Đánh Dấu Một Trăm Năm Chiếc Áo Lót Của Nàng Cá Ướp Muối Bị Nổ Tung

Chương 28


Tuy nói là vừa mới vào Động Hư cảnh, nhưng linh lực của Đan Dao được Minh Ngọc Công luyện vô cùng tinh thuần.

Lại có thêm Tuyết Phách kiếm trong tay, đánh bại Thanh Hư đạo trưởng dễ như trở bàn tay.Có thể nói bây giờ người cô đứng đầu Thất Tinh cung.Trong thời gian 5 năm này, Đan Dao nhiều lần chỉ điểm Thủy Linh tu luyện.Không thể không nói, thiên phú của Thủy Linh rất tốt.Trải qua sự chỉ điểm của cô, Thủy Linh thành công đột phá Luyện Khí cảnh đỉnh phong, trở thành cường giả đầu tiên của Dao Quang phong tiến vào Tụ Nguyên cảnh.Từ một cô gái phàm nhân yết ớt, tay trói gà không chặt cho đến tu sĩ Tụ Nguyên cảnh, Thủy Linh chỉ dùng mất 12 năm.Trăm năm Tụ Nguyên, ngàn năm Ngưng Anh.Dù cho tốc độ này không bằng yêu nghiệt bằng Đan Dao, nhưng vẫn xếp hạng thứ năm trong vạn năm Thất Tinh cung lập phái.Tu luyện không trở ngại, Đan Dao cũng rất hưởng thụ loại sinh hoạt bình bình đạm đạm này.Thứ duy nhất để cho Đan Dao lo lắng là cơ thể của Hoa bà bà.Từ khi Hoa bà bà đột phá Ngưng Anh đến nay đã sống 395 tuổi.Mà tuổi thọ nhiều nhất của tu sĩ Tụ Nguyên nhiều nhất chỉ là 400.Nếu như không thể đột phá cánh cửa sinh tử, ngưng tụ thành Nguyên Anh, thì cũng có thể tọa hóa quy thiên.Thanh Hư đạo trưởng thông cảm cho công lao khổ lao của Hoa bà bà, trả giá một đời vì Thất Tinh cung, còn cố ý đưa tới đan dược kéo dài tuổi thọ.Hoa bà bà khéo léo từ chối ý tốt của trưởng giáo.Dù có dùng đan dược kéo dài tuổi thọ thì như thế nào?Ngưng Anh không thành, cuối cùng cũng khó thoát vận mệnh.Mấy đan dược này chỉ có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng lại không ngăn được cơ năng đang già đi của bà.Hoa bà bà nằm triền miên trên giường bệnh, sống lâu hơn một ngày, thì nhiều hơn một ngày chịu tội thôi.Đều là nằm chờ chết trên giường, còn không bằng thuận theo thiên mệnh.Vào một ngày, Hoa bà bà đang nhìn Đan Dao chăm sóc hoa cỏ thì đột nhiên hôn mê.Đan Dao sợ hết hồn, vội vàng đem đỡ Hoa bà bà vào trong phòng.Khi tỉnh lại, mặt Hoa bà bà đầy phức tạp, trong ánh chiều tà nói: “A Dao, có phải ta sắp chết rồi không?”Đan Dao xúc động rưng rưng nói: “Cái gì mà chết hay không chết, lời nói xúi quẩy, ngài nhất định sẽ khá hơn.”Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng nội tâm cô hết sức minh bạch.Tuổi thọ của Hoa bà bà gần tới, cho dù Đại La Kim Tiên hạ phàm thì cũng không có khả năng cướp người từ trong tay Diêm Vương.Hoa bà bà cười: “Ngươi đừng dỗ ta, thân thể ta ta tự biết.


Sợ là không được nữa, đừng khóc, nếu không thành tiên thì cuối cùng ai cũng sẽ có một ngày như vậy, ta chỉ là đi sớm hơn người khác một bước thôi.”Hoa bà bà chậm rãi thở một hơi, yếu ớt nói: “Sau khi ta đi, ngươi chính là cốc chủ mới của Bách Hoa cốc.

Ta biết muốn ngươi đem tuổi xuân lãng phí ở nơi này, có chút ủy khất ngươi.


Nhưng không có cách nào khác, ai biểu tư chất của ngươi không đủ, đợi ở đây tuy nói là sống uổng phí thời gian, nhưng ít ra có thể cầu an ổn.

Chỉ cần Thất Tinh cung không bị hủy diệt, thì đời này ngươi cũng không sẽ nguy hiểm đến tính mạng, bình bình đạm đạm có khi là một loại may mắn? Ngươi nói có phải không?”Đan Dao gật gật đầu: “Đúng ạ.”Đan Dao nắm lấy tay Hoa bà bà, bỗng nhiên cảm thấy chân nguyên chi khí trong cơ thể của bà đang nhanh chóng tán loạn, nhịn không được kinh hãi: “Bà bà, ngươi…..”Hoa bà bà cười khổ nói: “Đại nạn đã đến, hôm nay chính là tử kì của bà lão này.”“Bà bà, ngươi còn tâm nguyện nào không? Chỉ cần có thể làm được, ta nhất định nghĩ biện pháp giúp ngươi thực hiện.”Đan Dao biết Hoa bà bà không qua được hôm nay, cũng không nói thêm những lời đau xót, trực tiếp hỏi Hoa bà bà còn tâm nguyện gì chưa thực hiện được.Hoa bà bà suy nghĩ rồi chậm rãi nói: “Đời này ta có hai tiếc nuối lớn nhất.

Một là không thể gả cho vị hôn phu của ta, cùng hắn răng long đầu bạc……”.

Bình Luận (0)
Comment