Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 645

Mỗi người… đều có bí mật của mình.

Đinh Hạo cũng không nghĩ sâu về vấn đề này. Dù sao mình cũng không tu luyện Huyền Vấn Kiếm Trang, mà là Huyền Chiến Thắng Quyết.

Hắn đưa mắt nhìn xung quanh. Khắp nơi đều yên tĩnh, gió nhẹ thoảng qua. Bầu trời đầy nắng ấm, xanh thăm thẳm. Phía xa mơ hồ có thể thấy một thành trấn nhỏ. Chắc hẳn đó là nơi loài người sinh sống.

Đinh Hạo chậm rãi phóng ra sóng thần thức giống như thủy triều lan rộng ra, bao phủ tất cả mọi thứ trong phạm vi năm mươi dặm...

Đinh Hạo trầm tư, lại nghĩ về lúc ở trên tháp lớn kim sắc.

Nhận được truyền thừa của nguồn sáng kim sắc, Đinh Hạo đốt thần hỏa, nhận được bản nguyên thần tính, thể chất được nâng lên tới một mức độ khủng bố.

Đinh Hạo tính toán sơ qua, lực lượng thân thể mình đã đạt đến cảnh giới Vũ Hoàng tứ khiếu, cường đại hơn vô số lần so với tu vi huyền khí.

Quan trọng hơn chính là, khi mưa ánh sang màu vàng rót vào thân thể, Thắng Tự Quyết cuối cùng đã đột phá, tiến vào cảnh giới Thần Ý Thiên Địa tầng thứ bảy. Thần thức trở nên mạnh mẽ, có thể bao trùm phạm vi hơn năm mươi dặm, quan sát tỉ mỉ mọi thứ.

Tầng thứ sáu đại viên mãn, có thể khiến thân thể Đinh Hạo đạt tới một trạng thái hoàn toàn khống chế. Ngũ tạng lục phủ thoát thai hoán cốt, máu lại hóa thành kim sắc. Xương cốt giống như bạch ngọc.

Chỉ cần Đinh Hạo nguyện ý, hắn thậm chí có thể khống chế từng tế bào nhỏ trong cơ thể, thân thể giống như một vụ trụ, năng lượng tuần hoàn cũng không chỉ giới hạn trong huyền khí, mà còn tuần hoàn trong các thông đạo kinh mạch. Thân thể có thể hấp thu năng lượng từ bên ngoài bất kỳ lúc nào, tự động rèn luyện cường độ thân thể.

Mà tiến vào tầng thứ bảy, Đinh Hạo bắt đầu có thể sử dụng thần thức điều khiển ngoại vật.

Đinh Hạo vừa cảm ứng, rất nhanh hắn đã tìm được sự tồn tại của đám người Nhâm Tiêu Diêu.

Bọn họ được lực lượng của Đinh Hạo bao vây bảo vệ, cũng không bị truyền tống đến nơi quá xa, chỉ ở trong nơi hoang dã cách đó chừng hơn hai mươi dặm. Đinh Hạo lấy thần thức truyền ý niệm, rất nhanh hướng dẫn Nhâm Tiêu Diêu dẫn theo Kỷ Anh Khởi và Tà Nguyệt, Manh Manh, tìm tới.

Tâm tình của mọi người cũng không tệ.

Trải qua cửu tử nhất sinh, rốt cục bọn họ vẫn từ trong chiến trường Bách Thánh sống sót đi ra.

Đây là một phần trải nghiệm quý báu.

Trong truyền thuyết, phàm là người có thể sống sót từ trong chiến trường Bách Thánh đi ra, đều có thể đạt được thành tựu phi phàm trong võ đạo cảnh, cuối cùng bước vào cảnh giới Vũ Thánh, cũng không phải là không có đạo lý. Nếu như với thiên phú và vận khí như Nhâm Tiêu Diêu, chỉ cần không chết sớm, sinh thời nhất định có thể tiến vào cảnh giới Vũ Thánh.

- Đinh sư huynh, kế tiếp chúng ta nên làm gì bây giờ?

Nhâm Tiêu Diêu hưng phấn nói.

- Trước hết chúng ta phải tìm hiểu rõ xem mình đang ở đâu đã. Sau đó chờ Tạ sư muội chữa thương xong, chúng ta sẽ về tông môn.

Đinh Hạo cười nói:

- Chưởng môn nhân bọn họ hẳn là đang mỏi mắt chờ mong. Trên đường đi, chúng ta thu thập tin tức. Tốt nhất là có thể tìm được những sư huynh muội khác, cùng nhau trở lại tông môn. Ha ha ha, đến lúc đó xem thử còn ai có thể ngăn cản Vấn Kiếm Tông ta quật khởi!

Trong lòng Nhâm Tiêu Diêu cũng vô cùng phấn chấn.

Đúng vậy, rời khỏi tông môn nửa năm, hiện tại nên trở về.

Lúc này đây, bọn họ thu hoạch ở chiến trường Bách Thánh khổng lồ như vậy, Đinh sư huynh càng uy danh hiển hách. Tin tức truyền về, tuyệt đối có thể làm rạng rỡ tổ tông, làm cho trên dưới Vấn Kiếm Tông đều phải kích động.

