Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 472

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu chưa nói gì thì Đinh Hạo lên tiếng:

- Thứ nhân phẩm đê tiện như ngươi cũng dám mơ ước Tây Môn sư tỷ của ta? Trực tiếp giết ngươi là hên cho ngươi. Tây Môn sư tỷ ngại hành hạ ngươi làm dơ bẩn tay nàng còn ta thì không, trước khi ngươi chết ta sẽ cho ngươi biết trên đời còn có thứ đáng sợ hơn cái chết!

Đinh Hạo lại đạp một cái.

Phập phụt!

Tiếng trứng gà vỡ.

Đũng quần nam nhân mặc áo trắng râu xồm Đoạn Đức đỏ rực, máu phun ra. Mỗi nam nhân đều biết điều đó có ý nghĩa gì. Các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông thấy hình ảnh đó có kẻ bản năng che thân dưới.

- Đủ rồi!

Vẻ mặt Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu tức giận đứng dậy.

Đối với siêu đại phái như Liệt Thiên Kiếm Tông tuy đệ tử có cảnh giới Võ Vương cảnh như nam nhân mặc áo trắng râu xồm Đoạn Đức không phải thiên tài xuất sắc nhất tông môn nhưng có thể trúng tuyển danh ngạch vào chiến trường bách thánh cũng được Liệt Thiên Kiếm Tông ký thác kỳ vọng cao. Mặc dù Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu không có hảo cảm với nam nhân mặc áo trắng râu xồm Đoạn Đức háo sắc hơn mạng nhưng gã không muốn để Đoạn Đức chết.

Hai chân gãy có thần dược tục mệnh trị lành, xem như cho nam nhân mặc áo trắng râu xồm Đoạn Đức một bài học tội háo sắc, sau này thành thật hơn. Nhưng nam nhân mặc áo trắng râu xồm Đoạn Đức bị đạp nát của quý trước mặt mọi người tức là nhục nhã toàn Liệt Thiên Kiếm Tông.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu không thể nhịn.

- Đủ rồi?

Đinh Hạo ngoái đầu nhìn Tây Môn Thiên Tuyết, hỏi:

- Thiên Tuyết sư tỷ thấy đủ chưa? Sao ta cảm thấy vẫn chưa hết giận?

Đinh Hạo nói xong không đợi Tây Môn Thiên Tuyết đáp bỗng đạp hai cái.

Răng rắc! Răng rắc!

Lại hai tiếng xương gãy.

- A! Hu hu... A...

Nam nhân mặc áo trắng râu xồm Đoạn Đức cong người như con tôm, đau đớn khiến gã không nói tọn câu. Hai tay nam nhân mặc áo trắng râu xồm Đoạn Đức bị Đinh Hạo đạp gãy như đôi chân, thành đống thịt và xương vụn.

Các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông đánh rùng mình.

Sự tình tiến triển quá nhanh, các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông hãi hùng không kịp phản ứng lại.

Tên mặt trắng từ đâu chui ra? Hắn quá kiêu ngạo, càn rỡ trước mặt nhiều người như vậy. Thủ đoạn máu me lạnh lùng khiến các đệ tử Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu xếp Đinh Hạo chung với Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu, Ninh Hổ Khiếu nổi tiếng thô bạo, tàn nhẫn, ngược sát.

Loại người đó đều là đồ điên.

Nam nhân mặc áo trắng râu xồm Đoạn Đức há mồm như con cá mắc cạn:

- Tha ta... Cứu ta... Ta... Không...

Có lẽ trong khoảnh khắc nam nhân mặc áo trắng râu xồm Đoạn Đức thấy hối hận, sợ hãi như thủy triều nhấn chìm gã. Nếu cho nam nhân mặc áo trắng râu xồm Đoạn Đức một cơ hội thì gã thề tuyệt đối sẽ không có chút ý tưởng dơ bẩn với nữ nhân tên Tây Môn Thiên Tuyết, nhất định sẽ thờ nàng như mẹ ruột, bà nội mình.

Đáng tiếc trên thế giới không có thuốc hối hận.

Lúc này Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu ra tay.

- Chết đi!

Tiếng hừ lạnh tàn nhẫn, Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu ngồi trên ghế chỉ một cái.

Khí cơ cắt đứt linh hồn hiện ra.

