Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1240

Kim Khả Ngôn vội giải thihs thân phận của Tạ Giải Ngữ, ám chỉ cho Đan Hùng Thiên Tôn cận vệ doanh rằng Tạ Giải Ngữ trước mắt có thực lực khủng bố, tương lai rất có thể sẽ trở thành thiên hậu.

Tim Đan Hùng run lên, gã là người rất nhanh nhạy, nếu không đã chẳng được Đinh Hạo xem trọng trong ngàn vạn thể tu Hãn Hải sâm lâm.

Đan Hùng vô cùng cung kính nói:

- Hạ thần không biết là chủ mẫu giá lâm, xin chủ mẫu thứ tội.

Tạ Giải Ngữ nhíu mày nhưng không giải thích, hỏi:

- Nạp Lan thế gia xảy ra chuyện gì?

- Một nén nhang trước chỗ trú của Nạp Lan thế gia bỗng bùng phát dao động lực lượng mạnh mẽ, có người thiết kế trận pháp rất lạ giam cầm nơi dó, có mùi máu tỏa ra.

Đan Hùng cung kính nói:

- Bên trong truyền ra thư cầu cứu của A Sơ, là tín hiệu Thiên Tôn đại nhân để lại cho A Sơ. Chúng ta muốn xông vào trong nhưng không thể phá mở trận pháp, trước khi ta quay về đây thì tin cầu cứu của A Sơ đã đứt đoạn.

Tạ Giải Ngữ hỏi:

- A Sơ? Đó là ai?

Đan Hùng ngẩn người sau đó nghĩ chủ mẫu đại nhân có lẽ không biết những chuyện gần đây của Thiên Tôn đại nhân, gã không dám giấu diếm kể lại rõ ràng chuyện hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp.

Tạ Giải Ngữ nghe xong im lặng ngẫm nghĩ.

- Nạp Lan thế gia sao?

Tạ Giải Ngữ nhớ đến biểu tình của người tên Nạp Lan Tín, biết bên trong có ẩn tình gì.

- Các ngươi canh giữ tại đây chờ tiếp ứng cho Hạo ca ca, ta đi Nạp Lan thế gia một chuyến.

Tạ Giải Ngữ dứt lời biến thành phượng hoangf lửa lướt qua bầu trời nhanh chóng bay hướng Thạch Chủy thành chỗ Nạp Lan thế gia cư trú.

Nếu là đệ tử của Hạo ca ca thì phải bảo vệ tốt.

* * *

Ngụy Thần Đế.

Đinh Hạo không ngờ sẽ gặp Ngụy Thần Đế tại đây.

Bộ đồ đen vải bông đơn giản, không có áo giáp thần khí, mái tóc đen dài dùng vải đen đơn giản cột lại. Ngụy Thần Đế ăn mặc rất đơn giản, mặt như quan ngọc, da thịt trắng mềm như thiếu nữ. Ngụy Thần Đế rất tuấn tú, có khí chất nho nhã, cao quý.

Đây chính là Thập Tam Thần Tử ngày xưa, bây giờ là Ngụy Thần Đế.

Trên mặt Ngụy Thần Đế chứa biểu tình kiêu ngạo bẩm sinh, gã đứng trên đỉnh núi, khí chất trác nhiên bất quần, phiêu phiêu như tiên. Ngụy Thần Đế như người trong tranh tùy thời bước ra, mấy cường giả thần cảnh đứng cạnh gã đều bị lu mờ.

So với mười năm trước thì thời gian không để lại chút dấu vết trên nam nhân này, Ngụy Thần Đế vẫn trẻ tuổi tựa thiếu niên mười tám tuổi.

Đây là lý do tại sao Đinh Hạo nhận ra Ngụy Thần Đế ngay.

Trong hình ảnh đoàn sáng vàng nhân tộc chiếu năm xưa trận chiến Kỳ Liên cổ phong Thập Tam Thần Tử có bộ dạng như bây giờ, nhưng so với mười ba năm trước thì khí chất của gã thay đổi nhiều. Khí thế sắc bén lộ mũi nhọn đã thu giấu, đơn giản chất phác hơn nhiều, cảm giác trở lại nguyên trạng.

Ngụy Thần Đế đứng đó, cho người cảm giác như thường dân không biết võ đạo. Trên người Ngụy Thần Đế không có chút lực lượng huyền khí kinh khủng làm người sợ hãi.

Đinh Hạo biết rõ Ngụy Thần Đế càng như vậy thì càng đáng sợ.

Tại sao Ngụy Thần Đế xuất hiện ở đây?

Tảng đá to vừa rồi có phải là Ngụy Thần Đế dùng Đại Thần Tử thông chém xuống không?

Các bí ẩn hiện lên trong lòng Đinh Hạo.

Ngụy Thần Đế mỉm cười ôn hòa như gió xuân:

- Chàng trai khá thú vị, cướp được Thiên Sát thần kiếm từ tay lão thập, lại cướp chiến y của lão bát. Bọn họ đều xem thường ngươi.

