Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 573

Từng giọt máu vừa rơi xuống, lập tức bị thân đao hoàn toàn hấp thu. Cảm giác huyết mạch tương liên trong lòng Đinh Hạo trước đó, cuối cùng đã trở nên rõ ràng chưa từng thấy, được truyền ra chính từ trong thân ma đao.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên Đinh Hạo cầm thanh ma đao, nhưng loại cảm giác khó diễn tả được này, khiến Đinh Hạo cảm thấy, dường như cuối cùng mình đã tìm lại được một phần thân thể mình.

Cho tới nay, loại cảm giác này giống hệt với cảm giác khi hắn cầm thanh kiếm rỉ.

Thanh ma đao này lại dành cho ta sử dụng!

Trong lòng Đinh Hạo vô cùng vui mừng.

- Chỉ có điều không biết lực lượng giống như chí tôn đã bạo phát trong ma đao trước đó, có còn tiếp tục tồn tại nữa hay không...

Sau khi Đinh Hạo cẩn thận quan sát một hồi, lại thử rót huyết khí vào trong thanh ma đao. Bởi vì trước đó, thanh ma đao bắn ra chính là quang diễm màu đỏ, thuộc hệ hỏa trong ngũ hành, cho nên lần này Đinh Hạo vận dụng thiên hỏa huyền khí tại đan điền trên ngực rót vào.

Điều khiến Đinh Hạo cảm thấy vui mừng chính là, chất liệu của thanh ma đao đối với tính khai thông huyền khí lại hoàn mỹ không có gì để nói. Bản thân mình chỉ mới có một ý niệm, thiên hỏa huyền khí vô cùng thông thuận tiến vào trong thân đao, dễ dàng giống như huyền khí lưu chuyển ở trong thông đạo thân thể mình vậy.

Ầm!

Theo thiên hỏa huyền khí rót vào, ma đao liền phát sinh biến hóa.

Những hình vẽ rắc rối phức tạp kỳ lạ che kín trên thân đao, vốn ảm đạm giống như một đường huyết quản khô khốc, đột nhiên bắt đầu sáng lên. Dường như có một dòng máu theo các rãnh rất nhỏ của các hình vẽ đang lưu chuyển. Rất nhanh toàn bộ thân đao sáng lên. Sau đó một lớp quang diễm huyết sắc rất mỏng từ trong thanh đao gãy phát ra ngoài, mơ hồ phủ lên toàn bộ thanh đao gãy này.

Đinh Hạo ngơ ngác nhìn thanh đao trong tay.

Bởi vì khí tức chí tôn vô địch thiên hạ lại một lần nữa theo sự biến đổi khác thường của thanh ma đao, xuất hiện ở trên thế gian.

Toàn bộ các mảnh đao kiếm nhỏ trong thế giới đao tàn kiếm gãy này lại bắt đầu run rẩy vang lên những tiếng đao ngân, kiếm rít thần phục, nơm nớp lo sợ chào hỏi, giống như lúc đối mặt với thanh ma đao chủ động sống lại đối đầu với thanh kiếm rỉ lúc trước. Chỉ có điều lúc này đây, thiếu đi lực lượng của thanh kiếm rỉ ngăn cản, đao ý đao khí tung hoành thiên hạ hoàn toàn chinh phục tất cả.

Ngay cả tháp đao dưới chân do không biết bao nhiêu trường đao tạo thành, chỉ một thoáng quang hoa cũng đột ngột phát ra, giống như có thần giáng lâm.

Đinh Hạo cảm giác được rõ ràng, trong thân đao phát ra một tiếng ngân đầy hưng phấn.

Dường như có một con thần long bị vây trong chỗ nước cạn hiện tại đã quay về biển rộng. Lại giống như một con mãnh hổ ở ngoài đại dương bị lạc mất phương hướng quay trở vào núi rừng.

Đây là tiếng ngân vui mừng, không cam lòng với sự tịch mịch.

Đây là tiếng kêu vui mừng của vương giả trở về.

Chỉ có điều một thanh đao như vậy ở trong tay, có cảm giác khắp thiên hạ không có địch thủ, lại chỉ duy trì được trong thời gian ngắn ngủi chưa đầy một lần chớp mắt, Đinh Hạo đã bắt đầu cảm thấy chịu không nổi.

Bởi vì thanh ma đao giống như một cái động không đáy, điên cuồng hấp thu lực lượng thiên hỏa huyền khí trong cơ thể mình. Trong nháy mắt, cũng huyền khí trong cơ thể mình rất nhanh giống như bị tháo nước, sắp bị hút cạn. Mắt thấy huyền khí trong đan điền ở ngực và sáu kỳ mạch, sắp khô cạn, sắp biến mất với tốc độ mắt thường có thể thấy được, trong lòng Đinh Hạo chấn động. Hắn không dám chậm trễ, nhanh chóng thu hồi huyền khí.

Lúc này, dù không cam lòng, thanh ma đao mới trở lại ảm đạm.

