Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1108

- Chuyện này tạm thời không thể nói với nhóm tiểu Lan, nhưng phải nói trước cho bọn họ một tiếng.

Đinh Hạo cố gắng buộc mình bình tĩnh lại, suy nghĩ sự việc hoàn thiện hơn chút.

Đinh Hạo quay trở về sơn môn tạo hóa.

* * *

Một tháng sau.

Cách lãnh thổ Thạch Chủy trấn khoảng một vạn dặm.

Một thương đội loại nhỏ cỡ một ngàn người nghiêm chỉnh huấn luyện chặt nhánh cỏ hương thảo cao hai thước trên thảo nguyên mùa hè. Trước khi đêm xuống thương đội chọ vị trí gần bãi sông dựng lều ở tạm.

Liên tục lặn lội đường xa khiến mọi người có vẻ mệt mỏi.

Một chiếc xe ngựa do tám long mã thuần tuấn kéo đậu giữa lều trại. Một con mèo mập mạp trắng lười biếng nằm trên càng xe, sưởi nắng chiều ngủ gà ngủ gật. Mèo mập nheo mắt nhìn mặt sông gần đó, trong mắt lóe tia sáng.

Một chó con lông đen to cỡ nghé con có ba cái đầu nằm trước bánh xe cảnh giác nhìn bốn phía, bộ dáng dữ tợn hơi đáng sợ.

Các thương nhân đều cao to vạm vỡ, cao hơn người bình thường hai, ba cái đầu, hình thể khôi ngô, cơ bắp nhô ra, bước chân vững vàng, tu vi huyền khí không mạnh nhưng trông các nam nhân cao to đầy lực lượng. Xe ngựa nhô cao không biết chở cái gì, có vẻ khá nặng. Các nam nhân khôi ngô vây quanh xe ngựa hàng hóa như một bức tường thành nhỏ.

Mấy ngàn nam nhân khôi ngô tụ tập lại có khí thế dã tính, hung hãn.

Cửa xe ngựa mở ra, một người mặc áo xanh thon dài chậm rãi bước ra.

Nhìn thân hình thì mỗi phần cơ thể rất hoàn mỹ, làn da lộ ra ngoài co giãn rất trẻ tuổi. Tóc đen dài mà nhiều, toát ra sức sống bừng bừng, nhưng mặt nạ quỷ thanh đồng nửa khóc nửa cười che đi khuôn mặt, trông nam nhân rất bí ẩn.

Một thanh niên thân hình vạm vỡ cung kính nói:

- Thiên Tôn đại nhân, lại đi tới là chúng ta sẽ vào phạm vi Thạch Chủy trấn.

Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng gật đầu.

Thanh niên nhỏ giọng nói:

- Hai ngày nay thu được tin tức Đại Thần Tử chưa rời khỏi phạm vi Thạch Chủy trấn, lại lộ mặt giết mấy cao thủ Thần Đình. Dường như Đại Thần Tử đang chờ ai, hoặc có tính toán gì đó. Các phương chấn động, đã có ngày càng nhiều thế lực, cường giả chạy tới đó.

- Ta biết.

Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng gật đầu, nói:

- Liên tục chạy đi ba ngày ba đêm mọi người đều mệt mỏi, tối nay không cần chạy đi nữa, tất cả nghỉ ngơi một lúc.

Thanh niên vâng dạ:

- Tuân lệnh!

Thanh niên chạy đi ra lệnh.

Đoàn người này tất nhiên là Đinh Hạo, các cường giả thể tu ra khỏi Hãn Hải sâm lâm.

cao thủ cận vệ doanh tranh nhau cùng đi với Thiên Tôn đại nhân, nhưng Đinh Hạo lo quá nhiều người không tiện đi vực ngoại. Đinh Hạo chọn một số cường giả thực lực cường đại, là thể tu không có quan hệ vướng bạn gì, khoảng một trăm Võ Đế cảnh, một trăm thánh nhân cảnh. Bọn họ ngụy trang thành thương đội đi ra Hãn Hải sâm lâm hướng tới Thạch Chủy trấn.

Hãn Hải sâm lâm nằm ở phía đông đại lục phương đông, Thạch Chủy trấn thì tại tây bộ địa lục phương đông, cách nhau trăm vạn dặm. Đường đi rất xa xôi, suốt đời người bình thường cũng không thể đi hết. Đám tu sĩ thực lực siêu đẳng cũng phải tốn thời gian rất dài mới vượt qua được.

Đám người Đinh Hạo đi ra khỏi Hãn Hải sâm lâm một đường hành quân gấp, thường tốn giá lớn lợi dụng vực môn truyền tống mới có thể trong một tháng ngắn ngủi vượt qua khoảng cách dài đến gần lãnh địa Thạch Chủy trấn.

Chỗ nhóm Đinh Hạo cắm trại hôm nay gọi là Phiêu Hương bình nguyên.

