Đào Hôn Chỉ Nam

Chương 51

Carlos và Claire cùng nhau quay trở về thủ đô vào hai ngày sau, mặc dù thời gian kỳ nghỉ lần này rất dài, nhưng hai người cũng không định đến nơi khác du ngoạn, sau khi trở về liền an an phận phận ở trong nhà, chuẩn bị sẵn sàng cho khai giảng.

Kỳ nghỉ lần này trôi qua vô cùng bình lặng, rất nhanh học viện St. Romia đã bước vào khai giảng, Carlos và Claire mang theo hành lý cùng nhau đi đến trường quân đội, hai thiếu niên 16 tuổi chen lẫn giữa một đám học viên 18 tuổi, cực kỳ khiến người ta chú ý. Hai người đều thi đỗ vào hệ chỉ huy quân sự, bộ dáng thiếu niên 16 tuổi mặc quân phục thoạt nhìn có vẻ ngây ngô, nhưng cũng làm tôn lên dáng người thon dài cao ngất của bọn họ.

Tâm tình Claire rất tốt, mặc quân trang chụp một tấm ảnh gửi cho Cevi xem, hỏi hắn: “Tôi có đẹp trai không?”

Cevi khen: “Đẹp trai cực kỳ! Trường quân đội có học viên nữ không? Ăn mặc suất như thế có phải là có rất nhiều bạn nữ theo đuổi cậu đúng không?”

Claire mỉm cười nói: “Cho dù có người theo đuổi tôi, tôi cũng sẽ không động tâm.”

Cevi có chút nghi hoặc: “Tại sao vậy? Cậu không biết là em gái mặc quân trang tư thế hiên ngang oai hùng rất có mị lực sao?”

Claire nghiêm túc nói: “Cho dù mấy người đó có mị lực thế nào, cũng không liên quan gì đến tôi, mối tình đầu của tôi phải giữ lại cho người tôi thích.”

Cevi cười mắng: “Thật là buồn nôn.”

Claire xuyên qua màn hình lớn nhìn thiếu niên tóc đen khuôn mặt tươi cười trước mắt, y rất muốn nói — Kỳ thật cậu chính là mối tình đầu của tôi, là người tôi đã thích từ lâu, cho nên, mặc kệ soái ca mỹ nữ bên người có mị lực đến thế nào, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tôi, bởi vì trái tim của tôi, đã sớm bị một người tên là Cevi lấp đầy rồi.

Khác với Claire thường xuyên trò chuyện với Cevi, liên hệ giữa Carlos và Edean ít đến đáng thương. Khả năng biểu đạt của Carlos quá kém, mối lần gọi cho Edean, trong vòng ba câu nhất định sẽ chọc Edean bực bội, Edean cũng chẳng biết phải nói gì với tình huống này — Cậu đã chán ghét Omega như vậy, tại sao cậu còn phải thường xuyên gọi điện thoại kϊƈɦ thích tôi một chút chứ? Cậu nhàm chán như vậy sao?

Carlos cũng muốn khóc, một đống lời trong bụng đều nói không nên cậu, hắn thật hận không thể bổ vỡ đầu mình ra rồi sửa chữa lại một chút.

Chương trình học của trường quân đội St. Romia cực kỳ nặng nề, hai người rất nhanh liền vùi đầu vào không khí học tập khẩn trương ở nơi đây.

Tuy rằng thi đậu được vào trường quân đội trước tuổi, nhưng dù sao hai người bọn họ cũng chỉ dùng có thời gian hai năm để học xong chương trình học bốn năm, kết quả của việc học cấp tốc chính là trụ cột không vững chắc, nếu ở trường quân đội mà không tiếp tục cố gắng, thành tích nhất định sẽ không theo kịp. Cho nên, mỗi ngày sau khi hai người về ký túc xá đều sẽ dùng phần lớn thời gian dành cho học tập như trước đây, thi đậu vào trường quân đội mới chỉ là bước thành công đầu tiên, có thể tốt nghiệp với thành tích ưu tú hay không mới là vấn đề quan trọng.

***

Thời gian chín tháng trôi đi rất nhanh, bảo bối thứ ba của Randy rốt cuộc cũng tới ngày dự sinh.

Lần sinh này, Reger vẫn chờ ở ngoài phòng phẫu thuật, ôm con trai Alpha chờ đợi kết quả, lo lắng không yên giống như một phạm nhận đang chờ tòa tuyên án. Y hi vọng đứa bé này là Omega, như vậy mới có thể giải quyết được tâm nguyện của Randy, Edean cũng sẽ có hi vọng. Nếu đứa bé này lại là Alpha, Reger hoàn toàn không thể tưởng tượng được tâm tình của Randy sẽ như thế nào nữa.

Giải phẫu tiến hành rất lâu, đứa nhỏ đang ôm trong ngực luôn dùng thanh âm non nớt gọi baba, Reger một bên dỗ con trai một bên lo lắng đi tới đi lui trong hành lang, giờ khắc này, dường như thời gian cũng trở nên cực kỳ gian nan.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, cửa phòng giải phẫu rốt cuộc bị đẩy ra, bên trong truyền đến tiếng khóc vang dội của trẻ con.

“Oa oa… Ô ô ô…”

Thấy bác sĩ Louis đi ra, Reger lập tức chạy đến hỏi: “Randy em ấy thế nào? Đứa nhỏ đâu?”