Bốn, năm kiếm khí màu vàng bắn ra từ ngón tay Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu đâm hư không, tốc độ siêu nhanh, mắt thường khó thấy, chớp mắt đã bay tới hai đầu gối, tay Đinh Hạo. Kiếm khí xẹt qua không khí bị cắt thành vệt dài mắt thường trông thấy, sắc bén không gì sánh được. Thật giống như không khí bị xé rách vĩnh viễn không thể khép lại.

Thiên chi ngân!

Đinh Hạo đánh gãy hai chân, tay của nam nhân mặc áo trắng râu xồm Đoạn Đức thì Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu cũng muốn làm điều tương tự với hắn.

Gậy ông đập lưng ông!

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu muốn làm Đinh Hạo gào thét văng vẳng trong tòa binh trạm cổ thành ba ngày ba đêm. Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu muốn trước khi Đinh Hạo chết để hắn thấy sư tỷ của mình bị đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông làm nhục đến chết, cái gì quy tắc danh dự võ giả chính đạo ở trong mắt Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu tâm lý biến thái là trò cười trói buộc kẻ yếu. Người chọc giận Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu sẽ hối hận sinh ra trên đời.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu rất tự tin vào thực lực của mình.

Bởi vì Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu quan sát và khẳng định thực lực của Đinh Hạo chỉ là nhất khiếu Đại Tông Sư cảnh, bị minh văn nguyên thủy áp chế càng yếu đến tội. Lực lượng cơ thể của Đinh Hạo mạnh hơn chút, chắc tu luyện pháp môn ngũ khiếu nào đó, không đáng giá nhắc tới.

Nhưng mà...

Thái độ của Đinh Hạo còn huênh hoang hơn Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu.

Đinh Hạo không thèm nhìn, vỗ mấy chưởng.

Nắm dấu tay trong suốt rõ ràng đánh vào kiếm khí, tiếng đinh đinh đinh đinh đinh như kim loại va chạm vào nhau vang lên. Bốn kiếm khí vàng khựng lại rồi vỡ ra như pha lê, bay ngược về.

Động tác của Đinh Hạo, Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu quá nhanh, như ánh sáng chợt lóe.

Mãi đến lúc này tiếng rít kiếm khí vàng xé gió, tiếng quyền kiếm va chạm nhau mới vang bên tai mọi người. Kình phong sắc bén khuếch tán bốn phương tám hướng tốc vạt áo, tóc dài của mọi người.

Chớp mắt xảy ra chuyện không ai ngờ.

Bốn, năm đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông đứng gần nhất, lúc trước phối hợp nam nhân mặc áo trắng râu xồm Đoạn Đức hăng nhất không phản ứng kịp bị kiếm khí vàng bay ngược về xẹt qua thân thể. Bốn, năm đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông cứng người, giây sau hiểu ra cái gì, trên mặt hiện ra tuyệt vọng. Bốn, năm đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông không kịp hét lên thì...

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Tiếng trái khí cầu bị chọt thủng.

Thân thể bốn, năm đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông nổ tung thành nhiều mảnh như búp bê thủy tinh yếu ớt, máu và xương trắng bay tóe.

Giết ngay!

Còn là nương kiếm của Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu giết người.

Các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông hét lên, bản năng lùi ra sau.

Lúc trước các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông ở bên ngoài là cường giả nổi một phương, tài tuấn trẻ tuổi xếp hàng đầu Kiếm Châu, kinh nghiệm đầy mình, phongp hú. Nhưng tình huống hôm nay quá quái dị, các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông không có khả năng nhúng tay vào. Bốn, năm đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông bị giết tại chỗ có thực lực ngang ngửa với bọn họ. Trước cái chết, đám kiếm tu kiêu ngạo, ngang ngược càng thấy sợ.

Mặt Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu xanh mét.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu phát ra kiếm khí bị Đinh Hạo lợi dụng giết đệ tử tông môn là sỉ nhục lớn với gã.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu chậm rãi đứng dậy, bước tới trước, từng bước đạp trên người bốn tên xui xẻo trốn ra nhà tù nước ngầm. Tiếng răng rắc vang lên, bốn người không kịp hét lên đã bị đạp bẹp. Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu đi trong vũng máu và xương tráng như Tu la mặt ngọc khát máu giết cchó. Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu cười âm trầm như đao cạo xương khiến người không rét mà run.

- Thật không có ý tưởng mới mẻ.

