Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1110

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Đói thì ăn cơm. Ra lệnh đi, bắt nồi nấu cơm, mọi người ăn xong sớm đi nghỉ, sáng sớm ngày mai chúng ta xuất phát.

Đám thể tu Hãn Hải sâm lâm bận rộn.

Đốt đống lửa, dị thú mang ra từ Hãn Hải sâm lâm bị làm thịt, nấu nướng quen tay, mùi thơm hấp dẫn tỏa ra trên Thông Thiên Hà khiến các cặp mắt nhìn chăm chú.

Đinh Hạo, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp ngồi trong đám đông.

Tính cách Nạp Lan Sơ rụt rè như nai con nhưng mấy hôm nay đi theo Đinh Hạo học nghệ coi như một nửa đồ đệ, tư chất nữ hài tử không tệ. Đinh Hạo dùng thần đan phạt mao tẩy tủy, tốc độ tu luyện của Nạp Lan Sơ rất nhanh. Tuy nhiên Nạp Lan Sơ là dân bản xứ Thần Ân đại lục nên không tiến bộ nhanh bằng Vấn Kiếm tông. Những 'khách lạ' giờ đã lên đến đỉnh cảnh giới Đại Võ Sư cảnh.

Nạp Lan Sơ yên lặng ngồi bên cạnh Đinh Hạo, như thị nữ ngoan ngoãn cắt thịt nứt đặt lên dĩa, bôi mật ong rồi đặt xuống bàn gỗ trước mặt Đinh Hạo.

Đinh Hạo không từ chối, dùng xiên gỗ bỏ vào miệng.

Bởi vì Đinh Hạo nên đám thể tu Hãn Hải sâm lâm rất tôn kính Nạp Lan Sơ. Những người này cho rằng Nạp Lan Sơ là đệ tử của Đinh Hạo, tức là truyền nhân của Thiên Tôn. Trừ Thiên công chúa Đinh Thiên Sương, Nhậm Ngã Hành mập mạp ra Nạp Lan Sơ là người có địa vị đặc biệt trong Thiên bộ lạc.

Nạp Lan Du Hiệp thì ôm chân thú nướng to bằng nửa cái đầu của mình, người dính đầy dầu mở vui vẻ gặm cắn.

Tên ngốc Nạp Lan Du Hiệp thích ăn thịt nhất, lượng cơm ăn lớn kinh người, ngang ngửa đại ma vương Tà Nguyệt.

Lúc này đại ma vương Tà Nguyệt đang ngồi bên cạnh Nạp Lan Du Hiệp, phồng má nhanh chóng nhai chân thú to hơn nó gấp bốn, năm lần. Đại ma vương Tà Nguyệt thi đấu ai ăn nhanh hơn với Nạp Lan Du Hiệp khờ, khi bị hạn chế phải nhai đồ ăn thì có vẻ nó sắp thua kẻ ngốc.

Một số thể tu Hãn Hải sâm lâm ham vui lớn tiếng cổ động.

- Meo, tuyệt đối không thể thua đồ ngốc a a a!!!

Đại ma vương Tà Nguyệt nổi điên. Bình thường đại ma vương Tà Nguyệt ăn cơm chậm hơn chó con lông đen có ba cái đầu, ba cái miệng thì còn hiểu được, nhưng thua kẻ ngốc chỉ biết cười là sỉ nhục đời mèo!

Chính lúc này...

Ngoài cửa lều, thể tu Hãn Hải sâm lâm canh gác cao giọng quát:

- Là ai? Đứng lại!

Một thanh âm vang lên:

- Vị đại ca này đừng hiểu lầm, chúng ta không có ác ý. Tiểu chủ nhân nhà ta thấy mùi thịt các vị nướng quá ngon nên nguyện bỏ số tiền lớn mua chút ít, làm phiền vị đại ca này thông báo một tiếng.

Đinh Hạo ngẩng đầu lên nhìn.

Bốn, năm cường giả mặc áo trắng đứng trước cửa lều, tuy cách xa nhưng lời bọn họ nói rõ ràng rơi vào tai Đinh Hạo.

Thể tu Hãn Hải sâm lâm lập tức từ chối:

- Phụ thân nhà ta không thiếu tiền, mời mấy vị đi cho.

Nói đùa, trong tay Thiên Tôn đại nhân chúng ta có đủ bảo bối của quý, sẽ hiếm hạ số tiền của các ngươi? Hơn nữa nguyên liệu nướng là phần thịt mềm nhất trên cơ thể hồng hoang di chủng mãnh thú trong Hãn Hải sâm lâm, mấy chục thể tu thánh nhân cảnh tốn nhiều thời gian cố tình chuẩn bị cho Thiên Tôn đại nhân. Là Thiên Tôn đại nhân thương thuộc hạ mới chia cho mọi người cùng ăn, tiền bạc làm sao mua được?

Võ giả áo trắng không ngờ đạp đinh, hơi tức giận nói:

- Ngươi... Đừng từ chối dứt khoát như vậy. Thân phận của tiểu chủ nhân nhà ta chính là...