Louis tháo khẩu trang xuống, tâm tình vui vẻ cười nói: “Randy rất tốt, lần này là con gái, kết quả kiểm tra là Omega.”

“Thật sao?!” Reger cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, khoảnh khắc đó, y thậm chí còn có loại tâm trạng cảm kϊƈɦ và thoải mái giống như được tòa tuyên bố “Vô tội phóng thích”, chờ mong lâu như vậy, cuối cùng cũng chờ được một Omega, thật sự rất không dễ dàng!

“Tôi có thể vào xem em ấy không?” Vẻ mặt Reger rất khẩn thiết.

Louis cười nói: “Đương nhiên có thể, đợi đưa cậu ấy đến phòng bệnh rồi anh hẵng đi xem.”

Khi Reger ôm đứa nhỏ đi vào phòng bệnh, Randy đang mỉm cười đùa giỡn với con gái trêи giường trẻ con bên cạnh, bé con sắc mặt hồng nhuận, hé miệng ngậm ngón tay baba vào trong miệng cười khanh khách, ánh mắt Randy rất ôn nhu, vuốt đầu của bé dịu dàng dỗ dành: “Cái này không ăn được, ngoan.”

“Ô ô ô…”

“Không khóc không khóc, baba cho con ăn ngon, bình sữa dinh dưỡng này có thật nhiều protein, vitamin bên trong, bảo bối ngoan, lại uống một ngụm.”

Randy nói xong liền ôm bé con lên, nhét cái núm trêи bình sữa vào miệng bé, đứa nhỏ dường như cảm thấy ăn rất ngon, cái miệng động động không ngừng, ừng ực ừng ực uống cạn cả bình sữa, Randy mỉm cười xoa xoa một chút sữa lưu lại bên môi bé, lúc này mới thả đứa nhỏ lại trong xe trẻ con.

Thấy một hình ảnh ấm áp như vậy, lòng Reger mềm mại đến muốn tan ra, nhất thời lại không muốn tiến lên quấy rấy khung cảnh tốt đẹp kia.

Thế nhưng con trai trong lòng vừa nhìn thấy Randy đã bắt đầu kêu lên: “Baba! Baba!”

Randy ngẩng đầu lên, thấy vị tướng quân Alpha thân hình cao lớn kia đang ôm con trai đứng trước mặt, cả thân thể kéo căng thành một đường thẳng tắp, giống y như một pho tượng. Randy không nhịn được nở nụ cười, vươn hai tay nói: “Lại đây.”

Reger ôm con trai cùng nhau đi qua, kéo cái ghế ngồi ở bên giường, hỏi: “Thân thể thế nào?”

Randy nói: “Rất tốt.”

Reger nhẹ nhàng cầm tay Randy, nói: “Tôi nghẹ Louis nói, đứa bé là Omega.”

Randy gật gật đầu, đáy mắt cũng khó giấu vui sướиɠ: “Ừ, Louis đã lấy cuống rốn rồi, ngày mai sẽ mang đến học viện Ellen, cơ thể của tôi còn cần vài ngày nữa mới có thể hồi phục như cũ, anh có thể đi theo Louis một chuyến không? Thay tôi chăm sóc Edean một chút.”

Reger vội nói: “Không thành vấn đề.”

Con trai Claude thấy hai người cha chỉ để ý nói chuyện phiếm không quan tâm đến mình, không nhịn được tò mò vươn tay, chọc chọc lên khuôn mặt bé con trêи giường trẻ em, hiếu kỳ hỏi: “Baba, đây là cái gì?”

Randy bắt lấy tay bé kéo về, nói: “Đây là em gái con.”

Claude nghi hoặc hỏi: “Em gái là cái gì?”

Randy nói: “Chính là người thân nhất của con, sau này con lớn lên phải bảo vệ em thật tốt, có hiểu không?”

Claude cái hiểu cái không đáp: “Vâng.” Dứt lời lại tò mò đi chọc chọc khuôn mặt của bé gái trêи giường, chọc vài cái liền phát hiện: “Thật mềm.”

Reger không nhịn được cong khóe môi, tuy rằng y và Randy vẫn còn chưa đăng ký kết hôn, nhưng đến hiện tại, bọn họ đã có một cậu con trai Omega, một cậu con trai Alpha, còn có một bé gái Omega, máu mủ tình thâm đã sớm gắn kết bọn họ lại với nhau, không thể phân tách.

Randy chưa từng nói là thích y, nhưng Reger biết, Randy đang bất tri bất giác dỡ xuống phòng bị đối với y, chỉ bằng chuyện kêu y đi theo bác sĩ Louis đến học viện Ellen làm phẫu thuật cho Edean này, là có thể thấy được, Randy đối với y, kỳ thật vô cùng tín nhiệm.

Có hai đứa con đáng yêu ở bên cạnh, người yêu nằm trêи giường ôn nhu chiếu cố, Reger chưa từng nghĩ tới, có một ngày mình cũng có thể có được hạnh phúc như thế.

***

Edean rất nhanh đã biết được tin tức baba hạ sinh em gái thứ ba, tuy rằng cậu đã sớm không còn quan tâm đến sống chết, nhưng baba vẫn luôn cố gắng vì hi vọng sinh tồn của cậu, Edean cũng không muốn khinh thường mà từ bỏ, bởi vậy, thời điểm biết được bác sĩ Louis mang theo cuống rốn đến thiên hà Tiên Nữ, Edean cũng toàn lực phối hợp trị liệu.

