Danh Nghĩa

Chương 88

Sau khi kết hôn, Hứa Kinh Trập có tới làm khách mời tạm thời cho một chương trình giải trí với nội dung phô diễn khả năng thể chất của các ngôi sao. Chương trình này còn rất hot, có một nhóm MC cố định. Nhiệm vụ mỗi tuần đều là hoàn thành đủ loại trò chơi thi đấu tại các vòng để kiếm điểm, không những thử thách thần kinh vận động mà còn kiểm tra trí thông minh của các ngôi sao.

Ban đầu Trương Mạn không đồng ý để Hứa Kinh Trập làm khách mời tạm thời, nhưng vì người mời anh là Tống Sâm nên Hứa Kinh Trập không cần nghĩ nhiều đã đồng ý.

Lương Ngư còn vì chuyện này mà đi tìm hiểu các trò chơi trong những tập chương trình trước. Hứa Kinh Trập xem vài tập, thấy cũng không quá khó.

“Còn khách mời nào khác không?” Lương Ngư hỏi.

Hứa Kinh Trập lắc đầu: “Những người khác em không rõ. MC cố định là năm người, thêm em với đàn anh là bảy người. Có thể còn thêm một người nữa, chưa rõ là ai.”

Lương Ngư nhíu mày, không chút lương tâm nói: “Em chăm sóc mình cho tốt là được rồi. Gặp trò nào khó thì cứ đẩy Tống Sâm ra còn mình thì chạy đi, đừng quan tâm anh ta.”

Hứa Kinh Trập: “…….”

Có lẽ vì thật sự không an tâm nên hôm ấy, khi Hứa Kinh Trập đi ghi hình, Lương Ngư còn cho Tiểu Lạc đi theo. Chu Hiểu Hiểu không rõ dạng chương trình mà cả buổi đều phải chạy nhảy như này thì trợ lý có thể làm những gì, Tiểu Lạc lại tương đối có kinh nghiệm, bảo rằng cố gắng để xe bảo mẫu đi theo, khi nào có thể nghỉ ngơi thì để thầy Hứa nghỉ ngơi.

“Quay cả một ngày thật sự sẽ rất mệt.” Tiểu Lạc nói, “Thầy Hứa đi thay quần áo thể thao rồi. Tôi đi mua thêm mấy chai nước uống thể thao. Cô chuẩn bị chocolate với cả thanh protein đi, khi nào thầy Hứa lên xe nghỉ thì đưa cho anh ấy.”

Chu Hiểu Hiểu ngoan ngoãn làm theo. Tiểu Lạc nhân lúc MC và các khách mời chưa tới đủ thì xuống xe mua nước. Cô đi xuyên qua phía sau của lán ghi hình, tùy tiện lướt mắt một vòng, dường như thấy ai đó nên sắc mặt có chút kỳ quặc.

Năm MC cố định của chương trình “Superman” này, Hứa Kinh Trập đều có quen biết. Trong đó có một diễn viên, một ca sĩ, ba người còn lại đều là MC và nghệ sĩ hài nổi tiếng trong nước. Hứa Kinh Trập là khách mời tới đầu tiên. Nghệ sĩ hài Gia Lâm thấy anh thì “Woah” một tiếng rất khoa trương, chủ động tiến lên ôm lấy anh.

Có kinh nghiệm quay “Nay ngủ” lúc trước, Hứa Kinh Trập đã tương đối quen thuộc khi đối mặt với các PD trong chương trình giải trí. Sau khi chào hỏi tất cả các MC thì Hứa Kinh Trập giới thiệu đơn giản về bản thân, sau đó anh ngồi vào chính giữa, bị mấy người kia vây xung quanh.

Gia Lâm hỏi anh đầu tiên: “Anh tới tham gia chương trình này có được người nhà đồng ý không?”

Hứa Kinh Trập bật cười, phóng khoáng trả lời: “Đương nhiên là đồng ý rồi, nếu không sao tôi tới đây được?”

Lời anh vừa dứt, hai vị MC liền có biểu cảm “Anh bị vợ quản nghiêm ghê”. Diễn viên còn lại, Tần Chân, còn hỏi anh trước khi tới có tập luyện gì đặc biệt không.

“Tôi vẫn luôn duy trì lượng vận động.” Nét mặt Hứa Kinh Trập rất nghiêm túc, có thể thấy anh vô cùng tự tin, “Chắc sẽ không có vấn đề gì.”

Gia Lâm dặn trước cho anh biết: “Thi đấu thể thao không giống đâu nhé. Bọn tôi còn người khác rất lợi hại đấy!”