Mặt thể tu Hãn Hải sâm lâm sa sầm, định nói gì thì có thanh âm truyền vào tai gã.

Thể tu Hãn Hải sâm lâm ngây người, tránh sang bên một bước, nói:

- Đại nhân nhà ta mời các ngươi vào, sau khi vào nói chuyện chú ý chút.

Các võ giả áo trắng đắc ý bước nhanh vào trong lều.

Võ giả áo trắng dẫn đầu khoảng ba, bốn mươi tuổi, biểu tình kiêu căng đi tới trước mặt đám người Đinh Hạo.

Võ giả áo trắng trung niên thản nhiên nói:

- Vị huynh đài này, tiểu chủ nhân nhà ta muốn mua chút thịt nướng của ngươi, ra giá đi.

Đan Hùng vỗ bàn đứng dậy:

- Khốn kiếp!

Trước mặt đại nhân nhà ta ngươi xứng gọi là huynh đài sao?

Đám thể tu Hãn Hải sâm lâm tức giận đứng dậy.

Đinh Hạo phất tay nói:

- Cho bọn họ đi.

Đan Hùng ngây ra, tuy không hiểu nhưng gã phục tùng mệnh lệnh của Đinh Hạo. Đan Hùng lấy hai chân thú to đã lột da rửa sạch ra khỏi trữ vật giới chỉ đưa cho đám võ giả áo trắng.

Ai ngờ võ giả áo trắng trung niên không thèm nhận, ánh mắt lướt qua bàn trước mặt Đinh Hạo.

Võ giả áo trắng chỉ vào thịt đã cắt miếng trên dĩa, nói:

- Chúng ta muốn cái đã nướng sẵn.

Võ giả áo trắng liếc qua Nạp Lan Sơ, hơi ngừn lại, ánh mắt lóe tia kinh ngạc nhưng vội giấu đi.

Đinh Hạo không tỏ ý kiến, mỉm cười hỏi:

- Ngươi là người của Nạp Lan thế gia đúng không?

- Ánh mắt của các hạ rất tốt.

Võ giả áo trắng kiêu ngạo gật đầu, nói:

- Ta là một trong các đội trưởng thân vệ đội của gia chủ Nạp Lan thế gia, Đoan Mộc Lỗi. Tin tưởng các hạ từng nghe danh tiếng Nhất Kiếm Vô Huyết.

Nhất Kiếm Vô Huyết Đoan Mộc Lỗi xem như một vị cao thủ tiếng tăm lẫy lừng, có thể trở thành tiểu đội trưởng thân vệ đội của gia chủ Nạp Lan thế gia tất nhiên là có tuyệt kỹ riêng. Đoan Mộc Lỗi nổi tiếng với khoái kiếm, là một cường giả kiếm đạo.

Đinh Hạo lắc đầu, nói:

- Chưa từng nghe nói qua.

Nụ cười đông lại, biểu tình Nhất Kiếm Vô Huyết Đoan Mộc Lỗi rất tức giận.

Đinh Hạo tiếp tục bảo:

- Nghe nói gia chủ hiện tại của bé mập mặc yếm đỏ gọi là đệ nhất cường giả Nạp Lan, Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức. Nếu ngươi là tiểu đội trưởng thân vệ đội của gia chủ Nạp Lan thế gia chắc hôm nay đi cùng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức?

- Càn rỡ!

Nhất Kiếm Vô Huyết Đoan Mộc Lỗi và võ giả áo trắng khác quát to.

Nhất Kiếm Vô Huyết Đoan Mộc Lỗi lạnh lùng cười:

- Ngươi là cái thứ gì dám gọi thẳng tên gia chủ của ta?

Đám người Đan Hùng trợn to mắt nói:

- Ngươi mới là càn rỡ! Nạp Lan thế gia có gì ghê gớm? Đại nhân nhà ta gọi thẳng tên hắn là xem như coi trọng hắn!

Đinh Hạo phất tay ý bảo thể tu Hãn Hải sâm lâm hãy bình tĩnh, nói:

- Nếu Nạp Lan Tính Đức có đây thì ngươi chuyển một câu giúp ta, hỏi hắn có còn nhớ dược nữ của Thiên Hoang bộ lạc trong Hãn Hải sâm lâm năm xưa không?

Đinh Hạo nói câu này làm Nhất Kiếm Vô Huyết Đoan Mộc Lỗi biến sắc mặt, nhìn chằm chằm Đinh Hạo.

Nhất Kiếm Vô Huyết Đoan Mộc Lỗi nghi ngờ nói:

- Ngươi... Rốt cuộc là ai?

Đinh Hạo xua tay không muốn nói thêm.

- Mấy vị, mời.

Đan Hùng từng bước một tới gần, huyết khí khủng khiếp trong cơ thể bùng nổ, hùng dũng như biển cả mênh mông, ngọn núi cổ đè ép, không chút khách sáo làm động tác mời.

Nhất Kiếm Vô Huyết Đoan Mộc Lỗi biến sắc mặt, giờ gã mới thấy Đan Hùng đáng sợ.
Bình Luận (0)
Comment