Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 351

Lý Y Nhược nở nụ cười khiến người say mê:

- Hạo ca ca đã tỉnh rồi.

Đinh Hạo há mồm, thấy đầu nặng nề. Hai tay Đinh Hạo chống ghế đá ngồi dậy, thấy nguyên sân hỗn độn sau bữa tiệc cuồng hoan. Không biết đám người Vương Tiểu Thất đi đâu, nguyên sân chỉ còn lại Đinh Hạo và Lý Y Nhược.

Mặt mày thiếu nữ Lý Y Nhược có vẻ mệt, chắc cả đêm không ngủ ngon.

- Nàng... Cả đêm không nghỉ ngơi?

Không hiểu sao trong lòng Đinh Hạo dâng lên yêu thương, kiềm không được nắm tay thiếu nữ Lý Y Nhược.

Mặt Lý Y Nhược hây hồng nhưng không giãy ra, tự nhiên mặc cho Đinh Hạo cầm bàn tay tinh xảo.

Lý Y Nhược mỉm cười nói:

- Tối hôm qua ngươi uống nhiều, luôn ói ra và còn kêu mấy cái tên lạ. Bọn họ đều rời đi, Lý Lan sư huynh kêu ta ở lại chăm sóc ngươi để tránh bị cảm lạnh.

Lý Lan?

Đinh Hạo ngẩn người, thầm bực mình tiểu tử Lý Lan làm cái quỷ gì. Lý Lan biết rõ tu vi huyền khí của Đinh Hạo đã gần tới Tiên Thiên Võ Tông cảnh, dù nằm mình trần ngủ trên khối băng cũng không sao, còn cố ý khiến Lý Y Nhược ở lại chăm sóc hắn.

Đinh Hạo xúc động cầm tay thiếu nữ, hắn cảm giác như nắm lấy thứ tuyệt vời nhất thế giới. Cảm giác mềm mịn khiến người lâng lâng, Đinh Hạo muốn thả lỏng ra nhưng thấy kỳ kỳ, không biết nên nói cái gì.

Đinh Hạo chậm rãi ngồi dậy, thuận miệng nói:

- A! Ta nói tên kỳ lạ? Là cái gì?

- Ví dụ làm người không biết võ đằng lan, có xem hết phim xxx cũng uổng công. Jobs chết quá sớm, ăn đậu hủ phải ăn mặn, đốt chết dị tính luyến, 'đao' của ta khao khát khó nhịn, Đức Mã Tây Á vạn tuế, người ở tháp ở...

Lý Y Nhược tố tính nhái lại giọng điệu của Đinh Hạo, miêu tả y như thật.

Đinh Hạo toát mồ hôi lạnh.

Đức Mã Tây Á gì đó cũng đành thôi, còn lôi luôn Đằng Lan tỷ. May mắn thiếu nữ Lý Y Nhược không biết phim xxx là cái gì, không thì hình tượng thanh niên tốt Đinh Hạo cố gắng đắp nặn sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Đinh Hạo lo lắng hỏi:

- À, ta còn nói cái gì lạ lùng khác không?

Lý Y Nhược lắc đầu, nói:

- Không.

- Vậy thì tốt.

Đinh Hạo thở phào, thả lỏng tay thiếu nữ Lý Y Nhược ra. Đinh Hạo đi tới cái giếng rửa mặt, tinh thần tỉnh táo.

Lý Y Nhược xoay người cầm chỏi dọn dẹp sân rối loạn.

Đinh Hạo xoay người nhìn thấy hình ảnh đó, góc mềm mại nhất trong lòng rung lên.

Trái tim Đinh Hạo không phải làm bằng đá, sẽ bị hòa tan.

Lâu như vậy thiếu nữ Lý Y Nhược tư kiêu ngạo như công chúa, được hầu hết nam nhân các đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung thầm mến, tiên nữ quen đứng trên đám mây nhìn xuống chẳng biết từ bao giờ buông bỏ kiêu căng, trả giá thời gian dài.

Từ bữa cơm tình yêu không gián đoạn, mạo hiểm cứu thiếu niên thợ săn Trương Phàm, tức giận đánh Giang Phong, chờ đợi trong nhà tù lạnh lẽo tối tăm.

Tất cả là vì ai?

Nhớ lần đầu tiên gặp mặt, thiếu nữ kiêu ngạo, ngang ngược, cao cao tại thượng vì ai mà trong một năm biến thành người khác?