May mắn chính là, gen di truyền giữa anh em Omega cực kỳ giống nhau, hoàn toàn phù hợp với điều kiện làm tế bào nuôi cấy, hơn nữa thân thể bé con rất khỏe mạnh, cũng không có bệnh tật bẩm sinh như Edean. Bác sĩ Louis vô cùng vui vẻ, lập tức liên hệ với bệnh viện tốt nhất của thiên hà Tiên nữ tiến hành giải phẫu cấy ghép.

Sau khi sinh con thân thể Randy suy yếu không thể đến đây được, cho nên toàn bộ hành trình đều là Reger ở bên cạnh Edean.

Chuyện Edean phải làm giải phẫu, Cevi cũng nói cho Claire và Carlos biết, Carlos vừa kϊƈɦ động lại vừa vô cùng lo lắng, liên tục hai ngày đều ngủ không yên, cuối cùng, Carlos dứt khoát kêu Claire, cùng nhau xin giáo viên hai ngày nghỉ, muốn đến thiên hà Tiên Nữ xem Edean.

Tốc độ của phi thuyền vũ trụ quá chậm, Claire cũng không giấu giếm nữa, để Lam Tinh dùng tốc độ nhanh nhất chở hai người bay đến thiên hà Tiên Nữ.

Carlos rất kinh ngạc vì Claire lại có cơ giáp cấp S, Claire cũng không giải thích nhiều, chỉ nói là cha mình đưa.

Hai người vội vã đuổi tới, cuối cùng tại trước khi Edean tiến vào phòng giải phẫu cũng đến được bệnh viện hạng nhất của thiên hà Tiên Nữ.

Lúc ấy Edean đang ở trong phòng bệnh, bác sĩ Louis ở bên cạnh tiến hành kiến thiết tâm lý trước giải phẫu cho cậu, bảo cậu đừng lo lắng, sau khi gây tê toàn thân sẽ mất đi tri giác, đợi tỉnh lại rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp thôi. Đương nhiên, Louis nói chính là tình huống tốt nhất, ngộ nhỡ giải phẫu thất bại hoặc là trong quá trình xảy ra chuyện ngoài ý muốn, rất có thể Edean sẽ không thể tiến hành phẫu thuật được nữa.

Tuy rằng hiểu rõ sự mạo hiểm đó, nhưng biểu hiện của Edean lại vô cùng bình tĩnh, mỉm cười nói: “Chú yên tâm đi, cháu đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý rồi.”

Từ khi còn rất nhỏ, có một lần nhìn thấy baba cùng chú Louis nói chuyện với nhau, đáy mắt còn phiếm lệ, Edean đã biết rằng, bệnh của mình không dễ trị, có thể sẽ chết, cho nên, mấy năm gần đây, cậu rất quý trọng mỗi ngày mình còn sống, cậu đã sớm chuẩn bị tâm lý để rời đi bất cứ lúc nào rồi.

Thế nhưng hiện giờ, cậu đột nhiên cực kỳ luyến tiếc, em trai Alpha và em gái Omega baba mới sinh mấy năm nay, cậu đều chưa từng được gặp, cậu muốn nhìn bọn chúng trưởng thành, càng muốn nhìn thấy cha và baba chính thức đăng kí kết hôn, trong lòng cậu có rất nhiều điều tiếc nuối.

Reger nhìn cậu con trai kiên cường đang mỉm cười trêи giường bệnh, không nhịn được đau lòng cầm lấy tay Edean, thấp giọng nói: “Đừng sợ, cha sẽ luôn ở bên ngoài phòng giải phẫu chờ con, bác sĩ Louis đã tìm đến những chuyên gia hàng đầu, không có chuyện gì đâu.”

Edean gật gật đầu.

Reger nhẹ nhàng sờ sờ tóc con trai, nói: “Sắp đến giờ rồi, cha đưa con đến phòng giải phẫu.”

Edean trầm mặc một lát, đột nhiên hỏi: “Con có thể cầu xin ngài một chuyện không?”

Reger nói: “Con nói đi.”

Edean hỏi: “Ngài yêu baba của con không?”

“… Đương nhiên.”

“Con vẫn hi vọng hai người có thể chính thức đăng kí kết hôn, để hai em của con có thể có một gia đình đầy đủ. Có được không?”

Reger gật gật đầu, nói: “Con yên tâm, cha rất yêu baba con, chỉ cần baba con đồng ý, chúng ta có thể tổ chức hôn lễ bất cứ lúc nào.”

Edean khẽ cười cười: “Vâng.”

Bác sĩ đẩy giường bệnh của Edean ra ngoài, vừa muốn đi vào phòng giải phẫu, đã thấy ba thiếu niên nhanh chóng vọt đến bên này.

Đi tuốt ở đằng trước chính là Cevi, Cevi vốn ở ngay tại bệnh viện với Edean, vừa rồi nhận được tin nhắn nên tạm thời đi ra ngoài, không ngờ lúc quay về lại mang theo thêm hai người khác —- Claire và Carlos.

“Sao các cậu lại đến đây?” Edean kinh ngạc hỏi.

Carlos vội nói: “Bọn tôi lo lắng cho cậu, nên chạy đến xem. Cậu chuẩn bị vào phòng giải phẫu sao?”

Edean gật đầu: “Ừ.”

