Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 560

Sau khi hắn rời đi thời gian chưa đủ để uống cạn một chén trà, năm sáu gã đệ tử Vấn Kiếm Tông còn lại đã bị một đám người xông tới bao vây.

- Liều mạng!

Các đệ tử Vấn Kiếm Tông toàn thân đầy máu, đã quyết liều chết, liều mạng chống trả.

Đáng tiếc địch nhiều ta ít, thực lực chênh lệch quá lớn. Rất nhanh năm sáu gã hán tử nổi tiếng là xương cứng đã biến thành tử thi ấm áp.

Chỉ có một kiếm sĩ dẫn đầu, bị chém đứt một cánh tay, bị phong tỏa lực lượng, lấy cực hình tàn khốc tra hỏi.

- Nói, nhóm các ngươi có tổng cộng bảy người. Còn có một người nữa đi hướng nào?

Tên đầu lĩnh của đám người đuổi giết chính trưởng lão Lôi Âm Phái, Thiết Tam Kim. Trong bàn tay hắn ẩn chứa lôi điện lực, bao trùm ở trên trán của vị kiếm sĩ này, lạnh lùng cay nghiệt truy hỏi.

Phi!

Kiếm sĩ phun ra một búng máu. Đáng tiếc Thiết Tam Kim chính là cường giả cảnh giới Tiên Thiên Vũ Tông, lực lượng huyền khí hộ thân rất mạnh, sao có thể bị phun đến? Lôi điện kình khí quanh thân chấn động, nhất thời khiến búng máu tươi chấn động bay trở về, giống như lưỡi kiếm sắc bén, chặt đứt cánh tay khác của kiếm sĩ.

- Nếu không nói, ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết!

Thần sắc Thiết Tam Kim âm trầm nói.

- Hắc, ha ha ha, học viện Thanh Bình, Tinh Vẫn Tông, Lôi Âm Phái... Các ngươi không nên đắc ý quá sớm. Người động tới Vấn Kiếm Tông ta, sớm hay muộn sẽ có một ngày, thiên tài Vấn Kiếm Tông ta bắt các ngươi trả giá thật lớn.

Kiếm sĩ nổi tiếng xương cứng, mặc dù toàn thân đầy máu, bị chặt đứt hai cánh tay, nhưng không kêu dù chỉ một tiếng. Đôi mắt hổ trợn tròn, ngửa mặt lên trời cười to nói:

- Đinh Hạo sư thúc tổ, Phùng Thiên Tinh ta không thể nhìn thấy tư thế oai hùng của người ở trên đỉnh Thiên Hàn Tuyệt Phong nghiền ép Mục Thiên Dưỡng... Thân vào Vấn Kiếm, cuộc đời này không tiếc!

Lời nói vừa dứt, trên mặt kiếm sĩ mang theo vẻ tươi cười, ngẹo đầu, khí tức đã đứt.

Ở trong toàn bộ Vấn Kiếm Tông, Phùng Thiên Tinh chỉ là một đệ tử nội môn bình thường mà thôi. Thực lực của hắn ở trong các đệ tử nội môn cũng chỉ đứng ở trong hàng chữ Thiên, chưa bao giờ từng nổi bật, cũng không từng rời xa sơn môn. Lần này hắn cùng tổng cộng hơn ba mươi đại đệ tử khác trải qua cẩn thận tuyển chọn những người quen thuộc với tuyến đường, được thông qua trận pháp truyền tống minh văn, truyền tới bên ngoài sơn môn, nhận trọng trách đi tới trước Kính Hồ đưa tin.

Sở dĩ lựa chọn phái đi một vài đệ tử dưới Tiên Thiên, chính là vì phòng ngừa sóng huyền khí dao động mạnh mẽ lộ ra ngoài, khiến cho cao thủ ở đó truy sát.

Hơn ba mươi người, tổng cộng chia làm năm nhóm. Tổ của bọn họ dừng ở đây, chỉ có Hoàng Tấn chạy thoát, những người khác cuối cùng đều đã hy sinh.

Phùng Thiên Tinh là người sùng bái Đinh Hạo. Đối với rất nhiều đệ tử Vấn Kiếm Tông bình thường mà nói, chưởng môn nhâ, người đứng đầu Vấn Hình Đường và sáu cao tầng trấn giữ sáu ngọn núi, tất nhiên có thực lực mạnh mẽ. Nhưng đó là những tồn tại cao cao tại thượng không thể leo tới, cách bọn họ vẫn rất xa. Không biết từ lúc nào, sau khi Đinh Hạo quật khởi, đã trở thành anh hùng và thần tượng trong lòng bọn họ, thân thiết giống như bằng hữu.

Trước khi tông môn bất ngờ xảy ra đại chiến, Phùng Thiên Tinh vẫn cùng rất nhiều bạn đồng hành cùng ngồi một chỗ vui sướng hài lòng thương lượng, đến lúc đó nhất định phải đi tới Thiên Hàn Tuyệt Phong, thấy đây tuyệt đối là nơi có thể diễn ra trận đánh tại Tuyết Châu.

Ai biết được...

- Chết rồi.