Người khác lợi hại mà anh ta nhắc tới đương nhiên là chỉ hai vị khách còn lại. Một người trong đó Hứa Kinh Trập đã biết, là Tống Sâm. Người còn lại thì anh lại không quen, chỉ biết tên là Trần Tùng Nham, là một diễn viên.

Trần Tùng Nham là khách mời thứ hai tới lán tập trung. Cậu ta giới thiệu bản thân xong thì bắt tay một lượt với tất cả mọi người. Tới cuối, khi đến lượt Hứa Kinh Trập thì đối phương nhìn anh chằm chằm một lúc khá lâu.

“Thầy Hứa.” Trần Tùng Nham mỉm cười, “Hôm nay mong được anh chiếu cố.”

Hứa Kinh Trập lướt mắt qua mặt cậu ta. Trần Tùng Nham có ngoại hình khá ổn, theo phong cách nho nhã. Cậu ta nhỏ hơn Hứa Kinh Trập hai tuổi, hồi đầu khi mới ra mắt thì luôn đóng vai phụ, sau có vài vai chính nhưng đều không hot, diễn xuất không hay không dở. Theo mắt nhìn của Hứa Kinh Trập thì là hơi quá khuôn mẫu.

Lúc hai người đứng cùng một chỗ, Gia Lâm còn hỏi chiều cao của cả hai.

Chiều cao mà Hứa Kinh Trập báo ra bên ngoài vẫn luôn là 180, Trần Tùng Nham bảo mình cũng xấp xỉ đó, Nhóm MC lập tức phản đối để hai người thành một đội.

“Quá mạnh rồi.” Gia Lâm trêu, “Trông Tùng Nham có vẻ giống người thường xuyên luyện tập.”

Hứa Kinh Trập cũng xuôi theo: “Tôi với đàn anh là một đội.”

Tống Sâm thì không cao, trông cũng khá yếu ớt. Anh ta là người tới cuối cùng, không trò chuyện với mọi người được bao lâu đã phải xuất phát ra ngoài trời chơi trò chơi.

PD vẫn còn tình người, để xe bảo mẫu của các ngôi sao đi theo đoàn. Tiểu Lạc ôm một đống nước uống thể thao lên xe. Chu Hiểu Hiểu hỏi cô sao lại đi lâu vậy.

“Lát nữa có khi sẽ gặp chút phiền phức.” Tiểu Lạc thấy hơi nhức đầu. Cô ngồi lên xe, đắn đo không biết có cần nhắn tin cho anh trai cô không.

Chu Hiểu Hiểu không hiểu: “Có gì khó khăn sao?”

Tiểu Lạc nhìn cô, đáp: “Bạn trai cũ của anh tôi cũng tới.”

Chu Hiểu Hiểu: “??”

Tiểu Lạc: “Là cái người tên Trần Tùng Nham ý. Anh ta là bạn trai cũ thứ hai của anh tôi, bị anh tôi đá.”

“?” Chu Hiểu Hiểu đờ người, “Lúc trước không phải cô bảo toàn là thầy Lương bị đá sao?”

Tiểu Lạc tặc lưỡi, bảo: “Tạo sự đồng cảm, có hiểu không. Tạo sự đồng cảm.”

Chu Hiểu Hiểu không hiểu tạo sự đồng cảm cái gì. Cô cũng không ngờ lại có thể được hít drama tươi sốt từ năm xưa như này từ chỗ Tiểu Lạc. Dù sao mấy người bạn trai cũ của Lương Ngư cũng không phải chuyện bí mật gì, chẳng qua đều chia tay quá sạch sẽ, gọn gàng, khiến người khác thật sự chẳng có gì để bàn tán.

“Lúc anh tôi mới hẹn hò với anh ta có thuê thám tử tư điều tra.” Tiểu Lạc vừa nói vừa nhìn Chu Hiểu Hiểu.

Quả nhiên, lúc nghe thấy ba chữ “thám tử tư”, Chu Hiểu Hiểu không ngậm nổi mồm. Cô tưởng mình nghe nhầm, hỏi lại: “Thám tử tư? Điều tra cái gì?”

Tiểu Lạc rất hùng hồn đáp: “Điều tra Trần Tùng Nham đó.”

Chu Hiểu Hiểu: “…….. Mới hẹn hò mà đã đi điều tra chuyện riêng tư của người ta?!”

Tiểu Lạc biện bạch: “Cũng không tính là chuyện riêng tư. Trần Tùng Nham cũng chẳng phải người tốt gì. Hẹn hò với anh trai tôi rồi mà không cắt đứt rõ ràng với người cũ, hơn nữa còn chơi cả nam lẫn nữ, đúng chuẩn bậc thầy quản lý thời gian. Anh tôi đương nhiên muốn làm rõ để chia tay với anh ta.”