- Phía xa hình như có một thành thị Nhân tộc đang sinh sống. Ta tới đó hỏi thăm một chút trước, xem ở đây rốt cuộc là địa giới nào.

Nhâm Tiêu Diêu suy nghĩ một chút, nói.

- Chờ một chút, Nhâm đại ca, ta cùng đi với đại ca.

Kỷ Anh Khởi đột nhiên mở miệng nói.

- Muội sao? Được thôi. Hắc hắc, dẫn muội đi cũng tốt.

Trong lòng Nhâm Tiêu Diêu không chút nghi ngờ, thôi động huyền khí, mang theo Kỷ Anh Khởi phóng lên cao, tiến về phía thành thị Nhân tộc kia.

Nhưng hắn lại không chú ý thấy biểu tình của Kỷ Anh Khởi trong nháy mắt khi nàng quay lại.

- Meo, ta cũng đi...

Ánh mắt Tà Nguyệt loạn chuyển, lôi kéo Manh Manh cùng nhau rời khỏi đó.

Lần đầu tiên Đinh Hạo cảm thấy, con mèo mập này lại có thể có nhãn lực tới như vậy.

Chỉ chốc lát sau, thương thế của Tạ Giải Ngữ đã hồi phục được vài phần.

Tuy rằng trong lòng Đinh Hạo cảm thấy có chút kỳ quái đối với tốc độ thực lực tăng trưởng của Tạ Giải Ngữ nhanh như vậy, nhưng hắn không hỏi. Mỗi người đều có bí mật và cơ duyên của mình. Nếu như Tạ Giải Ngữ không tiện nói, vậy Đinh Hạo cũng không muốn khiến cho nàng khó xử.

- Phù...

Tạ Giải Ngữ thở hắt ra một hơi, thu liễm huyền khí, chậm rãi đứng lên.

- Hạo ca ca, muội xin lỗi. Tạm thời muội không thể cùng ca ca quay trở về Vấn Kiếm Tông được.

Tạ Giải Ngữ nhìn Đinh Hạo, lẳng lặng nói.

- Vì sao?

Đinh Hạo kinh ngạc nói.

- Có một ít chuyện riêng, muội cần phải đi xử lý một chút. Về chuyện tiểu muội muội Đinh Đinh nghịch ngợm chuyên gây sự của ta.

Tạ Giải Ngữ giải thích.

Đinh Hạo thoáng nhớ tới tiểu nha đầu Đinh Đinh có phần trưởng thành sớm kia.

Trong thời gian hơn hai năm, số lần Đinh Hạo nhìn thấy tiểu quỷ này cũng không nhiều. Hắn luôn cảm thấy tiểu nha đầu trưởng thành sớm này giống như chưa trưởng thành. Lần đầu tiên gặp mặt là bộ dạng đó. Hai năm sau vẫn bộ dạng đó. Thực sự có chút kỳ quái.

Lúc này đây, Tạ Giải Ngữ tiến vào chiến trường Bách Thánh, Đinh Đinh không có tên trong danh sách, cho nên mới bị buộc ở lại bên ngoài.

Hai tỷ muội đã trải qua hơn nửa năm không gặp mặt, Tạ Giải Ngữ nóng lòng đi tìm Đinh Đinh, như vậy cũng hợp tình hợp lý.

Chỉ có điều nghe ý tứ của Tạ Giải Ngữ, lẽ nào Đinh Đinh cũng không ở Vấn Kiếm Tông, mà được gửi đến nơi khác?

- Được rồi.

Đinh Hạo gật đầu, nói:

- Tìm được Đinh Đinh xong, sớm quay về tông môn.

Tạ Giải Ngữ cười nói:

- Đó là dĩ nhiên. Chắc không đến một tháng nữa, chính là cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt Phong của Hạo ca ca. Đến lúc đó tất nhiên sẽ khiến cho toàn bộ Tuyết Châu chấn động. Đây là cuộc chiến quan trọng của ca ca. Đến lúc đó ta nhất định sẽ tới xem chiến.

Đinh Hạo cười gật đầu.

Chỉ chốc lát sau, đám người Nhâm Tiêu Diêu đã trở về.

- Ha ha, thật không ngờ được ở đây lại là Băng Châu, nối liền với Tuyết Châu, chỉ cách Tuyết Châu khoảng hơn mười vạn cây mà thôi. Rất nhanh chúng ta có thể trở lại tông môn.

Nhâm Tiêu Diêu hưng phấn nói.

- Quá tốt.

Đinh Hạo cũng trở nên hưng phấn. Tất cả mọi người có một cảm giác mong chờ tới lúc áo gấm về nhà.

Sau khi thương nghị sơ qua một hồi, Tạ Giải Ngữ rời đi trước, hóa thành một đạo hồng quang, biến mất trong bầu trời xa xăm.

Đám người Đinh Hạo và Nhâm Tiêu Diêu lại đi về phía bắc.

Rất nhanh bọn họ đã tìm được biện pháp trở lại Tuyết Châu. Tất nhiên là thông qua cánh cửa truyền tống trận. Truyền tống trận cách Tuyết Châu gần nhất, chính là truyền tống trận ở Thiên Tinh Thành, đệ nhất thành ở Băng Châu. Thành này nằm ở phía bắc, cách nơi này khoảng chừng hơn một vạn dặm.
Bình Luận (0)
Comment