Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 642

Hắn một đường đi dọc theo quảng trường, liếc mắt liền thấy được tình trạng của Đinh Hạo.

Yêu tộc và Nhân tộc… chính là kẻ thù truyền kiếp.

Không quan tâm xuất phát từ mục đích gì, Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng đều có lý do để ám sát Đinh Hạo.

Hơn nữa trên người Đinh Hạo còn có vô số bảo vật. Chỉ cần đánh chết hắn, sẽ thuận lợi dẫn tên tiểu mập, tai họa của vườn thuốc thần linh gần nửa năm kia đi. Cho dù không thể đốt thần hỏa, trong hành trình tiến vào chiến trường Bách Thánh lần này, hắn cũng được xem là người giành thắng lợi tuyệt đối.

- Meo, cút ngay!

Tà Nguyệt đã kịp phản ứng, nổi giận gầm lên một tiếng. Trong nháy mắt, thân thể nó lớn lên giống như một con thú lớn khổng lồ cao tới trăm mét, chiếm lấy phía trên tháp lớn kim sắc. Hai cánh vỗ mạnh, sinh ra gió lớn. Nó lấy thân thể của mình đỡ lấy một đòn này của Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng.

Ầm!

Cột yêu khí màu đỏ đánh vào phía trên thân thể khổng lồ của Tà Nguyệt. Lực lượng đáng sợ, trực tiếp đánh Tà Nguyệt bay ra ngoài.

- Ha ha, ngày hôm nay bất kỳ ai cũng không cứu được Đinh Hạo!

Trong đôi mắt Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng bắn ra sát khí cường đại. Hắn vừa đánh ra, yêu khí trong bầu trời giống như con rồng, sáu cột yêu khí màu đỏ đáng sợ màu đỏ chụp về phía Đinh Hạo.

- Đinh sư huynh...

Nhâm Tiêu Diêu khẩn trương, toàn lực thôi động huyền khí, ngăn cản ở trước người Đinh Hạo.

Đáng tiếc hắn chẳng qua là cảnh giới Đại Tông Sư, đâu thể là đối thủ của cảnh giới Yêu Hoàng.

- Nổ!

Chỉ thấy Nhâm Tiêu Diêu lấy từ trong chiếc nhẫn trữ vật ra một viên bảo khí cực phẩm. Sau khi thôi động, một tiếng nổ lớn vang lên. Một cột yêu khí trực tiếp nổ tung.

- Có phải không vậy? Trên người con kiến hôi nhỏ bé này không ngờ cũng có không ít bảo bối. Đáng tiếc thực lực của ngươi lại quá thấp!

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng cười nhạt, chộp lấy đối thủ. Một lực lượng cường đại lộ ra, chụp lấy Nhâm Tiêu Diêu, thu vào trong túi càn khôn.

Ai biết Nhâm Tiêu Diêu hét lớn một tiếng, trên người phát ra một đạo kim quang, lại có thể tránh khỏi công kích này.

- Không ngờ ngươi lại có thể đốt được thần hỏa?

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng cả kinh, ngay sau đó, hắn chợt cả giận nói:

- Vận khí của tên tiểu mập nhà ngươi không tệ. Bản hoàng cực cực khổ khổ ở trong thành thị Ngụy Thần này, tìm kiếm hơn một tháng cũng chưa từng tìm được tế đàn thần hỏa. Bản thân ngươi chỉ nhờ đi theo bên cạnh Đinh Hạo, lại có được cơ duyên này sao? Xem ra ta càng không thể tha cho ngươi được. Chết đi cho ta!

Đốt thần hỏa không lập tức thu được thần thông gì, nhưng lại có tính mạng và thần tính bản nguyên kéo dài vô tận, sau này sẽ có số lượng không hạn định.

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng tuyệt đối không cho phép một tên mập có vận khí nghịch thiên như vậy còn sống trên đời.

Trong nháy mắt lại có thêm những cột yêu khí, giống như tám xúc tua của thú lớn, từ bốn phương tám hướng đánh về phía Nhâm Tiêu Diêu và Đinh Hạo. Yêu khí giống như hủy thiên diệt địa, mang theo tất cả thiên địa.

Nhâm Tiêu Diêu cũng không đỡ được nữa.

- Đinh đại ca...

Kỷ Anh Khởi không chút do dự, đứng ở phía trước pho tượng kim khôi kim giáp, đưa hai cánh tay ra chắn ở trước người Đinh Hạo. Cho dù chết, nàng cũng muốn cùng chết.

Đáng tiếc nàng chẳng qua là một người bình thường không thông hiểu võ đạo, cho dù có một vài minh văn chữ hán do Đinh Hạo lưu lại, cũng không có khả năng ngăn cản được một đòn tập kích khủng khiếp như vậy. Cột yêu khí màu đỏ cực lớn, trong nháy mắt có thể biến nàng trở thành một bộ xương trắng...

