa, bản thân cậu có cái bản lãnh gì, bản thân cậu một chút xấu hổ cũng không có? cậu cho là chỉ bằng chút năng lực của cậu, thật sự có thể tiến vào Tử Quỳnh? Đủ rồi, ông đây lười cùng cậu lằng nhằng, cứ như vậy đi, tiền ta lập tức chuyển cho cậu, tối nay cậu liền nhanh chóng qua đây thu dọn đồ đạc đi”.

Nói xong, Trưởng phòng liền cúp điện thoại.

Liễu Tuấn Sinh cầm điện thoại, khóc không ra nước mắt, như cha mẹ chết.

Biểu tình của cha mẹ hắn cũng là đặc sắc tới cực điểm.

Thấy ánh mắt chờ mong của mọi người, Liễu Tuấn Sinh lại bắt đầu phát huy. “Khụ khụ!Liễu Tuấn Sinh dựng thẳng thân thể, giả bộ ho khan hai tiếng, bắt đầu nói: “Chủ tịch của Tử Quỳnh thân hình cao lớn khôi ngô, diện mạo anh tuấn, khí vũ hiên ngang, mày kiếm tinh mâu, đôi mắt đặc biệt hữu thần, so với nam minh tinh giới giải trí còn đẹp trai hơn! Nếu Chủ tịch của chúng ta vào giới mà nói, chắc chắn là ông chồng quốc dân”.

Sở Phi nghe được, lòng của cô bùm bùm nhảy lên, nhớ tới lúc trước hai lần tiếp xúc qua, mặt của cô kìm lòng không được mà đỏ lên, lộ ra biểu tình ngượng ngùng.

Thì ra bộ dáng chủ tịch lại soái như vậy?

Liễu Tuấn Sinh thấy biểu hiện của cô khác thường, trêu chọc nói: “Sở Phi, em sẽ không phải đối chủ tịch có tình ý chứ? Ha ha”.

Sở Phi mặt lập tức đỏ lên, vội vàng nói: “Em không có!”

Bọn họ làm sao còn nhìn không ra, biểu tình này của Sở Phi, rõ ràng chính là xuân tâm nảy mầm, đối Chủ tịch Tử Quỳnh động tâm. Này cũng là chuyện bình thường, Sở Phi mới hai mươi tuổi, đúng là thời điểm xinh đẹp nhất, lại kén phế vật Lâm Tử Minh như vậy làm người ở rể, hiện tại nghe được Chủ tịch Tử Quỳnh biết bao ưu tú, có tiền, bộ dạng lại soái, Sở Phi động tâm cũng là bình thường.

Nghĩ tới điểm ấy, bọn họ đều thấy vui sướng khi người khác gặp họa, đều nhìn Lâm Tử Minh, lại phát hiện Lâm Tử Minh không có chút tức giận nào, ngược lại còn cười được, đều cảm thấy được Lâm Tử Minh không thể cứu, thật là một phế vật, không có tôn nghiêm của đàn ông,vợ mình như vậy trước mặt, đối với người đàn ông khác cảm thấy hứng thú, cũng không cảm thấy nhục nhã.

Bình Luận (0)
Comment