Chu Hiểu Hiểu im lặng một lúc rồi hỏi: “Thầy Lương có từng điều tra thầy Hứa không?”

Tiểu Lạc chớp chớp mắt. Cô không nói gì nhưng nét mặt đã trả lời hết cả rồi.

Chu Hiểu Hiểu choáng váng. Cô đã không còn sức để tranh cãi xem Lương Ngư đã điều tra được những gì về Hứa Kinh Trập, chỉ có thể hỏi tình hình lúc này: “Vậy giờ Trần Tùng Nham kia gặp thầy Hứa của chúng ta thì sẽ có phiền phức gì?”

Tiểu Lạc thở dài: “Thì do năm đó anh trai tôi chia tay quá chóng vánh, quá tuyệt tình, Trần Tùng Nham vẫn rất không cam lòng. Tôi sợ lát nữa lúc chơi trò chơi, anh ta sẽ ngáng chân thầy Hứa.”

Chu Hiểu Hiểu: “…….”

Nghe tên “Superman” là biết, các trò chơi đều sẽ không quá dễ dàng. Quả nhiên, vòng chơi đầu tiên là trò chơi mạo hiểm, leo núi ngoài trời.

Tám người chia thành bốn đội, mỗi đội hai người, phải lấy được lá cờ trên đỉnh núi, lấy xong phải suông sẻ cầm về tới nơi thì mới được cộng điểm. Hơn nữa vì đây là trò chơi nên trong lúc chơi có thể tranh giành lẫn, cũng có nghĩa cho dù bạn là người đầu tiên lấy được nhưng sau đó người bên cạnh cũng có thể ra tay can dự, cướp mất lá cờ.

Hứa Kinh Trập và Tống Sâm bàn bạc một chút. Hứa Kinh Trập giơ tay tỏ ý mình sẽ leo lên đỉnh.

Trần Tùng Nham và Gia Lâm là một đội. Cậu ta cũng giơ tay, còn cố ý nhìn qua Hứa Kinh Trập, cười bảo: “Thầy Hứa đã nhường rồi.”

Trong thi đấu thể thao, việc thị uy lẫn nhau một chút trước trận cũng là bình thường. Hứa Kinh Trập cũng không để trong lòng, nhưng chờ tới lúc thật sự bắt đầu trèo lên, Hứa Kinh Trập mới nhận ra Trần Tùng Nham rõ ràng đang nhắm vào anh.

Leo núi đá không giống với leo tường trong nhà, không phân chia rõ ràng chỗ bám cho từng người. Đây đương nhiên cũng là kết quả mà ekip chương trình muốn thấy. Hứa Kinh Trập trèo theo con đường ở giữa. Anh mới leo được thì hai bậc thì Trần Tùng Nham đột nhiên từ bên cạnh chen tay qua, chiếm lấy viên đá anh mới tính mượn đà.

Hứa Kinh Trập: “……”

Trần Tùng Nham quay đầu qua, nói mà nghe không có chút áy náy nào: “Thật ngại quá, thầy Hứa.”

Hứa Kinh Trập mặt không cảm xúc nhìn cậu ta một lúc, lừ lừ đáp: “Không sao.”

Anh nói xong, cũng không rõ di chuyển người ra sao mà giống như đã vọt lên đổi vị trí. Hứa Kinh Trập vượt thẳng qua hai con đường, bám lấy tảng đá bên cạnh rồi cả người lập tức tới trên đỉnh đầu Trần Tùng Nham.

Trần Tùng Nham: “……”

Hứa Kinh Trập một tay nắm lấy vị trí để trèo lên, đường eo như một cánh cung mềm dẻo. Anh nghiêng người qua, từ trên cao nhìn xuống Trần Tùng Nham, nở nụ cười rất dịu dàng: “Cậu cố lên, tôi đi trước đây.”

Tống Sâm ở phía dưới chỉ phụ trách hò hét cổ vũ cho đàn em. Anh ta thật sự không hoảng sợ chút nào, ngay cả Gia Lâm cũng chạy tới, ngẩng đầu lên nhìn cùng anh ta, chỉ thấy Hứa Kinh Trập vô cùng thư thái dẫn trước rất xa. Chờ tới khi anh lên tới đỉnh rồi thì Trần Tùng Nham có tốc độ nhanh thứ nhì cũng mới vất vả tới được lưng núi. Lúc Hứa Kinh Trập cầm cờ trượt xuống thì nhìn ra được Trần Tùng Nham muốn nẫng tay trên, nhưng nói chung ngay cả người anh, cậu ta cũng chẳng chạm nổi vào. Hứa Kinh Trập như một cơn gió, vọt thẳng qua người cậu ta.

