Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 625

Chờ một chút.

Kỷ Anh Khởi đột nhiên ngăn cản nó.

- Meo? Sao vậy? Nữ hài thông minh?

Mèo mập quay đầu lại cảm thấy kỳ quái hỏi.

Đối với quái vật trí lực như Kỷ Anh Khởi, mèo mập vẫn tỏ ra thân cận. Mấy ngày nay, Kỷ Anh Khởi đều ôm tiểu mèo mập rất lâu. Cho nên giữa bọn họ đã thành lập sự hữu nghị. Thời điểm tâm tình mèo mập tốt, nó còn có thể nguyện ý để Kỷ Anh Khởi gãi vào cái bụng nhỏ mềm mại của nó.

- Ở đây chỉ là bậc thang thứ nhất. Nếu như ta không đoán sai, càng đi lên bậc thang trên, hình dạng tiểu tháp xuất hiện sẽ lớn hơn một chút, phẩm chất hẳn là cao cấp hơn một chút. Thần tính ẩn chứa sẽ càng sâu xa hơn một chút.

Kỷ Anh Khởi nói:

- Hiện tại chúng ta đều có một cơ hội đốt thần hỏa, sao không tiếp tục leo lên trên cao, đốt thần hỏa tháp có đẳng cấp cao hơ. Như vậy sẽ nhận được càng nhiều hơn.

Lời nói này dường như đang giải thích với mèo mập, trên thực tế là nàng nói với Đinh Hạo.

Đinh Hạo gật đầu.

- Tiểu muội, vì sao muội không nói sớm một chút. Hiện tại ta chỉ đốt được một tiểu tháp ở cấp thấp nhất, chẳng phải là thua thiệt lớn sao?

Nhâm Tiêu Diêu vừa bay trở về, nghe được nàng phân tích như vậy, dáng vẻ tươi cười trên khuôn mặt béo mập nhất thời cứng lại.

- Meo, không có ngươi làm thí nghiệm, chúng ta làm sao hiểu rõ nên đốt thần hỏa như thế nào chứ?

Mèo mập nhìn có chút hả hê:

- Cám ơn ngươi, tiểu mập. Ngươi quả nhiên là một phúc tướng.

Gương mặt Nhâm Tiêu Diêu trở nên suy sụp. Trong nháy mắt hắn cảm giác mình đã chán ăn đi rất nhiều.

Đinh Hạo suy nghĩ một chút, nói:

- Dựa theo truyền thuyết nói lại, mỗi người đều chỉ có một cơ hội đốt thần hỏa. Nếu như Nhâm sư đệ đã nhận được sự tán thành của một tháp thần hỏa, cũng không nên lòng tham vô đáy. Như vậy đi, ta và Anh Khởi tiếp tục leo lên kim tháp. Nhâm sư đệ được thiên địa này tán thành, không bị lực lượng áp chế, cũng sẽ không bị thạch nhân khôi lỗi công kích, vừa lúc có thể đi tìm hiểu trong thành này, xem có thể tìm thấy bên trong những kiến trúc kia có một vài phát hiện nào khác hay không...

Đinh Hạo thuận miệng, nói ra những thần tài mà Đao Tổ và Kiếm Tổ cần cho Nhâm Tiêu Diêu biết.

Nhâm Tiêu Diêu lại khiếp sợ, gương mặt cũng xanh mét:

- Đinh sư huynh, sư huynh thật sự quá coi trọng ta. Những thần tài trên đều dành riêng cho chí tôn luyện khí, sao có dễ tìm như vậy chứ?

Đinh Hạo cười ha ha:

- Không có việc gì. Vận khí đệ nghịch thiên như vậy, ta tin tưởng vào đệ.

- Meo, ta cũng tin tưởng ngươi, tiểu mập.

Mèo mập tiếp tục nhìn Nhâm Tiêu Diêu có chút hả hê.

Kế hoạch đã định, Nhâm Tiêu Diêu cùng Đinh Hạo tách ra hành động.

...

Thời gian trôi qua.

Đinh Hạo cõng Kỷ Anh Khởi trên lưng dùng tốc độ nhanh nhất leo lên phía trước.

Khi ở khoảng tầng thứ hai trăm ba mươi, mèo mập Tà Nguyệt nhìn thấy tiểu tháp thần hỏa với hình một con mèo chiêu tài dáng điệu thơ ngây, mắt đã không thể rời đi được. Nó hưng phấn nói:

- Meo ha ha, nó, tòa thần hỏa tháp này có duyên với ta. Ta quyết định đốt nó.

- Lên trên hẳn là còn có thứ tốt hơn.

Đinh Hạo cố ý đùa nó.

- Cho dù có tốt hơn, gia cũng thấy không hơn được. Nó… nó nhất định là thích hợp với ta nhất.

Mèo mập rất kiên định, không chút do dự giơ móng vuốt nhỏ ra, chạm vào ánh sáng kim sắc lóe sáng phía trên đỉnh đầu của con mèo chiêu tài.