Carlos đi đến bên giường cậu, vẻ mặt lo lắng nhìn cậu: “Thân thể cảm thấy thế nào? Có đau không?”

Edean thật sự là không muốn trả lời vấn đề ngu ngốc của hắn, thế nhưng xuất phát từ lễ phép, vẫn đáp: “Rất tốt, không đau.”

Carlos đau lòng nói: “Vây cậu phải cố lên, lúc phẫu thuật kiên cường một chút.”

Edean: “…”

—- Trong lúc phẫu thuật tôi sẽ bị gây mê toàn thân mất đi ý thức có được không? Người bệnh bị gây mê thì phải kiên cường như thế nào cậu nói cho tôi biết đi?

Reger thấy người này ở bên giường con trai thì thầm không yên, không nhịn được cau mày nói: “Nên vào phòng giải phẫu rồi.”

Carlos ngượng ngùng sờ sờ cái ót, lại đột nhiên tiến đến bên tai Edean nói: “Cậu nhất định phải bình an ra khỏi phòng giải phẫu. Chờ cậu ra ngoài, tôi có một bí mật muốn nói với cậu.”

Edean: “…”

Hoàn toàn không có hứng thú đối với cái bí mật hắn định nói thì phải làm sao bây giờ?

Bất quá, chống lại ánh mắt lo lắng của Carlos, Edean vẫn mỉm cười gật gật đầu: “Tôi biết rồi.”

Bác sĩ Louis đi đến thúc giục, Edean rất nhanh đã bị đẩy vào phòng giải phẫu.

***

Thời gian của lần giải phẫu này rất dài, Reger cùng ba thiếu niên ngồi ở bên ngoài chờ, Randy ở thủ đô cũng nôn nóng bất an nằm trong phòng bệnh.

Mãi cho đến hơn mười giờ tối, cửa phòng giải phẫu cuối cùng mới được mở ra.

Reger vội vàng bước lên phía trước, lo lắng hỏi han: “Giải phẫu thế nào? Edean tỉnh chưa?”

Louis cười nói: “Edean tạm thời vẫn chưa tỉnh lại, phải ở phòng bệnh quan sát thêm một đêm. Bất quá giải phẫu rất thành công, yên tâm đi, chắc sẽ không có vấn đề gì lớn.”

Mọi người đang chờ bên ngoài phòng phẫu thuật nghe đến đó, đồng thời nhẹ nhàng thở ra. Reger lập tức gửi một tin nhắn cho Randy đang ở tinh cầu thủ đô: “Giải phẫu của con trai rất thành công, em đừng lo lắng, buổi tối nghỉ ngơi sớm một chút.”

Randy ở trêи giường bệnh đọc được tin tức này, tảng đá trong lòng rốt cuộc cũng rơi xuống đất.

Bé con mới sinh ra không lâu trêи giường trẻ em đã sớm ngủ say, con trai nhỏ ngoan ngoãn ngồi bên cạnh mình, hiện giờ, con cả cũng đã làm xong giải phẫu, ba đứa nhỏ đều bình an, khỏe mạnh, Randy đã vô cùng thỏa mãn rồi. Huống chi, còn có một Alpha tên là Reger luôn tận chức tận trách ở bên cạnh con trai trong thời khắc quan trọng, Randy cảm thấy kỳ thật bản thân vô cùng may mắn.

Đêm hôm đó, Randy rốt cuộc cũng ngủ được một giấc thật ngon, trong mộng là ngày xuân ấm áp, hắn và Reger sóng vai ngồi trêи ghế sô pha ngoài ban công uống cà phê, ngoài cửa sổ sát đất thật to, ánh mặt trời chiếu xuống mặt cỏ xanh tươi ướt át, Edean đang im lặng ngồi trêи băng ghế làm đồ thủ công, Claude ở bên cạnh nghịch bùn, con gái út Adna trong xe trẻ con cười khanh khách…

Khung cảnh kia thật sự quá mức ấm áp, khiến Randy đang ngủ cũng không nhịn được lộ ra nụ cười.

***

Trong bệnh viện ở thiên hà Tiên Nữ, Reger kêu ba thiếu niên đi về trước, để mình ở lại bên cạnh chăm sóc Edean.

Carlos nhìn Edean sắc mặt tái nhợt trêи giường bệnh, lưu luyến không muốn đi, Claire đụng cánh tay hắn một cái, nói: “Cậu muốn đắc tội nhạc phụ đại nhân sao? Tướng quân Reger nói cái gì thì tốt nhất cậu nên nghe lời.”

“… Ừ.” Carlos đành phải xoay người rời đi, cùng Claire đến khách sạn ở một đêm.

Sáng sớm hôm sau, Carlos hăng hái chạy đến bệnh viện thăm bệnh, Edean đã tỉnh lại rồi, đang ngồi ở trêи giường cầm bát uống từng ngụm cháo, tướng quân Reger hình như có việc ra ngoài, trong phòng bệnh chỉ có một mình Edean.

Carlos kϊƈɦ động đẩy cửa vào, bước nhanh đến bên giường Edean, hỏi: “Cậu tỉnh rồi sao? Thật tốt quá! Thân thể đã khỏe chưa? Có chỗ nào không thoải mái hay không?”

Edean tạm thời đặt chén cháo lên cái bàn bên cạnh, ngẩng đầu nhìn hắn: “Ngày hôm qua hình như cậu bảo muốn nói cho tôi một bí mật.”

