Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 406

Đám người Đinh Hạo, Tưởng Địa Sinh, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Vẫn Tinh Thánh Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền muốn ngăn cản nhưng không kịp. Mắt thấy hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương nhục nhã thánh đại võ đạo nhân loại Tuyết Châu sắp bỏ trốn, lúc này trên bầu trời vang tiếng ầm ầm, một tầng sáng mỏng hiện ra như cái lồng chụp to bao phủ phạm vi mấy trăm dặm Kính hồ.

Hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương bất ngờ không kịp đề phòng đụng vào màn sáng mỏng màu bạc, rớt xuống dưới.

Thần Mục Yêu Vương giật mình biến sắc mặt nói:

- Huyền Sương Thanh Yêu Tráo?

Huyền Sương Thanh Yêu Tráo là trận pháp giam cầm rất nổi tiếng của Huyền Sương Thần Cung. Trong truyền thuyết Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần truyền xuống các trận pháp, Huyền Sương Thanh Yêu Tráo chuên môn dùng thanh trừ yêu ma, có tác dụng khắc chế đa số thần thông yêu ma. Khi môn nhân Huyền Sương Thần Cung tiêu diệt yêu ma trước tiên sẽ bày trận pháp giam cầm Huyền Sương Thanh Yêu Tráo quanh trăm dặm rồi mới chém giết, yêu ma dưới cảnh giới yêu hoàng không ai thoát được. Huyền Sương Thần Cung dựa vào trận pháp Huyền Sương Thanh Yêu Tráo không biết giét chết bao nhiêu yêu ma tai họa một phương, nó như bùa đòi mạng với yêu ma, nghe là biến sắc mặt.

Chưởng môn Tinh Vẫn tông cười quái dị:

- Ha ha ha ha ha ha! Hai súc sinh nho nhỏ cũng dám đến Kính hồ của ta gây rối, thật là không biết chữ chết viết như thế nào. Tuần Mục Sử đại nhân đã giáng xuống, các ngươi còn mơ bỏ trốn? Người si nói mộng!

Hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương té xuống đất, bị thương khá nặng. Hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương lập tức bay lên đổi hướng khác, tiếc rằng vẫn không ích gì, va chạm vào vòng bảo hộ Huyền Sương Thanh Yêu Tráo khiến bọn chúng bị thương. Hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương té xuống đất, không vùng vẫy nữa, nhưng biểu tình như đang nghĩ cách gì, chưa chết tâm.

Đám người trẻ tuổi Đinh Hạo, Tưởng Địa Sinh, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Vẫn Tinh Thánh Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền không ra tay nữa.

Một đám người khom lưng hành lễ hướng bầu trời:

- Đệ tử kính chào Tuần Mục Sử đại nhân, chưởng môn.

Tuần Mục Sử mặt trắng tóc đen râu dài nhẹ gật đầu, ánh mắt như điện lướt qua đám thanh niên Đinh Hạo, Tưởng Địa Sinh, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Vẫn Tinh Thánh Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền.

Tuần Mục Sử lộ biểu tình khen ngợi:

- Không tệ, hôm nay các ngươi biểu hiện rất tốt, nhân tộc Tuyết Châu sắp đến ngày hưng thịnh.

- Đa tạ Tuần Mục Sử đại nhân khen ngợi.

Đám người trẻ tuổi Đinh Hạo, Tưởng Địa Sinh, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Vẫn Tinh Thánh Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền đều là niềm kiêu hãnh của môn phái mình, bình thường kiêu ngạo nhưng ở trước mặt Tuần Mục Sử thì không dám hất mặt vênh váo. Bởi vì Tuần Mục Sử đại biểu cho một trong năm thế lực nhân loại Vô Tận đại lục, võ giả bình thường tôn sùng như thiên thần.

Đinh Hạo tò mò nhìn Tuần Mục Sử.

Kiếm Tổ căm giận nói:

- Phi, chỉ là tiểu tử Võ Vương cảnh, vênh váo cái gì?

Đao Tổ không cam lòng hùa theo:

- Tuyết Châu quá nhỏ, một nhất khiếu Võ Vương cảnh đã dám xưng vương xưng bá, nhớ năm đó Đao Tiên ta...

Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ lúc nào cũng lên tiếng chứng minh sự hiện diện của mình, xem thường cường giả nhân loại hiện giờ lại bắt đầu khoe khoang lải nhải trong đầu Đinh Hạo. Đinh Hạo lựa chọn vài tin tức, hiểu ra thực lực của Tuần Mục Sử là nhất khiếu Võ Đồ cảnh. Dù là vậy thì Tuần Mục Sử cũng là cường giả cao cấp nhất từ khi Đinh Hạo xuyên qua đến bây giờ, không biết sư phụ lão quái vật Khí Thanh Sam so với Tuần Mục Sử thì ai mạnh hơn?