Hiện tượng kỳ lạ giống như lúc Nhâm Tiêu Diêu đốt tiểu tháp thần hỏa trước đó lại xuất hiện.

Đinh Hạo lại rót ra một ít máu Chư Hoài vào trong cái chén đặt sâu ở dưới tiểu tháp con mèo chiêu tài kia.

Lúc này đây phải rót đủ sáu bát, tiểu tháp thần hỏa hình con mèo chiêu tài mới hóa thành một con mèo mập kim quang, nhảy múa ở trong hư không một hồi, làm ra các tư thế tấn công, nuốt cắn, vồ chụp, thật ra cũng vô cùng uy vũ. Cuối cùng nó dung nhập vào trong thân thể Tà Nguyệt.

- Meo...

Mèo mập vỗ cánh, lưu lại ở trong hư không từng đạo ngân quang, giống như một cây kéo màu bạc.

- Meo ha ha, meo cũng muốn đi vào trong thành thị Ngụy Thần này thử thời vận. Không chơi với ngươi nữa...

Mèo mập ngoáy cái mông to mọng, hóa thành lưu quang biến mất ở phía xa.

Trước đó, nó và cá heo nhỏ Manh Manh đều chịu lực lượng của thiên địa này áp chế, cho nên không có cách nào bay được, chỉ có thể đi bộ giống như động vật bình thường, thiếu chút nữa khiến con mèo mập hiếu động này bị nghẹn tới phát điên. Hiện tại khôi phục được năng lực bay, nó giống như chó điên thoát khỏi dây xích, ngựa hoang chạy ra được khỏi chuồng, hoàn toàn bùng nổ.

Đinh Hạo cũng không để ý tới nó, tiếp tục leo lên trên.

Ở trong quá trình này, cá heo nhỏ Manh Manh cũng đốt thần hỏa của mình.

Ở tầng thứ ba trăm lẻ một của tháp lớn kim sắc, nó lựa chọn là một tiểu tháp thần hỏa có hình một con cá kình biển lớn, lấy của Đinh Hạo mười bát máu Chư Hoài, lúc này mới hoàn toàn đốt thành công. Sau khi cá heo nhỏ đốt thần hỏa, khôi phục năng lực, nó không rời đi, mà vẫn ngoan ngoan đi theo bên cạnh Đinh Hạo.

Sau chừng nửa ngày, Đinh Hạo và Kỷ Anh Khởi cuối cùng đã leo lên đỉnh tháp lớn kim sắc.

Đinh Hạo cẩn thận quan sát.

Đỉnh tháp lớn cũng chỉ là một đài cao rộng chừng nửa mẫu đất, do một khối nham thạch thần bí cực lớn màu vàng ròng tạo thành. Trên mặt đài cao trơn nhẵn, sáng như gương, hoàn toàn không có chút tỳ vết nào. Đài cao phóng ra ánh sáng nhu hòa, có thể làm người ta lóa mắt. Khi đi ở trên đó, giống như đi ở trong linh khí thủy thần. Hít thở khi đi trong đó cũng làm cho người ta cảm thấy tinh thần hưng phấn hơn gấp trăm lần.

Ở giữa đài cao này lại là một tế đàn nhỏ.

Cái tế đàn này cũng là kim sắc, cao chừng ba thước, hình tròn. Bốn phía có bốn lối đi bậc thang, khắc hình tinh xảo, hoa lệ vô cùng. Xung quanh tế đàn có hình vẽ của bảy mươi hai Địa Sát Thần Thú và ba mươi sáu Thiên Cương Thần Thú. Ngoài ra còn có hình tiên nữ huyền nữ bay lượn trên trời, cùng với cảnh tượng chiến trường thượng cổ, Thần Ma chinh chiến vô cùng đáng sợ. Khắp nơi máu chảy thành sông, thây chất thành núi, xương trắng, đao tàn kiếm gãy la liệt khắp nơi.

Tổng cộng có chín bức hoạ như vậy, trông rất sống động.

Nếu cẩn thận quan sát tế đàn nhỏ này, sẽ cảm thấy những bức họa này dường như đều đang sống. Các đường nét chuyển động, người và vật trên đó cũng đang di chuyển.

Nhưng điều thu hút ánh mắt Đinh Hạo nhất lại không phải là tế đàn kim sắc vô cùng hoa lệ này, mà là pho tượng nhỏ hình người phía bên trên tế đàn.

Đó là bức tượng của một cường giả nhân loại, thân hình dong dỏng cao khôi ngô, khuôn mặt kiên nghị, lại cực kỳ anh tuấn. Giữa trán có chút ngạo khí. Biểu tình trên khuôn mặt trông rất sống động, giống như người sống. Toàn thân hắn khoác áo giáp Thần Ma kim sắc, hoa lệ tôn quý. Hai tay cầm kiếm, đầu nhìn lên trời cao, thần sắc thoáng giận. Hắn đứng sừng sững ở trên tế đàn kim sắc nhỏ này, giống như một vị chúa tể chí tôn quan sát vạn vật sinh linh ở khắp nơi trong thiên địa.
Bình Luận (0)
Comment