Carlos xấu hổ dời tầm mắt: “Ừ.”

Edean nghi hoặc hỏi: “Bí mật gì?”

Carlos hơi hơi đỏ mặt, vừa vò đầu vừa nói: “Chính là… Khụ, kỳ thật cũng không phải chuyện lớn gì, chính là tôi… tôi có thích một Omega.”

Edean kinh ngạc hỏi: “Cậu thích Cevi?”

Carlos: “……”

Edean đồng tình nhìn hắn: “Tôi cảm thấy cậu không có hy vọng gì đâu, chẳng lẽ cậu không nhìn ra Claire cũng thích Cevi sao? Hai người bọn họ là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, lúc ở cạnh nhau cũng có nhiều tiếng nói chung hơn cậu, cậu không tranh được với Claire đâu.”

Carlos cả giận nói: “Cậu, cậu nói bậy bạ gì đó! Cái loại quái thú như Cevi làm sao tôi có thể thích được?!”

Edean nghi hoặc: “Vậy cậu thích Omega nào chứ?”

Carlos ngẩng đầu, chống lại đôi mắt trong suốt của Edean, đáy lòng vô cùng kϊƈɦ động, không hề nghĩ ngợi liền thốt ra: “Chính là cậu đó.”

Edean: “Hửm??”

Phát hiện đã nói lộ hết ra, Carlos đỏ bừng cả gương mặt, dứt khoát liều mình: “Tôi, tôi nói, người tôi thích, là… là cậu.”

Vốn tưởng rằng Edean sẽ khϊế͙p͙ sợ hỏi vì sao, kết quả, sau khi nghe thấy lời thổ lộ ngốc nghếch của Carlos xong, Edean lại không hỏi cái gì, mà chỉ “ồ” một tiếng, tiếng theo liền bình tĩnh bưng cái bát bên cạnh lên, tiếp tục húp từng ngụm cháo.

Carlos: “……”

—- Tại sao cậu ấy lại không có phản ứng gì? Chẳng lẽ cậu ấy nghĩ là hắn đang đùa giỡn sao?

Bày tỏ lại bị đối xử như vậy, Carlos cảm thấy mình tuyệt đối là Alpha đáng thương nhất trong lịch sử đế quốc.

Edean căn bản không tin lời bày tỏ của Carlos, dù sao thì Carlos cũng là người từ nhỏ đã luôn treo câu “Omega thật phiền toái” ở bên miệng, thái độ khinh miệt của hắn đối với Omega khiến Edean vô cùng chán ghét, chẳng qua Edean tính cách ôn hòa, không muốn cãi cọ với hắn, bởi vậy cho tới nay, Edean đều dùng thái độ “kính nhi viễn chi” đối với Carlos.

Cho nên, hôm nay khi Carlos đột nhiên ngồi trước giường bệnh nói “Người tôi thích chính là cậu”, Edean tất nhiên nghĩ rằng đây chỉ là một câu vui đùa mà thôi, không tin là thật, cũng không muốn để ý đến hắn.

Carlos dùng cặp mắt trông mong ngồi bên giường nhìn Edean ăn cháo, cho đến khi uống xong một chén Edean vẫn không tỏ vẻ gì, Carlos gãi gãi đầu nói: “Cậu không nghe thấy sao? Tôi nói, tôi thích, thích cậu…”

“Nghe thấy rồi.” Edean mỉm cười nói.

Carlos đỏ mặt: “Vậy sao cậu, cậu lại không phản ứng gì?”

Edean rất nghi hoặc: “Tôi nên phản ứng như thế nào?”

Carlos: “…”

Đang nói, tướng quân Reger đột nhiên đi vào, trong tay cầm theo hoa quả tươi vừa mới mua. Người đàn ông thân hình cao lớn đi thẳng đến bên giường bệnh của con trai, liếc mắt nhìn Carlos một cái, sau đó liền không đếm xỉa tới thiếu niên này nữa, đặt hoa quả lên bàn, ôn nhu hỏi Edean: “Ăn một chút hoa quả không? Có quả ngũ tinh con thích ăn đấy.”

“Vâng.”

Reger lấy hoa quả ra đặt vào tay con trai, đưa tay sờ sờ đầu cậu, nói: “Cha vừa mới hỏi Louis, kết quả kiểm tra sáng nay đều bình thường, giải phẫu rất thành công, quan sát thêm vài ngày nữa là có thể xuất viện rồi.”

Vốn dĩ Edean rất phản cảm với việc tiếp xúc cùng người khác, thế nhưng trong mấy năm qua, Reger vẫn luôn rất yêu thương cậu, hơn nữa nhiệt độ đến từ lòng bàn tay cha khiến cậu cảm thấy vô cùng ấm áp, cho nên, lúc Reger sờ đầu cậu cậu cũng không tránh né, mà ngoan ngoãn ngồi im để cha sờ.

Carlos chứng kiến tất cả cũng sắp ghen tị đến chết, chỉ hận bản thân không thể bám vào lòng bàn tay của tướng quân Reger.

Reger đút cho Edean ăn hết hai quả ngũ tinh, phát hiện bạn học Carlos vẫn ngồi ở đó không chịu đi, liền quay đầu lại hỏi: “Cậu chính là Carlos 16 tuổi đã thi đậu trường quân đội của gia tộc Birch đó sao?”

