Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 455

Trong tình trạng bị thương nặng mà quái vật cự vượn ba đầu sáu tay còn mạnh mẽ như vậy, nếu đến lúc nó ở đỉnh cao thì chắc Đinh Hạo không đỡ nổi cú đấm. Nhưng Đinh Hạo nhìn kỹ thấy nhẹ lòng, vì bàn tay quái vật cự vượn ba đầu sáu tay cũng bị đao to lửa của hắn chém ra một vết thương sâu nửa tượng. Vết thương và xương cháy đen, quái vật cự vượn ba đầu sáu tay bị thương khá nặng.

Đinh Hạo lắc người lại xông lên.

Quái vật cự vượn ba đầu sáu tay phát ra tiếng gầm giận dữ, cảm giác hổ xuống đồng bằng khiến nó cực kỳ bực tức. Con kiến bình thường quái vật cự vượn ba đầu sáu tay không để vào mắt bây giờ khiến nó thấy tuyệt vọng. Quái vật cự vượn ba đầu sáu tay đấu một lúc sau thấy không làm gì được Đinh Hạo thì nhảy lên cây, một tay chống đỡ thân thể cao lớn vọt tới ngọn núi lúc trước hắn nương náu.

Đó là ngọn núi hoàn hảo duy nhất trong mấy trăm dặm, trong khe hở đá núi mọc cây xanh rậm rạp.

Cùng lúc đó, dao động kỳ dị xuất hiện trong không khí.

Mây mù xoay tròn lấy đỉnh núi làm trung tâm, hình như có thứ gì sắp buông xuống.

- Có chuyện gì?

Tim Đinh Hạo đập nhanh.

Hơi thở thánh khiết hùng hồn từ trung tâm mây mù tràn ra. Quả nhiên ngọn núi ẩn giấu thứ đặc biệt gì rất quý giá, chẳng những khiến thiên địa biến hóa cũng dẫn tới bá chủ tứ phương tranh đấu, không tiếc mất mạng.

Kiếm Tổ hét to:

- Mau hành động, giết cự vượn trước!

Tim Đinh Hạo rớt cái bịch, nhanh như chớp đuổi theo. Tay siết Vấn Tình đao, Đinh Hạo hóa thành luồng sáng bay thẳng tới vị trí cổ họng trí mạng của quái vật cự vượn ba đầu sáu tay. Chỉ cần chặt đứt chút khí quản, máu thịt cuối cùng dính trên cổ quái vật cự vượn ba đầu sáu tay, chặt cái đầu hoàn chỉnh cuối cùng là có thể giết chết con quái vật này.

Quái vật cự vượn ba đầu sáu tay cũng biết đã đến phút mấu chốt, nó gầm lên, hai chân đạp thân cây vọt hướng ngọn núi.

- Không thời gian...!

Mắt Đinh Hạo lóe tia sáng lạnh thúc giục tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn trong đan điền.

Chớp mắt một con Ma Sát Bạch Vượn cao trăm thước xuất hiện trên ngọn núi, toàn thân bao phủ khí thế hung ác, mắt đỏ như máu. Ma Sát Bạch Vượn gầm rống chặn lại quái vật cự vượn ba đầu sáu tay bị thương nặng đang xông lên. Ma Sát Bạch Vượn vung nắm đấm đánh vào cái đầu duy nhất của quái vật cự vượn ba đầu sáu tay bị thương nặng.

Ầm một tiếng, quái vật cự vượn ba đầu sáu tay bị thương nặng lùi lại vài bước, mặt vặn vẹo. Nhưng quái vật cự vượn ba đầu sáu tay không lùi, nó giơ cánh tay hoàn chỉnh cũng đấm vào ngực Đinh Hạo biến thành Ma Sát Bạch Vượn.

- Phụt.

Đinh Hạo hộc máu, ngực lõm vào, dấu tay rõ ràng.

Đinh Hạo sớm dự đoán quái vật cự vượn ba đầu sáu tay hấp hối đánh trả lần cuối, hắn liều bị thương nặng không lùi còn tiến lên, vuốt to chộp hư không. Băng kiếm to xuất hiện, Đinh Hạo tiến tới một bước, kiếm chém ngang. Ánh sáng bạc chợt lóe, cái đầu cuối cùng của quái vật cự vượn ba đầu sáu tay bị thương nặng bay lên cao.

Thân hình khổng lồ lắc lư té cái rầm ra sau, như có ngọn núi thật to đổ xuống.

Đinh Hạo ôm ngực, thở phào một hơi.

Trong phút chốc vang tiếng nổ điếc tai, đỉnh núi sau lưng Đinh Hạo, một tảng đá to hình tròn đường kích hai mươi thước nứt rạn, vụn đá bắn tung tóe. Một đoàn sáng bạc rực rỡ tràn ra từ giữa tảng đá nứt vỡ bay nhanh chân trời phía tây, nó chạy trốn rât có linh tính.

Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ run giọng kinh kêu:

- Trời ạ, là Ngọc trong Đá!