Không thể không thừa nhận Ngụy Thần Đế là người rất hấp dẫn, đặc biệt uy nghiêm, cao quý thiên nhiên đứng trên chỗ cao kia khiến người kiềm không được muốn thần phục, sùng bái gã.

Nhưng trong mắt Đinh Hạo chỉ thấy thù hận.

Đinh Hạo hít sâu kiềm nén xúc động, tính toán phần thắng nếu chiến đấu, không ngừng lên kế hoạch đánh nhau trong đầu.

- Trẫm nhìn thấy thù hận trong mắt ngươi.

Ánh mắt Ngụy Thần Đế hờ hững nhìn thấu lòng người, mỉm cười nói:

- Là bởi vì ngươi từng có người thân chết trong tay Thần Đình sao?

Đinh Hạo im lặng không đáp.

Mấy năm nay bởi vì hành động mạnh mẽ của Thần Đình phương đông không biết có bao nhiêu tông môn bị diệt, cường giả bị giết, thế lực bị san bằng. Vì vậy Ngụy Thần Đế đã rất quen với ánh mắt thù hận của Đinh Hạo, gã nghĩ hắn nằm trong số người báo thù nên không thấy bất ngờ.

Ngụy Thần Đế mỉm cười bình tĩnh nói:

- Trong trận chiến Thập Vạn Đại Sơn vốn trẫm chỉ định thăm dò nghịch tặc Đinh Thánh Thán, không ngờ bị ngươi phá hủy cục. Có thể đánh bại đại ma vương Tà Nguyệt hoàng thức của Đồng nhi, ngươi có thiên phú rất hiếm thấy. Vậy nên trẫm đến gặp ngươi một lần.

Ngụy Thần Đế thản nhiên như đang trò chuyện với bằn hữu cũ.

Đinh Hạo cười khẩy nói:

- Chỉ đến gặp mặt thôi sao?

Ngụy Thần Đế cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Nếu không thì ngươi nghĩ sao?

Ngụy Thần Đế tiếp tục bảo:

- Hay ngươi cho rằng trẫm đến giáng tội ngươi? Tuy mấy năm nay trẫm thương tiếc nhân tài, không chỉ một lần mở rộng cửa, đặc xá rất nhiều tội nhân nhưng tay ngươi dính nhiều máu binh sĩ trung tinh của Thần Đình ta, không thể giữ ngươi lại. Tuy nhiên với thực lực, tuổi tác nhưng ngươi nếu ngôi cửu ngũ như trẫm ra tay thì chính là khi dễ hậu bối, khiến thiên hạ cười chê. Ngươi yên tâm, hôm nay trẫm không giết ngươi.

Đinh Hạo cười nhạt không ra tiếng.

- Trẫm chỉ thấy tò mò, muốn biết đối thủ chính miệng Đồng nhi điểm danh muốn tự tay giết có bộ dạng gì.

Trong giọng nói của Ngụy Thần Đế tràn đầy tin tưởng Đinh Đồng.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Ngươi không sợ ta chém chết bảo bối của ngươi sao?

Ngụy Thần Đế cười to, trong tiếng cười cực kỳ tin tưởng trưởng lão, khinh thường Đinh Hạo tự kiêu.

- Tự tin quá đáng chính là ngu xuẩn, nếu ngươi nguyện thần phục thì ta sẽ khiến Đồng nhi chừa cho ngươi nửa cái mạng.

Ngụy Thần Đế dứt lời ánh sáng hư không trước mắt vặn vẹo, mấy chục hộ vệ đi theo Ngụy Thần Đế và chính gã dần biến mất.

Là ảo ảnh.

Đinh Hạo giật mình.

Đinh Hạo hiểu ra mới rồi Ngụy Thần Đế đối thoại cùng hắn là ảo ảnh để lại đây nhưng giống y như người thật. Đinh Hạo có Thắng Tự Quyết thế mà không phát hiện chút nào, từ đầu đến cuối không nhìn ra sơh ở gì.

Mười năm, Ngụy Thần Đế hùng cứ Thần Đình phương đông, thống lĩnh đại lục phương đông. Thiên tài tuyệt thế ngày xưa có nhiều tài nguyên tu luyện khiến thực lực của Ngụy Thần Đế lên đến trình độ khó thể tưởng tượng, trở lại nguyên trạng, gần với cănn guyên đại đạo.

Đinh Hạo không thể nhìn ra bây giờ Ngụy Thần Đế đã tới cảnh giới gì.

Mãi khi Ngụy Thần Đế biến mất Đinh Hạo mới thở hắt ra, lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh. Cái loại áp lực không có lực lượng dao động nhưng nặng nề đó làm thần kinh Đinh Hạo căng thẳng như dây đàn.

Lúc trước dù đối mặt cao thủ gì Đinh Hạo chưa từng có cảm giác thế này.

Đinh Hạo ngoái đầu nhìn lại, Vũ Diệt Tuyệt ra vẻ trút gánh nặng. Yêu nữ Nam Vực không sợ cái gì, tâm ngoan thủ lạt vừa rồi không hó hé một câu, nàng chịu áp lực không nhẹ.
Bình Luận (0)
Comment