Carlos còn tưởng rằng cha vợ tương lai muốn khen ngợi mình, vẻ mặt vui vẻ, lập tức nói: “Đúng vậy, cháu chính là Carlos!”

Không ngờ Reger lại nhíu nhíu mày, nói: “Nội quy của trường quân đội St. Romia vô cùng nghiêm khắc, lần này cậu lấy lý do gì để xin phép nghỉ?”

Carlos ngẩn người, gãi đầu nói: “Cháu, cháu viết trêи giấy xin phép, là trong nhà có người sinh bệnh…”

Reger nghiêm khắc nói: “Hiện tại cậu đã là quân nhân đế quốc, không được phép nói dối!”

Carlos: “…”

Lúc ấy hắn sợ trường học không phê chuẩn cho nghỉ, bởi vậy mới ghi trêи giấy xin phép là trong nhà có người sinh bệnh, hơn nữa còn nói rất nghiêm trọng. Chuyện này nói lớn thì cũng lớn nói nhỏ thì cũng nhỏ, nếu trường học thật sự điều tra cẩn thận, phát hiện hắn nói dối, không biết chừng sẽ tiến hành xử phạt hắn.

Bị Reger nhắc tỉnh như vậy, Carlos mới kịp nhận ra tính nghiêm trọng của chuyện này, lập tức hổ thẹn cúi đầu xuống.

Edean thấy hắn bị cha nói đến rũ đầu xuống, trong lòng không nhịn được có chút vui sướиɠ khi người gặp họa —- từ nhỏ đã khinh thường Omega, hôm nay á khẩu không trả lời được đi?

May mà Reger cũng không nhiều lời, khoát tay nói: “Cậu đặc biệt đến thăm Edean, cho thấy các cậu là những người bạn rất tốt, yên tâm, tôi sẽ không báo chuyện này với nhà trường. Bất quá sau này cậu phải chú ý, là học viên trường quân đội, trước khi làm bất cứ việc gì cũng phải lo lắng đến hậu quả, không được vi phạm nội quy của trường, có nghe thấy không?”

Carlos lập tức gật đầu như giã tỏi: “Nghe thấy ạ! Tướng quân nói rất phải, cháu sẽ chú ý!”

Lúc này Reger mới quay đầu lại, tiếp tục đút con trai ăn trái cây.

Đúng lúc này, Cevi và Claire cũng đẩy cửa đi vào, thấy Edean ngồi trêи giường ăn hoa quả, Cevi cười đi đến cầm tay cậu hỏi: “Cảm thấy thế nào? Nhìn tinh thần cậu có vẻ đã khá hơn nhiều.”

Edean mỉm cười nói: “Ừ, tốt hơn nhiều rồi! Cảm ơn các cậu đã tới thăm tôi.”

Claire nhẹ nhàng chọc chọc sau lưng Carlos, nói: “Chúng ta phải về rồi.”

Carlos đành phải đứng lên, nghiêm túc nhìn Edean: “Edean cậu phải chú ý giữ gìn sức khỏe, sau này có dịp tôi sẽ lại đến thăm cậu.”

Edean gật gật đầu: “Ừ.”

Carlos lưu luyến không rời nhìn cậu một cái: “Vậy… Tôi về trước đây?”

Edean mỉm cười nói: “Ừ, hẹn gặp lại.”

Mắt thấy thời gian không còn sớm, Carlos đành phải rời khỏi phòng bệnh cùng với Claire.

Trêи đường trở về, Carlos ủ rũ ngồi trong khoang điều khiển, không nói một câu nào, Lam Tinh ở trước mặt hắn tò mò xoay đến xoay đi vòng vo một hồi, Claire cũng không nhịn được hỏi: “Cậu bị làm sao vậy? Giải phẫu của Edean không phải rất thuận lợi sao, cậu nên vui vẻ mới đúng, tại sao lại ủ rũ cả người như thế?”

Carlos thấp giọng nói: “Vừa rồi tôi bày tỏ với cậu ấy…”

Claire kinh ngạc nói: “Thật sao? Cậu to gan như vậy, dám bày tỏ ở trước giường bệnh sao?”

Carlos vẻ mặt bi thống gật gật đầu.

Claire buồn cười hỏi: “Cậu ấy phản ứng thế nào?”

Carlos buồn bực cào tóc: “Cậu ấy chỉ ồ một câu, sau đó húp cháo ăn trái cây, không để ý tới tôi.”

Claire nhịn cười đến sắp nội thương, đành ho khan hai tiếng để che giấu, lúc này mới nói: “Cũng tại cậu quá xúc động, bày tỏ cũng nên chú ý kỹ xảo, cậu phải ở dưới tình huống cảm thấy trong lòng đối phương có cậu, cực kỳ nắm chắc rồi hẵng bày tỏ, như vậy xác suất thành công mới có thể cao được. Tùy tiện bày tỏ như thế, nhất định cậu ấy sẽ không chấp nhận đâu, cậu dùng đầu óc suy nghĩ chút có được không?”

Carlos thật buồn bực: “Lúc ấy tôi chỉ cảm thấy… có thể cứu được cậu ấy là tốt lắm rồi, chỉ cần cậu ấy còn sống khỏe mạnh, muốn tôi làm gì cũng được.”

Claire vỗ nhẹ lên vai hắn: “Còn rất si tình ha.”