Đúng lúc này…

- Cút!

Một tiếng khẽ kêu vang lên. Một thân ảnh mang theo hỏa diễm, đột nhiên từ trong bắn ra.

Một tiếng phượng kêu vang lên. Sáu, bảy huyễn ảnh phượng hoàng hỏa diễm cắt qua bầu trời. Một lực lượng dồi dào sinh ra, vừa lúc đập vào cột long khí yêu màu đỏ. Những tiếng động ầm ầm liên tục vang lên. Cột khí yêu cực kỳ khủng bố cuối cùng tan ra.

Thế lực ngang nhau.

- Kẻ nào không biết sống chết, dám ngăn cản ta?

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng tức giận rống lên. Trong yêu khí huyết sắc cuồn cuộn, thân hình hắn giống như cự ma.

Vèo!

Nghênh đón hắn chính là một đạo kiếm ảnh hỏa diễm.

Kiếm ảnh cực lớn vô cùng sắc bén chém xuống, mang theo lửa lớn điên cuồng thiêu đốt, giống như vị thần từ trên trời cao cầm kiếm chém xuống, khiến bầu trời cũng bị xé thành hai nửa.

Mũi kiếm cực lớn này chỉ nhẹ nhàng vung lên, yêu khí màu đỏ đang ở khắp bầu trời lập tức tách ra. Mũi kiếm trực tiếp chém về phía bản thể của Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng, sắc bén vô cùng.

- Là ngươi sao?

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng kinh ngạc kêu lên, không cố gắng đỡ một kiếm này nữa.

Kiếm ảnh màu đỏ cực lớn chém xuống mặt đất. Thiên địa chấn động, tạo thành một vết tích rất sâu trên trên quảng trường nham thạch màu thổ hoàng cực kỳ cứng rắn. Đó là một vết tích dài vài trăm thước với hỏa diễm thiêu đốt rất lâu không tắt. Tất cả nham thạch ở sát bên cạnh dấu vết kia đều bị đốt thành chất lỏng. Con phượng hoàng hỏa diễm này dường như có thể thiêu đốt được cả nham thạch.

Uy lực một kiếm này quả nhiên là kinh thiên động địa. Tuyệt đối phải là một kiếm đáng sợ vượt qua cả cảnh giới Vũ Hoàng.

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng kinh hãi. Hắn đã nhận ra, người ra tay chính là vị nữ cường giả thần bí trong tay cầm một góc tấm bia đá địa đồ kia. Cho tới nay nàng luôn bị bao phủ ở trong hỏa diễm, rất ít khi hợp tác với các thế lực khác. Nàng rốt cuộc là người hay yêu, hắn cũng không rõ lắm. Nàng cực kỳ thần bí. Không ngờ nàng lại có thể ở phía sau, ra tay cứu Đinh Hạo.

- Ngươi là ai, tại sao lại muốn cứu Đinh Hạo?

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng gầm lên. Người đối diện vẫn không trả lời.

Một thiếu nữ toàn thân mặc chiến giáp màu đỏ, được hỏa diễm bao quanh, khiến người ta không nhìn thấy rõ được diện mạo thực sự của nàng. Nhưng có thể nhìn thấy thân hình nàng kiều diễm, giống như tiên tử xuống trần. Lưng nàng đeo một thanh kiếm rất lớn, bước đi một bước, đã vượt qua ngàn mét, phá hủy yêu khí màu đỏ đang ngang dọc ở khắp bầu trời. Trong nháy mắt, nàng đã đi tới trước người Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng.

Một kình phong đáng sợ nổi lên.

Thiếu nữ đưa cánh tay ngọc ra. Bao kiếm phía sau nàng chấn động. Một thanh chiến kiếm rất lớn, dài chừng hai thước, rộng bốn mươi tấc xuất hiện ở trong tay của nàng. Thanh kiếm lớn cùng với thân hình nhỏ bé và yếu ớt của nàng tạo thành một sự đối lập khác thường.

Thiếu nữ cầm rất nhẹ nhàng. Cổ tay nàng vừa lộn, phượng cánh cự chiến kiếm xé tan tất cả những gì ngăn cản nó, chém về phía Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng.

Kiếm thức giống như thất luyện. Nơi nào nó đi qua, ngay cả hư không cũng bắt đầu bị thiêu đốt.

Trong mơ hồ, có tiếng chim phượng hoàng kêu vang, khiến người ta khiếp sợ

- Ngươi... Đừng tưởng rằng bản hoàng sợ ngươi. Hôm nay bất kỳ ai cũng không thể cứu được Đinh Hạo. Ngươi dám ngăn cản ta, đi tìm chết cho ta!

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng nổi giận, hai cánh tay duỗi ra. Một yêu khí màu đỏ vô cùng vô tận hóa thành hình một con rồng, điên cuồng lao về phía thiếu nữ kia.
Bình Luận (0)
Comment