Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 394

Nếu nhìn kỹ sẽ thấy nho sam thiếu niên mặc là kiểu Thanh Bình học viện.

Con ngươi Đinh Hạo co rút, biết ngay thân phận của thiếu niên.

Tưởng Địa Sinh.

Nhìn mặt ngoài thì cái tên Tưởng Địa Sinh hơi quê mùa, không khiến người chú ý. Thế nhưng nếu ngươi biết nó đại biểu cái tên người gần như đối kháng với Mục Thiên Dưỡng trong thế hệ trẻ Thanh Bình học viện thì sẽ không dám xem thường.

Vấn Kiếm tông cung cấp tin tức Tưởng Địa Sinh là nhân vật rất khủng bố. Trước khi Mục Thiên Dưỡng nổi lên thì Tưởng Địa Sinh là số một Thanh Bình học viện, ánh sáng bao phủ, tốc độ tu luyện rung động toàn Tuyết Châu, sáng tạo kỷ lục trẻ tuổi nhất vào Tiên Thiên Võ Tông cảnh, chắc chắn là nhân tuyển thủ lĩnh Thanh Bình học viện. Có thể nói Tưởng Địa Sinh phong hoa tuyệt thế, độc nhất vô nhị.

Ban đầu Mục Thiên Dưỡng nổi lên Tưởng Địa Sinh vẫn có thể đấu ngang tay, không kém chút nào.

Tiếc rằng Mục Thiên Dưỡng thật là quá siêu đẳng, sau này dần vượt qua Tưởng Địa Sinh, đánh vỡ các kỷ lục tu luyện gã sáng tạo ra. Cuối cùng quyết đấu chính diện, Tưởng Địa Sinh bị Mục Thiên Dưỡng đánh bại. Ánh sáng một mình Mục Thiên Dưỡng che hết thiên tài Tuyết Châu, trong thế hệ mới của Thanh Bình học viện, Tưởng Địa Sinh từng là người duy nhất có năng lực cạnh tranh cùng Mục Thiên Dưỡng.

Nghe nói cái tên cúng cơm của Tưởng Địa Sinh không phải như vậy, chỉ vì biểu thị đối lập với Mục Thiên Dưỡng nên gã mới lấy tên là Tưởng Địa Sinh.

Thiên dưỡng địa sinh, bốn chữ này lúc trước đại biểu cho lực lượng thế hệ trẻ mạnh nhất Thanh Bình học viện, bị gọi là Thanh Bình Song Kiêu.

Đồn rằng Mục Thiên Dưỡng từng đánh giá Tưởng Địa Sinh ba chữ 'có thể đấu'.

Tiếc rằng một núi không chứa hai cọp, Tưởng Địa Sinh có tài cỡ nào vẫn thua một chút. Tưởng Địa Sinh theo đuổi một lúc sau vẫn bị ánh sáng rực rỡ từ Mục Thiên Dưỡng che đậy, từng đấu tranh đối lập bây giờ suy sút. Tưởng Địa Sinh không thể thoát khỏi cái bóng Mục Thiên Dưỡng, mười mấy năm nay dần biến thành bình thường, không có tiếng tăm gì, thu lại mũi nhọn, sắp bị người lãng quên.

Bộ dáng lôi thôi lếch thếch của Tưởng Địa Sinh so sánh với khi thế khiết như tuyết, cao cao tại thượng, quân lâm thiên hạ của Mục Thiên Dưỡng đúng là kém xa thật xạ, một trời một vực. Nhưng dù là vậy không thể xem thường cao thủ thật sự, mười năm trước Tưởng Địa Sinh đã trở thành Tiên Thiên Võ Tông cảnh, mấy năm qua dù gã có suy đồi cũng không thể khinh thường.

Không ngờ quái vật Tưởng Địa Sinh cũng xuất hiện tại tửu quán nhỏ này.

Tại sao Tưởng Địa Sinh đến đây

Trong khi Đinh Hạo ngẩn người thì Tưởng Địa Sinh lảo đảo như người say té hướng hắn, mùi hôi thật lâu chưa tắm ập vào mặt.

Đinh Hạo biến sắc mặt, ngón tay nhẹ gõ mặt bàn.

Bùm!

Chân Tưởng Địa Sinh đá tới gần chợt khựng lại, xẹt một tiếng, vạt nho bào bẩn rách một miếng.

Mặt Tưởng Địa Sinh xẹt qua vẻ kinh ngạc, gã cười to không nói, lảo đảo đi hướng bàn trống khác gần đó. Tưởng Địa Sinh ngồi xuống, lấy đủ loại đồ ăn ngon rượu ngon ra khỏi trữ vật giới chỉ, ăn uống như chốn không có người.

Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường của Lôi Âm phái ngồi bàn bên cạnh nhíu mày. Mùi hôi từ người Tưởng Địa Sinh khiến Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường thích làm đẹp, tật ở sạch khó thể chịu đựng.

Bên kia, Thế Chuyển Sinh Thần, Thánh Nữ của Minh Tâm tông cũng hơi nhíu mày, một tầng sóng gợn vô hình chớp lóe ngăn cách mùi hôi.

Thiên Lôi Long Tất Hạ một trong Phong Lôi Song Kiêu Lôi Âm phái ngồi kế bên Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường hừ lạnh một tiếng:

- Tên ăn xin hôi thối này tại sao đi ra cho mất mặt?

Thiên Lôi Long Tất Hạ cười khẩy:

- Cái tên sống trong quá khứ chẳng lẽ chưa chịu thua? Thật là đáng thương.

Giọng Thiên Lôi Long Tất Hạ không lớn không nhỏ vừa lúc mọi người trong tửu quán nghe rõ ràng, gã cố ý nói cho Tưởng Địa Sinh nghe.

Nhưng Tưởng Địa Sinh đang ăn ngấu nghiến có tai như điếc, không biết là không dám hay xem thường Thiên Lôi Long Tất Hạ, gã không có phản ứng gì.

Thấy hình ảnh này nhiều người thổn thức. Đổi lại là Tưởng Địa Sinh trước kia chắc đã rút kiếm ngay rồi. Thật ra nếu là Tưởng Địa Sinh phong hoa tuyệt đại ngày xưa thì có cho vàng Thiên Lôi Long Tất Hạ cũng không dám nói như thế, bây giờ mọi người chỉ có thể than thở. Con đường võ đạo tàn khốc vô tình, dù cho ngươi đã từng phong hoa tuyệt đại, một khi rơi xuống có là minh hữu cũng sẽ đạp ngươi một cước.

Nhưng Đinh Hạo không hề khinh thường Tưởng Địa Sinh.

Đầu ngón tay Đinh Hạo đặt trên mặt bàn chảy ra giọt máu.

Mới rồi Đinh Hạo, Tưởng Địa Sinh lén đấu nhau. Đinh Hạo phát ra ám kình ngăn bước chân Tưởng Địa Sinh nhưng lực phản chấn làm rách đầu ngón tay hắn, thực lực tuyệt đối không thua gì hắn. Cộng với Thắng Tự Quyết bồi dưỡng ra thần thức cường đại, giác quan thứ sáu mạnh mẽ khiến Đinh Hạo cảm thấy trong thân thể thiếu niên suy đồi này ẩn chứa lực lượng khủng bố như cự thú hoang cổ ngủ đông.

Tưởng Địa Sinh đến khiến tửu quán không quá lớn gần như đủ chỗ, chỉ còn một bàn trống.

Đinh Hạo thầm mong chờ.

Nếu hôm nay vì nguyên nhân nào đó mà cao thủ hàng đầu thế hệ trẻ Tuyết Châu đến thì thiên tài Mục Thiên Dưỡng ánh sáng che phu tất cả thiên tài Tuyết Châu có đến không?

Lần trước Đinh Hạo và Mục Thiên Dưỡng gặp mặt đã là một năm, khi đó hắn chỉ là tay mơ, một con mãnh thú lợi hại một chút có thể giết hắn. Khi Đinh Hạo đối mặt khí thế như thủy triều của Mục Thiên Dưỡng, hắn không có sức phản kháng đành khuất nhục nêu ra ước hẹn ba năm. Thái độ cao cao tại thượng của Mục Thiên Dưỡng như đang ân xá. Bây giờ Đinh Hạo đã thành cao thủ trẻ tuổi đỉnh cao ngạo thị Tuyết Châu, có vốn liếng đối kháng với Mục Thiên Dưỡng.

Nếu Mục Thiên Dưỡng xuất hiện thì Đinh Hạo hy vọng có thể quan sát thực lực kẻ thù không đội trời chung này đến trình độ nào.

Một năm trước Mục Thiên Dưỡng là đỉnh Tiên Thiên Võ Tông cảnh.

Một ăm qua đi, với tốc độ tu luyện điên cuồng của Mục Thiên Dưỡng rất có thể vào Võ Vương cảnh rồi.

Đinh Hạo thầm tính toán sức chiến đấu thật sự của mình nếu bây giờ đấu với Mục Thiên Dưỡng có lẽ không thể chiến thắng nhưng ít nhất không mất mạng.

Tiếc rằng Đinh Hạo phải thất vọng, vì Mục Thiên Dưỡng không ra mặt, chiếc bàn trong đại sảnh vẫn trống trơn.

Không khí quái dị.
Bình Luận (0)
Comment