Carlos ngẩng đầu lên nói: “Nếu người bị đưa vào phòng giải phẫu chính là Cevi thì sao? Cậu có thể chịu đựng không nói sao?”

Claire trầm mặc một lúc lâu, mới khẽ cười cười, nói: “Cũng đúng. Tất cả lý luận đều trở nên ngớ ngẩn khi gặp được người mình yêu thật lòng. Nếu người bị đưa vào phòng giải phẫu chính là Cevi… Đừng nói là bày tỏ, không biết chừng tôi đã kϊƈɦ động trực tiếp hôn luôn rồi.”

Carlos đắc ý nói: “Cho nên cậu đừng có chê tôi, không phải cậu cũng như vậy đấy sao.”

Claire vui sướиɠ khi người gặp họa nói: “Nhưng ít nhất khả năng ăn nói của tôi cũng mạnh hơn cậu, cậu còn phải luyện năng lực biểu đạt thêm nữa đi, tôi xem chừng Edean còn chưa hiểu được ý tứ của cậu đâu.”

“…” Carlos đã bị một kϊƈɦ trí mệnh.

Hai người ngồi cơ giáp cấp S Lam Tinh, rất nhanh đã về đến học viện quân sự St. Romia, sau đó tiếp tục vùi đầu vào trong chương trình học nặng nề.

***

Kỳ nghỉ năm học này, bốn thiếu niên đều đã qua mười bảy tuổi, thế nhưng, Carlos và Claire lại không có cơ hội tìm đến học viện Ellen gặp người yêu, bởi vì trường quân sự St. Romia bất ngờ tổ chức một cuộc diễn tập quân sự lớn, yêu cầu tất cả tân sinh năm nhất tự giác tham gia.

Thời gian trôi qua rất nhanh, thời điểm Carlos và Claire đều lên năm hai đại học, Cevi và Edean, cũng phải chuẩn bị tốt nghiệp khỏi học viện Ellen.

Chương trình giáo ɖu͙ƈ của học viện Ellen là để giúp cho tất cả Omega nắm giữ được nhiều tri thức về phương diện sinh lý hơn, thế nhưng, Cevi lại hoàn toàn không có hứng thú với mấy thứ này, cho nên thời điểm hắn tham gia cuộc thi tốt nghiệp thì mấy môn học đó đều không đạt tiêu chuẩn.

Mà Edean thì lại đạt thành tích tối đa trong tất cả các môn, cậu vẫn luôn rất nghiêm túc học tập, hơn nữa, cậu còn cực kỳ thích trẻ con, đã quyết định sau khi tốt nghiệp liền lựa chọn một Alpha mình thích để kết hôn sinh con —- Lối suy nghĩ này của Edean mới chính là lối suy nghĩ của hầu hết các Omega.

Tuy rằng cuộc thi tốt nghiệp của Cevi không đạt tiêu chuẩn, bất quá, học viện Ellen là nơi không có “lưu ban”, cho dù thi có tốt hay không, cũng sẽ để cho các Omega tốt nghiệp, dù sao thì các giáo viên đã nói, nếu như bản thân Omega không hiểu, để Alpha hiểu cũng giống nhau cả, mấy chuyện kỳ phát tình, đánh dấu này cứ giao cho mấy Alpha thông thạo một chút là được.

Đêm trước tốt nghiệp, Cevi lại đến nhà xưởng ngầm ở học viện Ellen một lần nữa, dựa theo chỉ thị của vương thúc giấu rất nhiều thuốc ức chế trong nhà kho vào người Bạch Lộ, định nhân cơ hội mang về thủ đô. Mấy năm nay hắn vẫn luôn phụ trách nhiệm vụ liên lạc giữa các thiên hà lớn trong tổ chức Mạch Nước Ngầm, cho nên hiện giờ đã vô cùng thuần thục với việc tránh né lưới phòng ngự trêи các tinh cầu.

Buổi lễ tốt nghiệp của học viện Ellen vô cùng long trọng, nhưng cũng mang theo một vẻ bi thương kỳ quái.

Mấy ngàn Omega mặc lễ phục trưởng thành đứng trêи sân thể ɖu͙ƈ của trường nhận giấy tốt nghiệp từ hiệu trưởng, các Omega trưởng thành, đại biểu cho việc bọn họ đã có được khả năng sinh con, chỉ cần ra khỏi ngôi trường này, bọn họ sẽ bị phối hôn cho đủ loại Alpha, vận khí tốt một chút, tìm được một Alpha trân trọng bản thân, có lẽ cũng có thể hạnh phúc cả đời. Còn vận khí kém một chút thì có thể suốt đời sẽ bị ràng buộc ở nhà sinh con dưỡng cái, không thể nào làm những chuyện mình muốn như trước đây được nữa.

Cevi đứng trong đám người, nhìn bầu trời xanh ngắt phía trêи học viện Ellen, đột nhiên cảm thấy các Omega đang đứng ở sân thể ɖu͙ƈ lúc này giống như những động vật bị nuôi trong chuồng, chỉ có thể bị ép nhận lấy sự sắp xếp của hiệp hội, mà không cách nào nắm giữ vận mệnh của mình trong tay.

Hắn không muốn biến thành như vậy, cũng sẽ không khuất phục như vậy.

Cho nên, khi Cevi thuận lợi mang theo thuốc ức chế trở lại thành ngầm, hắn lập tức nói với vương thúc Berg: “Con cũng muốn tiêm thuốc ức chế, vương thúc, con không muốn tiếp nhận Alpha hiệp hội sắp xếp cho con.”