Anh ở dưới chân núi cởi đồ bảo hộ ra rồi nộp cờ cho PD, đổi lấy điểm cho hai người. PD có lẽ cũng không ngờ Hứa Kinh Trập lại leo núi giỏi đến vậy, rất lo các trò chơi phía sau sẽ bị anh thắng sạch, nên vô cùng mập mờ hỏi một câu: “Thầy Hứa có yếu môn nào không ạ?”

Hứa Kinh Trập mỉm cười, tốt tính đáp: “Chắc là không. Ngay cả yoga tôi cũng thi lấy chứng chỉ rồi.”

PD: “……”

Mấy mánh khóe của Trần Tùng Nham, trong mắt Hứa Kinh Trập, thật sự quá mức trẻ con, những vòng chơi tiếp sau đó đều khiến người khác không nhìn nổi. Ngay cả Tống Sâm cũng phát hiện ra vấn đề, khi nghỉ ngơi tắt mic còn cố ý âm thầm tới hỏi Hứa Kinh Trập.

“Em với cậu ta có hiềm khích gì à?” Tống Sâm hỏi thẳng.

Hứa Kinh Trập nói không có, sau đó lại thản nhiên thêm một cậu: “Có thể là tình địch.”

Tống Sâm phản ứng lại, cũng lộ ra bộ mặt hóng hớt, không sợ lớn chuyện mà “Ù” một tiếng: “Thảo nào trò nào em cũng muốn lên. Sao lúc trước anh lại không biết em háo thắng đến vậy chứ?”

Hứa Kinh Trập nhìn anh ta, đột nhiên nói: “Lương Ngư sẽ xem chương trình này.”

Tống Sâm hỏi: “Hả? Thế thì sao?”

Hứa Kinh Trập làm vài động tác khởi động, đúng lúc ấy Gia Lâm và Trần Tùng Nham cũng đi tới. Hứa Kinh Trập nhìn về phía bọn họ, cố ý không hạ giọng, tuy tiếng anh không lớn nhưng đủ để Trần Tùng Nham nghe được rõ ràng: “Nếu em đã tới thì đương nhiên phải để anh ấy thấy rõ rằng anh ấy đã không chọn sai, em là người tốt nhất.”

Trần Tùng Nham: “……”

Kết quả phát sóng của tập “Superman” này nghĩ thôi cũng biết. Ban đầu còn có blog marketing mượn chuyện “người cũ”, “người nay” để xào xáo, nhưng sau khi chương trình phát sóng thì mới nhận ra có chút “xào” không nổi, vì Hứa Kinh Trập đã thắng áp đảo rồi.

Từ leo núi tới trượt tuyết trong nhà, bao gồm cả phần thi giải câu đố, kiểm tra trí thông minh phía sau, Hứa Kinh Trập từ đầu đến cuối đều như một chiến thần. Tống Sâm bị anh làm cho trông như một tên ăn hại. Có fan của chương trình thậm chí còn nói đùa, nghi ngờ PD làm lộ đề, ép PD phải ra mặt chứng minh mình không lộ đề, thầy Hứa thật sự trâu bò như vậy đó.

Lương Ngư cũng phải xem tập này mới biết chuyện Trần Tùng Nham và Hứa Kinh Trập có xung đột trong chương trình. Ban đầu hắn còn rất tức giận, trách ekip chương trình không nói rõ khách mời có những ai. Hắn bảo với Hứa Kinh Trập, “Lần sau tất cả những chương trình giải trí không báo trước thế này thì anh đều sẽ không cho em tham gia.”

Hứa Kinh Trập đương nhiên ngoan ngoãn nghe theo hắn.

Lương Ngư đang kéo thanh tiến trình[1]. Hắn đen mặt, hỏi: “Thằng cha thối đấy có bắt nạt em không?”

Hứa Kinh Trập im lặng đầy ẩn ý mấy giây rồi mới trả lời: “Không có.”

Lương Ngư sao chịu tin anh, song vẫn chăm chú bắt đầu xem chương trình. Chờ tới lúc xem được một nửa, hắn mới nhận ra có gì đó không đúng, quay qua nhìn Hứa Kinh Trập với vẻ mặt rối rắm.

Hứa Kinh Trập hiếm khi không giấu được cảm xúc như này. Anh bật cười rất hả hê, như đang làm nũng mà lắc lư đầu với Lương Ngư, hỏi: “Em lợi hại lắm phải không?”

Lương Ngư: “……”

“Người kia không xứng với anh. Anh nhìn em này.” Hứa Kinh Trập cúi đầu, hôn lên mặt Lương Ngư rồi cười bảo, “Em mới là tốt nhất.”
Bình Luận (0)
Comment