Lần đầu tiên Đinh Hạo nhìn hướng Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu, biểu tình khinh thường nói:

- Ta đạp người thì ngươi cũng đạp, ta đạp sư đệ của ngươi còn ngươi đạp đám nhát gan ta coi rẻ. Cho dù ngươi đạp chúng nát bấy thì liên quan gì ta? Chắc ngươi là đại sư huynh của Liệt Thiên Kiếm Tông, Ninh Hổ Khiếu đúng không? Chậc chậc, thật là nghe danh không bằng gặp mặt, chỉ số thông minh thấp đến tội.

Mặt Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu vặn vẹo.

Mấy người khác trợn mắt há hốc mồm nhìn Đinh Hạo.

Quá đáng sợ, tên mặt trắng này độc miệng quá, dù là tượng đất cũng bị chọc giận nhảy bật lên. Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu sư huynh có tốt tính nghe xong chắc chắn sẽ phun lửa, huống chi gã không phải người hiền lành gì.

Mũi Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu phun khói trắng:

- Ngươi - Muốn - Chết!

Đinh Hạo hờ hững nói:

- Ngươi thử xem.

- Ta sẽ cho ngươi chết rất thống khổ, cực kỳ thống khổ, ta thề!

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu bước tới gần từng bước, khí thế điên cuồng tăng lên như ma tôn trốn khỏi địa ngục. Có khói vàng hữu hình ngưng tụ bên cạnh Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu làm người ta nghẹt thở, mỗi một chân đạp trên mặt đất làm nguyên tòa binh trạm cổ thành run rẩy.

- Nói nhảm nhiều quá, chán.

Đinh Hạo ngoái đầu liếc Tần Khả Diệc, nói:

- Nhớ kỹ lời ngươi vừa nói.

Tần Khả Diệc còn chưa phản ứng lại thì Đinh Hạo lấy Thượng Tà trường kiếm, Trảm Nguyệt loan đao ra. Chúng là vũ khí luyện chế từ gậy xương trắng, sừng thiên đao, dài hơn mười thước. Đinh Hạo chỉ có thể kéo lê Thượng Tà trường kiếm, Trảm Nguyệt loan đao, vừa buồn cười vừa khiến thị giác người rung động.

- Tây Môn sư tỷ, hãy nhìn ta trút giận cho nàng như thế nào!

Đinh Hạo nói xong biến mất tại chỗ.

Có luồng sáng trắng xẹt qua.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

- Nhanh quá!

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu giật mình, miễn cưỡng bắt giữ quỹ tích luồng sáng. Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu cảm thấy có ngọn núi đập vào mặt, bản năng giơ hai tay trước ngực phòng ngự. Lực lượng hùng hồn truyền đến, người Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu run bần bật như con ruồi bị đánh bay văng ngược ra ngoài. Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu đập mạnh vào tảng đá đại điện phía xa ấn hình người vào mặt tường.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đá rụn rơi đầy.

Đinh Hạo nhếch môi cười không truy kích.

- Thất Huyền Trảm, hoành Trảm!

Thượng Tà trường kiếm, Trảm Nguyệt loan đao cùng chém hai bên nghiền nát không khí, không gian trong hai mươi thước. Ánh sáng trắng rực rỡ như tử thần gọi về, cách đánh cố chấp không nói lý. Lưỡi đao kiếm to hơn người Đinh Hạo, mục tiêu của hắn là đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông khác.

Chém tận giết tuyệt!

Đây chính là mục đích của Đinh Hạo.

Vốn Đinh Hạo không muốn máu lạnh như vậy.

Dù có tức giận cỡ nào thì Đinh Hạo chỉ muốn tiêu diệt kẻ đầu sỏ, không muốn đại khai sát giới. Đinh Hạo không muốn trở thành kẻ cuồng giết người hung bạo.

Nhưng Đinh Hạo lên mặt đất thấy, nghe mọi chuyện. Lời của nam nhân mặc áo trắng râu xồm Đoạn Đức, Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu kích thích sát tâm của Đinh Hạo, đúng là kẻ tâm nhìn hạn hẹp, có thù phải trả. Tông môn máu lạnh, sa đọa, không quan tâm tôn nghiêm, mạng sống của võ giả cùng tộc không cần thiết tồn tại trên đời này.

Càng tức giận thì khuôn mặt Đinh Hạo cangf bình tĩnh. Khi mặt Đinh Hạo không biểu tình đại biểu tử thần giang rộng tay. Lửa giận trong lòng Đinh Hạo cần có chỗ trút.

Vậy nên... Chết hết đi!

Trong tiếng kinh kêu, các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông vừa kinh vừa giận ra chiêu trốn tránh, ngăn chặn Thượng Tà trường kiếm quét ngang hông.

Tiếc rằng thực lực chênh lệch quá rõ ràng.