Đinh Hạo đang suy nghĩ thì có áp lực hùng hồn bao phủ toàn thân hắn, bên tai vang giọng Tuần Mục Sử.

- Ngươi chính là Đinh Hạo của Vấn Kiếm tông?

- Đúng là đệ tử.

Trong giọng nói Tuần Mục Sử ẩn chứa khen ngợi.

- Ừm! Rất khá, với thực lực Tiên Thiên Võ Tông cảnĐinh Hạoã có thể hoàn chỉnh thi triển thần thông nhân vương biến, khắc chế thú tính dùng võ kỹ nhân tộc, ngươi đúng là thiên phú dị bẩm. Mấy ngày nay bổn tọa mấy lần nghe tên người, xem ra vị trí bá chủ võ đạo Tuyết Châu có một phần của ngươi.

- Tuần Mục Sử đại nhân quá khen.

Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm dịu giọng nói:

- Nhưng mới rồi ta nhìn ngươi chiến đấu cùng thi triển minh văn, kiếm đạo, lại song tu huyền khí băng hệ, hỏa hệ. Có hai năng lực tuy rằng uy lực không tầm thường nhưng không chuyên tinh như người khác, thần thông nhân vương biến xét đếncùng là nhơ vào vật ngoài, không chính tông như tu vi huyền khí của bản thân. Đạo võ đạo ở chỗ khám lực lượng, huyền bí bản thân, ôm tàn thủ nhất. Sức lực con người có hạn, tham nhiều thì thâm, đây là chí lý võ đạo. Con đường ngươi tu luyện hơi lệch, về điểm này cần học hỏi Mục Thiên Dưỡng nhiều.

Mọi người đứng bên cạnh đều biến sắc mặt, phản ứng khác nhau. Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm nói trước khen sau hạ thấp, tương đương với phủ định đường võ đạo của Đinh Hạo. Người Tuyết Châu đều biết Đinh Hạo và Mục Thiên Dưỡng ước chiện trên Thiên Hàn Tuyệt phong, Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm kêu Đinh Hạo học hỏi Mục Thiên Dưỡng rõ ràng nói là hắn thua xa Mục Thiên Dưỡng, Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm đứng về phía gã.

Các chưởng môn đại môn phái phản ứng khác nhau.

Viện trưởng Thanh Bình học viện biểu tình bình tĩnh, cười khẽ. Các môn phái về phe Thanh Bình học viện cũng vẻ mặt nhẹ nhàng. Chưởng môn Lý Kiếm Ý Vấn Kiếm tông nhìn như không biểu tình nhưng đáy mắt lóe tia sáng. Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm đại biểu Huyền Sương Thần Cung, nếu bây giờ gã đã có phán đoán thì đại hội luận phẩm tông môn tiếp theo Vấn Kiếm tông sẽ ở vị trí cực kỳ bất lợi.

Mặt Đinh Hạo không biểu tình gật đầu:

- Đệ tử biết.

Đinh Hạo đã thu thần thông nhân vương biến, thoạt trông có vẻ rất suy yếu, người khẽ run không biết là vì hao phí huyền khí quá độ hay vì bị Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm bình phẩm mà nản lòng.

- Bản sử biết ngươi và Mục Thiên Dưỡng có xích mích, ước chiến trên Thiên Hàn Tuyệt phong. Các ngươi đều là thanh niên tài tuấn trong nhân tộc Tuyết Châu, người nào chét đi đều là tổn thất lớn cho nhân tộc Tuyết Châu ta. Hay là hôm nay bản sử thuận nước giong thuyền chấm dứt ân oán giữa các ngươi được không?

Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm nêu ý kiến khiến mọi người bất ngờ.

Đinh Hạo nhíu mày, không nói.

Chuyện này không phải mình Đinh Hạo quyết định được.

Mục Thiên Dưỡng đứng một bên biểu tình thản nhiên như không nghe thấy.

Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm cười to bảo:

- Nếu hai ngươi đều không nói tức là đồng ý, vậy thì Đinh Hạo, chuyện này là ngươi có lỗi trước, hay là trướ tiên xin lỗi Thiên Dưỡng. Người chết không thể sống lại, ngươi nên bồi thường bù đắp nỗi đau mất đệ của Thiên Dưỡng.

Đinh Hạo cực kỳ khó chịu, tức giận bật cười nói:

- Tuần Mục Sử đại nhân nghĩ nên bồi thường như thế nào?

Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Nỗi đau mất đệ quá lớn với Thiên Dưỡng, vậy đi, ngươi giao tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn ra đưa cho Mục Thiên Dưỡng, vậy là xong một chuyện. Còn chuyện khác, hay là ngươi lập hiệp nghị chủ tớ với Mục Thiên Dưỡng, làm người hầu ba năm cho hắn thì chuyện này chấm dứt.

Đinh Hạo nghe xong giận run người.
Bình Luận (0)
Comment