Những hình vẽ trên thân đao này vốn phát ra ánh sáng huyết sắc chói lòa, chợt biến thành màu nâu nhạt. Không còn hào quang, thân đao vẫn sứt mẻ, gãy giống như được mười mấy miếng sắt vỡ hợp lại với nhau.

Tầng quang diễm huyết sắc đang tu bổ toàn bộ thân đao cũng kết thúc, biến mất.

Ma đao một lần nữa biến thành trạng thái sứt mẻ trước đó, hoàn toàn không có chút lực lượng nào lộ ra ngoài.

Người bình thường căn bản nhìn không ra được bên trong nó ẩn chứa lực lượng cường đại không thể tưởng tượng nổi nào. Đinh Hạo tin tưởng, nếu như mình ném thanh ma đao này ở ven đường, hơn phân nửa mọi người sẽ không cảm thấy có chút hứng thú nào đối với nó. Nếu nhặt lên bán sắt vụn cũng ngại quá nát.

Đinh Hạo không nhịn được cười ha ha.

Tay phải hắn là thanh kiếm rỉ, tay trái là thanh ma đao. Thoạt nhìn cả hai có khả năng hơi tệ một chút, nhưng uy lực của đôi đao kiếm này lại đủ cứng rắn giết chết cường giả cấp Vũ Hoàng cao giai. Chúng trở thành con bài chưa lật lớn nhất của Đinh Hạo. Hai thanh đao kiếm này ở trong tay, Bắc Vực tuy lớn, nhưng Đinh Hạo cũng có thể ngang dọc được.

- Thân là hai thánh thể đao kiếm, trước đây chỉ có thanh kiếm rỉ, còn thiếu một thanh trường đao đủ để sánh ngang với thanh kiếm rỉ. Vấn Tình Đao cầm miễn cưỡng thuận tay, nhưng vẫn có hơi kém hơn. Hiện tại có thanh ma đao, cuối cùng đã hoàn thành tâm nguyện...

Đinh Hạo thật sự cảm thấy rất hài lòng.

Đợi được khi Đao Tổ và Kiếm Tổ tỉnh lại, có thể nhờ hai lão quái vật chỉ dẫn, xem có biện pháp, xóa đi những vết rỉ rét trên thanh kiếm rỉ, đồng thời tu sửa được thanh ma đao hoàn chỉnh lại hay không. Đến lúc đó uy lực của hai thanh đao kiếm này tuyệt đối sẽ tăng lên gấp bội. Nói không chừng có thể tiến vào nhóm thần binh. Như vậy thật sự xem như công đức viên mãn.

Tiếng cười của Đinh Hạo đã khiến Kỷ Anh Khởi mở mắt tỉnh lại.

Qua đêm dài, cuối cùng phía xa có một ánh mặt trời màu đỏ, xuyên qua tầng mây phía xa chiếu xuống, chiếu vào trên người Đinh Hạo. Toàn thân hắn kể cả thanh kiếm rỉ và ma đao trong tay đều nhuộm một lớp ánh sáng đỏ. Hắn ở đỉnh tháp đao này, giống như một vị thần ma vừa thức tỉnh, kiêu ngạo nhìn thiên hạ, phóng ra thần huy không gì có thể địch nổi, khiến người ta khó có thể tới gần quan sát.

Kỷ Anh Khởi không khỏi mở to hai mắt nhìn, tới mức ngây dại.

Nhưng ngay sau đó, đột nhiên tháp đao dưới chân bắt đầu khẽ lắc lư. Tiếp đó, nó lắc lư càng lúc càng mãnh liệt, dường như muốn đổ sụp. Chấn động này khiến Tà Nguyệt và Manh Manh đang say ngủ đều bị thức tỉnh.

- Meo meo? Chuyện gì xảy ra vậy? Dựa vào, động đất sao? Mọi người nhanh chạy thoát thân!

Mèo mập choáng váng mở mắt kêu to.

- Hắc hắc hắc! Manh Manh trực tiếp nhảy lên lưng mèo mập, ý bảo Tà Nguyệt nhanh chóng vỗ cánh chạy trốn.

Hai kẻ này đúng là một đôi không đáng tin cậy. Trong lòng Đinh Hạo cũng cảm thấy cả kinh.

Sau khi ma đao hoàn toàn thu ma lực lại, tháp đao lại phát sinh biến hóa nào đó, hiện tại mắt thấy sắp đổ sụp.

Đây cũng không phải là chuyện đùa.

Nơi đây lực lượng áp chế thiên địa khổng lồ như vậy. Nếu như từ tầm cao lưng chừng trời nh vậy ngã xuống, cho dù là cường giả cấp Vũ Hoàng cũng sẽ ngã chết. Đinh Hạo không do dự, trước tiên tiến lên cõng Kỷ Anh Khởi ở phía sau lưng, đang muốn theo các bậc thang bằng sống đao đi xuống...
Bình Luận (0)
Comment