Nếu ở bên ngoài thì một mình Đinh Hạo không thể tiêu diệt nhiều cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh thế này, đặc biệt là kiếm tu Kiếm Châu có thủ đoạn thần bí khó lường, các loại chiến kỹ truyền thừa cổ xưa, thiên chuy bách luyện, nhiều cái có uy lực khiêu chiến vượt cấp. Tiếc rằng trong tòa binh trạm cổ thành tràn ngập minh văn nguyên thủy áp chế lực lượng thì đám Võ Vương cảnh Liệt Thiên Kiếm Tông bị áp chế dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh, giống như từ người trưởng thành teo nhỏ thành con nít. Còn Đinh Hạo thì thực lực chỉ hơi giảm.

Huống chi tu vi huyền khí bị áp chế nhưng lực lượng cơ thể thì không!

Nửa tháng trước Đinh Hạo dung hợp Âm Dương Ngọc Trong Thạch rồi lực lượng cơ thể tăng cực độ đã đến cảnh giới Võ Vương cảnh cao giai, độ mạnh thân thể ánh bằng cường giả Võ Vương cảnh, hắn như con khủng long hình người.

Phụt phập!

Huyết hoa tung toé.

Bốn, năm đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông bị chém đứt bk, huyền khí hộ thân rồi mình lìa hai khúc.

Có bảy người tuy miễn cưỡng đỡ được Thất Huyền Trảm Hoành Trảm của Đinh Hạo nhưng bị lực lượng đáng sợ từ lưỡi dao đánh bay, hộc máu, biểu tình tràn ngập khó tin.

- Chết tiệt!

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu chợt lóe điên cuồng xông hướng Đinh Hạo.

Toàn thân Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu ngưng tụ từng luồng kiếm quang vàng như con nhím tức giận, kiếm khí cuông bạo rạch từng vệt trắng trên mặt đất, rực rỡ không thể nhìn gần, chói lọi như mặt trời. Chiến kỹ kiếm tu mạnh mẽ tất sát đang uấn nhưỡng.

Nhưng...

- Xóe về!

Đinh Hạo xoay tròn, vũ khí to lớn rạch không khí chỉ mành treo chuông vỗ vào người Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu.

Thượng Tà trường kiếm hơi oằn sau đó nhẹ búng hất bay Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đại sư huynh Liệt Thiên Kiếm Tông Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu một lần nữa thân bất do kỷ văng ra ngoài đập vào mé nền đại điện, vẫn là hằn dấu hình người rồi tường sập. Chẳng qua lần này Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu lún sâu hơn.

Tuy tu vi huyền khí bị áp chế nhưng dù gì Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu có huyền khí Võ Vương cảnh hộ thể, cú va chạm sẽ không khiến gã bị thương. Liên tục bị đánh bay làm Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu quá mất mặt, gã hiểu ra tên mặt trắng nhỏ không chỉ có lực lượng cơ thể 'hơi' mạnh mà là quá mạnh.

Từ khi Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu ra đời đến nay gã tung hoành Kiếm Châu, một thanh trường kiếm không biết đã đối diện bao nhiêu thiên tài, gã chưa từng thấy ai có thể tu luyện lực lượng cơ thể đến mức khủng khiếp như vậy.

Dù là nhiều cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh chưa chắc có lực lượng cơ thể đáng sợ như vậy.

Bởi vì toàn Vô Tận đại lục xem tu luyện huyền khí là đại biểu lực lượng thật sự, từ xưa đến nay võ đạo truyền thừa, các loại nương tựa huyền khí kích phát chiến kỹ có năng lượng hủy thiên diệt địa. Lực lượng cơ thể của ngươi có mạnh đến đâu nếu không thể sử dụng chiến kỹ, điều động nguyên khí thiên địa, pháp tắc thì chỉ là tiểu thừa.

Cho nên nhiều cường giả bỏ nhiều công sức bảy, tám mươi phần trăm vào tu luyện huyền khí.

Còn cơ thể? Bọn họ chọn một pháp môn ngũ khiếu, chỉ cần đuổi kịp tu luyện huyền khí, chứa được huyền khí bản thân là được.

Nhưng trong hoàn cảnh hôm nay thì lực lượng cơ tể hoàn toàn đè chặt Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu.

- A!

Tiếng hét thảm vang lên.

Lại có đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông bị Đinh Hạo vô tình giết chết.

Nỗi sợ như ôn dịch lan tràn trong không khí.
Bình Luận (0)
Comment