Berg nhìn thiếu niên ánh mắt kiên định trước mặt, khẽ cười cười, vỗ vỗ vai hắn nói: “Đương nhiên, cho dù con muốn kết hôn, ta cũng luyến tiếc con.”

Cevi vui vẻ trong lòng, nói: “Con có thể giống như người năm đó, tiêm thuốc ức chế để trì hoãn kỳ phát tình, sau đó tuyên bố với bên ngoài chất dẫn dụ trong cơ thể con trời sinh đã thấp, kỳ phát trình đến muộn hơn so với những Omega khác, như vậy con sẽ không phải kết hôn đúng không?”

Berg gật gật đầu nói: “Đúng thế, trước khi con kiểm tra huyết thanh lúc nhập học, ta đã bảo Bạch Lộ can thiệp vào hệ thống máy đo, cho ra kết quả chất dẫn dụ là 0. Cứ như vậy, hiện tại nói con trời sinh có mật độ chất dẫn dụ thấp, kỳ phát tình muộn hơn so với Omega bình thường, là hoàn toàn hợp tình hợp lý, dân chúng cũng sẽ không nghi ngờ.”

Là thủ lĩnh của Mạch Nước Ngầm, ngay từ đầu Berg đã tính toán tỉ mỉ, mưu tính sâu xa như thế, Cevi không cần phải kết hôn tâm tình rất tốt, không nhịn được vươn tay ôm lấy Berg, nói: “Vương thúc người thật tốt!”

Berg sờ sờ đầu hắn: “Còn có nhiệm vụ cho con đây, con không vội kết hôn, vậy vừa lúc có thể giúp Duve mang một vài linh kiện về đây. Hắn đang chế tạo một đài cơ giáp mới, có nhiều linh kiện rất khó mua được ở thủ đô, đều cần đến những thiên hà xung quanh bí mật thu mua.”

Cevi nghiêm túc nói: “Con hiểu, nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ tổ chức giao.”

Berg còn nói: “Tuy rằng tạm thời con không cần lo lắng chuyện kết hôn, nhưng vương thất có quy định, vương tử đến năm 18 tuổi phải tổ chức đại lễ, đến lúc đó, bệ hạ sẽ dựa theo quy định tổ chức một bữa tiệc xa hoa, có thể sẽ có rất nhiều Alpha ngưỡng mộ tham dự, cho dù bọn họ mang theo mục đích gì, muốn tiếp cận con hay là bày tỏ yêu thích đối với con, con cũng không cần để ý, không cần quá than cận với Alpha nào, kể cả bạn tốt của con là Claire và Carlos, có nghe rõ không?”

Cevi gật gật đầu: “Nghe rõ ạ.”

***

Tin tức đại vương tử muốn tổ chức yến hội trưởng thành 18 tuổi, rất nhanh liền thổi quét các trang web của đế quốc, có không ít dân chúng đế quốc đều âm thầm phỏng đoán, không biết đại quái thú trong truyền thuyết rốt cuộc trưởng thành sẽ có bộ dạng thế nào? Đại vương tử sau khi trưởng thành liệu có trở nên ôn nhu hơn chút nào không? Omega bạo lực như vậy liệu có thể không ai dám cưới hắn hay không?

Các diễn đàn lớn đều bị những bài post dự đoán bao phủ, đa phần mọi người đều không quá khả quan với tiền đồ của quái thú Cevi.

Cho đến tận ngày tổ chức yến hội, đại vương tử Cevi mặc lễ phục hoàng thất tinh mĩ, trêи mặt mang theo nụ cười, thần sắc thong dong bước từng bước một đi xuống bậc thang, tất cả các Alpha ở đó, rốt cuộc đều kinh hãi rớt cằm.

Đó là một cảm giác không cách nào hình dung được.

Không giống với sự ôn hòa đến nhu nhược của rất nhiều Omega, gương mặt của đại vương tử Cevi mang theo một tia anh khí, ngũ quan tuấn tú giống như được tỉ mỉ điêu khắc mà thành, đôi mắt đen láy tỏa sáng, trong suốt giống như được gột rửa bằng nước, hắn mặc lễ phục hoa lệ đứng trêи bậc thang, thần sắc thản nhiên, không kiêu ngạo không siểm nịnh, chỉ là im lặng đứng ở nơi đó, dường như trêи người hắn có một loại ngạo khí và quý khí trời sinh của con cháu vương thất, không cho phép người ta khinh nhờn và xem thường.

Những Alpha bị ánh mắt thản nhiên của Cevi đảo qua, đột nhiên cảm thấy, phải chinh phục một Omega như vậy, kỳ thật càng có tính khiêu chiến hơn so với bất cứ chuyện gì!

Nhóm Alpha trẻ tuổi dưới đài, có không ít người đều đang rục rịch, trong lòng cân nhắc nên làm thế nào mới có thể thân cận cùng Cevi.

Giữa đám người, Claire mặc một thân quân trang đứng trong góc nhỏ, nhìn vị vương tử đang chầm chậm đi xuống từ bậc thang kia, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên.

—- Cevi, rốt cuộc cũng đợi được đến khi cậu trưởng thành.

—- Lần này, tôi tuyệt đối sẽ không để vuột mất cậu nữa!

Bình Luận (0)
Comment