Thiết Tam Kim quan sát một hồi, lắc đầu nói:

- Trong hàm răng có giấu thuốc độc. Nuốt thuốc tự vẫn... Xem ra những kiếm sĩ Vấn Kiếm Tông, ngay từ đầu đã tồn tại suy nghĩ liều chết. Một khi bị bắt, chịu đựng hình không được, sẽ nuốt thuốc độc vào tự sát!

Những người truy sát khác đều thầm cảm thấy kinh hãi.

Tuy rằng thực lực của những kiếm sĩ bình thường, nhưng quả nhiên đáng được kính trọng. Thử hỏi nếu như là đệ tử môn phái mình gặp phải khốn cảnh như vậy, liệu có thể trung trinh một lòng giống như bọn họ hay không?

Trong lòng bọn họ không nắm chắc. Không biết vì sao, vào giờ phút này, trong lòng người truy sát đều mơ hồ có một tia hàn ý.

Một tông môn như vậy, thật sự quá khủng khiếp.

Lần này nếu không cách nào hoàn toàn diệt trừ được, chém cỏ không trừ tận gốc, một khi để Vấn Kiếm Tông có thời gian dưỡng sức, đến lúc đó mỗi người xâm lăng đều phải đối mặt với tai ương ngập đầu.

- Chôn bọn họ đi.

Thiết Tam Kim thở dài một tiếng, trong lòng có chút ưu tư. Sáu người này đều là dũng sĩ đáng được tôn kính.

...

...

Chờ sau khi an táng Kỷ Anh Nam xong, thu dọn sạch chiến lợi phẩm, lại xử lý thi thể cực lớn của Hùng Bi Yêu Hoàng và Tà Tâm Yêu Hoàng xong, Đinh Hạo dẫn theo Kỷ Anh Khởi, cùng hai sủng vật nhỏ không an phận, tiếp tục hành trình đi về phía trước.

Gốc địa măng Cửu Hoàng Hộ Tâm vương cấp bị máu tươi Kỷ Anh Nam tưới đẫm, cũng bị Đinh Hạo xử lý sau đó thu vào.

Ở dưới sự chỉ dẫn của Kỷ Anh Khởi, Đinh Hạo rốt cục vẫn đi ra khỏi thế giới hang động dưới lòng đất tới cuối đoạn Tây Du Cổ Lộ thứ bảy.

Dọc đường đi, Đinh Hạo lại gặp không ít tử thi cao thủ Nhân tộc và Yêu tộc. Trong đó có một ít là gặp phải mãnh thú của Cổ Lộ, lực chiến cạn kiệt mà chết, thi thể bị nghiền nát, bị mãnh thú cắn xé. Còn có một vài người tự giết lẫn nhau. Chỉ có điều Đinh Hạo lại nhìn thấy ở trong những thi thể này có những quái thi giống như lúc trước, bị hút cạn máu tủy óc tim, biến thành xác khô.

- Thủ pháp của người này… càng ngày càng lợi hại...

Đinh Hạo kinh hãi. Hắn quan sát rất cẩn thận.

Người đánh lén thần bí này, bất luận là cường giả Yêu tộc hay là Nhân tộc đều giết. Cũng không biết là người của tộc nào. Quan trọng hơn chính là, nếu như nói ngay từ đầu hắn chọn lựa phương thức chỉ đánh lén dựa vào vận khí, vậy bây giờ thủ pháp giết người của người này hoàn toàn chính là trực tiếp giết chết. Thủ đoạn hung tàn, gần như đều chỉ cần một chiêu. Điều này nói rõ ở trong khoảng thời gian này, thực lực người này đột nhiên tăng mạnh. Chỉ sợ đến nơi này, cuối của đoạn Tây Du Cổ Lộ thứ bảy, thực lực của hắn đã tăng lên hai đại cảnh giới, đến cảnh giới Vũ Vương đỉnh phong.

Thực lực tiến bộ nhanh chóng. Rốt cuộc hắn đang tu luyện công pháp thế nào, lại muốn cắn nuốt tim máu óc tủy của cường giả?

Đinh Hạo mơ hồ cảm thấy, một mầm tai hoạ đang lặng lẽ hình thành.

Thông qua cánh cửa truyền tống ở cuối thế giới hang động dưới lòng đất, đoàn người Đinh Hạo tiến vào đoạn tây du Cổ Lộ thứ tám.

Đây là một thế giới u ám thâm trầm.

Trong bầu trời trời u ám, không nhìn thấy ánh mặt trời, trăng sao. Phóng tầm mắt nhìn ra ngoài, khắp nơi đều có kiếm bị chặt gãy. Ở đây dường như là một chiến trường thượng cổ. Trong không khí tràn ngập mùi chiến đấu nhàn nhạt, còn có mùi máu tươi gay mũi. Nhưng trên mặt đất lại không nhìn thấy bất kỳ tử thi hoặc là vết máu tươi nào. Ngay cả một chút xương trắng cũng không có.

Phóng tầm mắt nhìn ra ngoài, khắp nơi đều là các loại binh khí bể nát, với đao kiếm chiếm đa số.
Bình Luận (0)
Comment