Cùng lúc đó, một luồng sáng xanh nhanh như chớp từ sau lưng Đinh Hạo bắn tới trước đuổi theo đoàn sáng vàng.

Đinh Hạo rống to:

- Súc sinh gian xảo!

Thân thể cao to nhảy lên nhanh nhẹn như con chim, Đinh Hạo ở giữa không trung chém kiếm ra.

Kiếm quang giống như thất luyện chém luồng sáng xanh thành hai khúc.

Đó là thanh giao lông trắng lúc trước rõ ràng đã chết, thì ra nó giả chết còn giữ một hơi cuối cùng. Thanh giao lông trắng thừa dịp Đinh Hạo và quái vật cự vượn ba đầu sáu tay bị thương nặng đấu sống chết thì đột nhiên vùng lên muốn giành lấy luồng sáng bạc. Tiếc rằng thanh giao lông trắng bị thương rất nặng, tốc độ giảm nhiều, bị Đinh Hạo phản ứng lại rượt theo, một kiếm giết chết. May mắn chưa đến, cưỡng cầu thiên bảo cuối cùng chỉ có nước chết.

Cùng lúc đó Đinh Hạo chộp không trung, tay to bắt chặt đoàn sáng vàng.

Đinh Hạo cảm giác như bắt giữ cục băng, nguyên cánh tay sắp đông cứng. Sương trắng nhanh chóng lan tràn trên cánh tay Ma Sát Bạch Vượn Đinh Hạo biến ra. Đinh Hạo chưa kịp phản ứng thì đoàn sáng bạc chợt nóng cháy, tay Ma Sát Bạch Vượn bị đốt kêu xèo xèo như thịt nướng, không khí thoang thoảng mùi khét.

Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ hét to:

- Phong ấn, mau phong ấn đi, dùng Vạn Cổ Thanh Điền Bất Diệt Minh Đăng Ấn phong ấn nó nhanh lên!

Trong giọng nói của hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ chất chứa mừng như điên, bọn họ chưa từng hoảng hốt như vậy.

Đinh Hạo không dám chậm trễ, đánh tan hóa thân Ma Sát Bạch Vượn. Đinh Hạo bắt ấn Vạn Cổ Thanh Điền Ấn, Bất Diệt Minh Đăng Ấn. Hai thủ ấn to như diệt thế hoa sen hiện ra trong hư không hút hết tất cả sức lực trong người Đinh Hạo, bàn tay nắm lấy đoàn sáng trắng. Minh văn chớp lóe phong ấn đoàn sáng trắng hóa thành ngọc trong thạch màu trắng to cỡ nắm tay rơi vào lòng bàn tay Đinh Hạo.

- Đây rốt cuộc là cái gì?

Đinh Hạo chưa nghe nói đến bảo bối ngọc trong thạch là cái gì.

- Tạm bỏ qua đi.

Đao Tổ như cô bé được kẹo đường hét chói tai hối Đinh Hạo:

- Không có thời gian, xử lý ba cái xác cự thú, nhân lúc xác chúng chưa hoàn toàn lạnh, mau! Làm theo cách đã làm với trái tim quái vật đầu người mình cua, lưu trữ trái tim ba cự thú trước! Nếu ta không đoán sai thì trong người chúng nó chắc là có yêu tinh.

Kiếm Tổ hồi hộp nói:

- Đúng vậy. Mau thanh lý xong đi ngay, trọng bảo xuất thế tất nhiên là kinh động tồn tại khủng bố các phương. Bọn chúng sẽ nhanh chóng đến đây, ngươi cần gấp rút rời đi.

Đinh Hạo gật đầu, hắn hành động ngay.

Đinh Hạo lại biến thành Ma Sát Bạch Vượn dùng sức mạnh to lớn xé nát xác thanh giao lông trắng, quái vật cự vượn ba đầu sáu tay, hắc viêm ngưu thiên đao, dùng cách luyện khí cẩn thận lưu trữ trái tim chúng nó. Đinh Hạo cất hai sừng thiên đao gãy rơi dưới đất, nhặt gậy xương trắng khổng lồ. Đinh Hạo chạy nhanh hướng chính đông, chớp mắt đã biến mất ngàn dặm.

* * *

Sau khi Đinh Hạo rời đi khoảng một phần tư nén nhang.

Chân trời phía tây cuồn cuộn khói đen, yêu khí như rồng. Một con rắn đen nhỏ lưng có hai cánh, dài hai thước chớp mắt vượt trăm dặm đi dến chiến trường. Con ngươi màu vàng lướt qua xác bốn tuyệt thế hồng hoang mãnh thú rách nát, hòn đá trên ngọn núi nứt toác. Lưỡi đỏ phát ra tiếng rít, con rắn hét chói tai tiếng người.

- A a a a, khốn kiếp, tại sao lúc trước ta không phát hiện chỗ này có một khối Âm Dương Ngọc Trong Thạch thiên địa uẫn dưỡng ra? Là ai được đến nó? Không được, ta muốn thành đạo thì phải có được 7Âm Dương Ngọc Trong Thạch, quyết cướp lại!
Bình Luận (0)
Comment