- Mặc kệ chúng đi.

Đinh Hạo giật lấy cây chổi vứt một bên, dịu giọng nói:

- Y Nhược, ta đưa nàng về, hãy nghỉ ngơi đi.

Thiếu nữ Lý Y Nhược nghe lời gật đầu, lặng im cùng Đinh Hạo sóng vai ra khỏi sân.

Một đêm rất ngắn.

Nhưng đối với khu vực đệ tử ký danh to lớn thì thời gian như nước lũ tăng nhanh vô số lần xô đẩy, đã qua mấy chục năm.

Lúc Đinh Hạo ra khỏi cửa cái hắn ngạc nhiên thấy khu vực năm viện bắc, nam, đông, tây, trung ngày xưa ồn ào náo nhiệt trong một đêm trở nên tiêu điều. Dưới đất đầy rác bay trong gió, dấu chân hỗn loạn, ngẫu nhiên có một, hai bóng người vội vàng đi qua.

Không còn tiếng la hét tu luyện, không còn đám đông chỉnh tề trong diễn võ trường, không còn các giáo sư nghiêm khắc hét.

Trong một đêm nơi này biến thành một tòa không thành.

Đinh Hạo biết là vì nhiều người thi rớt, kết thúc cuộc sống đệ tử ký danh, không thể không buồn bã rời khỏi Vấn Kiếm tông. Khu vực năm viện bắc, nam, đông, tây, trung trống tởn chuẩn bị chỗ cho đệ tử ký danh quý mới.

Một vòng luân hồi sắp bắt đầu.

Trong tình cảnh này tâm tình con người trở nên thương cảm.

Không biết từ khi nào bàn tay Lý Y Nhược nhỏ xinh nắm tay Đinh Hạo, mọi chuyện thật tự nhiên. Trên đường đi Đinh Hạo, Lý Y Nhược không nói câu nào, sóng vai đi trên đường nhỏ dưới tán cây, cỏ xanh hai bên đường, lá cây giãn ra, rất đẹp.

Lòng Đinh Hạo bình tĩnh chưa từng có.

Bất giác đã đến sân số tám Hồng Sam Tây Viện.

Đây là chỗ Lý Y Nhược ở một năm.

Đinh Hạo ngạc nhiên phát hiện trước đó Lý Y Nhược đến sân của hắn biết bao nhiêu lần, còn đây là lần đầu tiên hắn đến chỗ của hắn.

Khi Đinh Hạo, Lý Y Nhược đi tới cửa lớn thì hai thiếu nữ mặc áo đỏ xinh đẹp từ bên trong đi ra.

Mấy nam đệ tử khí vũ hiên ngang, phong độ không tầm thường đi theo hai thiếu nữ áo đỏ. Chắc đều là tiểu thiên tài đủ điểm thi đậu, bên trong còn có Phương Thiên Dực mặc áo xanh. Mấy người mang theo báo lớn bao nhỏ hành lễ, cười nói đi ra.

- Thanh Đàn, Thiên Âm, các ngươi chuyển đi nhanh như vậy?

Lý Y Nhược bước nhanh đi tới. Hai thiếu nữ này là bạn cùng phòng của Lý Y Nhược, trong thi cuối năm vào danh sách hai trăm người, trở thành đệ tử nội môn Vấn Kiếm tông, thành tích không tệ.

Cùng nhau ở chung một năm, cảm tình ba người thân thiết, Lý Y Nhược thấy hai thiếu nữ định đi thì lòng buồn bã.

Thiên Âm là cô nương đáng yêu mặt bầu bĩnh trẻ con ra vẻ bất mãn nói:

- Hì hì, Y Nhược, cuối cùng chịu trở về? Tối hôm qua chúng ta đợi ngươi một đêm nhưng không thấy ngươi về, đã quên ước hẹn. Hừ hừ, đúng là trọng sắc khinh hữu.

Vẻ mặt Lý Y Nhược xin lỗi.

Đúng vậy, ba tiểu tỷ muội đã hẹn đêm qua tâm sự với nhau, ai ngờ Lý Y Nhược vì chăm sóc Đinh Hạo say rượu nên một đêm chưa về, suýt bỏ lỡ cơ hội tiễn hai bạn cùng phòng.
Bình Luận (0)
Comment