Đây là thảo nguyên rộng lớn, khắp nơi mọc cỏ cao hai thước. Loại cỏ dại này nhánh toát ra mùi thơm, gió thổi khắp thảo nguyên đầy mùi thơm nên mới gọi là Phiêu Hương bình nguyên.

Một con sông Thông Thiên Hà chia cắt Phiêu Hương bình nguyên thành hai nửa.

Nơi đám người Đinh Hạo cắm lều là bên bờ Thông Thiên Hà.

Thương đội mời hướng dẫn viên.

Nơi hướng dẫn viên chọn cắm trại là chỗ bình thường hay có thương khác đến, có bãi bùn lớn, nước không chảy xiết, tầm nhìn rộng thoáng, tương đối an toàn. Có thương đoàn chuyên môn trú tại đây cung cấp các loại phục vụ cho khách qua đường.

Đinh Hạo đứng trên càng xe đánh giá bốn phía.

Thông Thiên Hà dài khoảng mấy chục dặm, có đủ loại khách và đoàn đội tạm qua đêm tại đây. Có người đã đốt lửa lên, trông khá náo nhiệt.

Liên tục hành quân gấp dù là người sắt cũng thấy mệt. Tuy Đinh Hạo sốt ruột nhưng không muốn làm cao thủ dưới tay mệt chết, hắn quyết định tối nay nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm mai lại vội chạy đi. Tin tưởng đêm mai vào giờ này có thể vào phạm vi ngàn dặm gần Thạch Chủy trấn, sau đó từ từ hỏi thăm tin tức phụ thân.

Đinh Hạo sửa sang lại suy nghĩ, định vào trong xe ngựa không gian tu luyện thì phía xa có tiếng kèn quân hú dài uy nghiêm, thanh âm quanh quẩn trong thiên địa. Trên bầu trời hương xa có từng chiếc chiến hạm đen rất to xé gió bay đến.

Con ngươi Đinh Hạo co rút:

- Đây là...

Đó là quân hạm của đại quân Thần Đình phương đông, chiến hạm to đen như cá mập bơi trong biển rộng, tràn đầy bá khí. Chiến hạm lao nhanh qua bầu trời, lúc đến gần thấy cờ to màu đen phấp phới đầu tàu như chim ưng tung cánh bay.

- Là cờ hạm đội Ma Kha của Thần Đình, đây là hạm đội Ma Kha!

- Trời ạ, cận vệ doanh tinh nhuệ nhất của Thần Đế xuất hiện. Chẳng lẽ Thần Đế ngự giá thân chinh đến đây?

- Không đúng, đây chỉ là binh ngoại doanh cận vệ doanh của Thần Đế, không phải cận vệ doanh tinh nhuệ. Tuy nhiên nằm trong mấy ngàn vạn đại quân trong Thần Đình phương đông thì hạm đội Ma Kha cũng rất đáng sợ, mỗi chiến sĩ đều là cường giả trong cường giả. Chắc chắn bọn họ đến đối phó Đại Thần Tử ngày xưa.

Bên bờ Thông Thiên Hà vang đủ tiếng kinh kêu.

Rất nhiều người nhận ra ngay lai lịch của quân đội khủng bố trên bầu trời.

Mấy trăm hạm đội Ma Kha màu đen to lớn bay qua đầu mọi người, để lại bóng ma âm u dưới đất. Nhiều người nín thở nhìn chằm hằm, ngừng kêu la, sợ chọc giận người trong hạm đội Ma Kha là tiêu đời.

Nhưng không ai ngờ hạm đội Ma Kha bay nhanh cuối cùng có một chiếc thoát khỏi đội quân, không chút dấu hiệu bỗng ngừng lại.

Mấy luồng sáng từ phía trên bắn xuống hóa thành mười mấy thần tướng cường giả Thần Đình phương đông mặc long giáp đen, mắt như tia chớp quét đám đông.

Một vị thần tướng cất tiếng nói lạnh lùng, vô tình vang vọng bên Thông Thiên Hà:

- Khu vực Thạch Chủy trấn xảy ra bạo loạn, hạm đội Ma Kha phụng mệnh Thần Đế đi thanh trừ giặc cướp. Hạm đội Ma Kha khuyên những người không liên quan đừng tùy tiện đến gần Thạch Chủy trấn tránh cho bị giặc lợi dụng, nếu ai dám tư thông với phản nghịch thì người thân, gia tộc, tông môn đều bị tiêu diệt!

Mấy chục thần tướng đi trong đám người, ánh mắt sắc bén như ưng lướt qua mặt mỗi người, dường như muốn nhìn thấu thân phận thật sự của họ. Trong ánh mắt hùng hổ nhìn chằm chằm, không ai dám ngẩng đầu nhìn thẳng thần tướng.

Ngẫu nhiên có người bị hỏi han vài câu thì sợ run bần bật.

Uy thế của Thần Đình phương đông lộ rõ ràng.

Rốt cuộc một vị thần tướng đi tới chỗ đám người Đinh Hạo trú đóng.
Bình Luận (0)
Comment