Xuyên qua rồi? 1
Hồng Tố có chút cảm khái.
Không biết Đạo Tông có hối hận không.
Lục Vô Vi mạnh lên cơ hồ là bị bọn họ bức ra đúng không?
Nếu dựa theo sự phát triển bình thường, tuyệt đối không nhanh như vậy.
Càng không bá đạo đến mức trực tiếp tiến vào cấm địa Đạo Tông, gây áp lực cho Đạo Tông.
"Lục gia đại trưởng lão là vào lúc đó thành danh? Hồng Tố hỏi.
"Ừm, Lục Vô Vi là vào lúc đó, một kiếm áp đỉnh cấp.
Ngoại trừ một vị kiếm tu Kiếm Nhất Phong, không ai dám mạo hiểm khiêu chiến Lục Vô Vi.
Nếu không do Thái Dương Thầm thì sẽ không ai biết Lục Vô Vi mạnh đến mức này." Ngưng Hạ động thủ, dấu vết đại đạo xung quanh trực tiếp bị nàng tiêu hao.
Nàng đi đến trước một phế tích, lật ra thổ.
Sau đó lấy ra một tấm hồng sa.
Đó là mảnh vỡ đạo khí của nàng.
Cất hồng sa lại, nàng tiếp tục đi về phía trước.
"Thời đại đó, rất nhiều người vì chuyện này mà thay đổi vận mệnh, mấy nhà vui mừng mấy nhà sầu lo.
Vui mừng nhất có lẽ là đạo lữ của thiên kiêu Đạo tông.
Nàng được coi là đạt được mong muốn." Ngưng Hạ lắc đầu:
"Về phần Lục gia, đại khái chỉ là trải qua luân hồi một lần thôi.
Lục Vô Vi có thể nói là một vị trưởng lão có mệnh dài nhất trong Lục gia.
Cũng là người mạnh nhất.
Cho đến nay không ai có thể vượt qua.”
Hồng Tố gật đầu, mấy ngày trước Lục gia đại trưởng lão một mình đánh với nhiều cường giả như vậy, quả thực làm chấn kinh người nghe thấy.
Đây có phải là người đại đạo không?
Đạo tông sợ hãi, không phải không có lý do.
"Được rồi, sắp tới rồi, không thể nói chuyện này nữa." Ngưng Hạ cười nói, phảng phất cũng không phải lo lắng bị phát hiện mình lật ra lịch sử đen tối của Lục Hữu Đình.
"Lão tổ, Lục gia còn có bí ẩn gì không?" Hồng Tố tò mò hỏi.
Ngưng Hạ suy nghĩ một chút nói:
"Cơ bản không có, sau chuyện của Lục Hữu Đình, Lục gia sẽ không phát sinh đại sự gì.
Lúc trước cũng khó nói.
Lục gia là một gia tộc kỳ quái."
"Sao lại kỳ quái?" Hồng Tố hỏi.
"Họ rất coi trọng thế hệ tiếp theo, không có thế hệ tiếp theo thì không được.
Không kỳ quái sao?
Lục Vô Vi cấp bậc này, hắn ở đây, Lục gia ở đây, nhưng vẫn không ngừng truyền.
Đối với họ, không có trẻ sơ sinh là tương đương với không có hy vọng.
Gần như bệnh hoạn." Ngưng Hạ không chút khách khí chỉ trích Hạ Lục gia.
Hồng Tố có thể hiểu được.
Lục Thủy quá kém, bọn họ muốn Lục Thủy sớm thành hôn, sinh con sớm một chút.
Cơ bản không trông cậy vào Lục Cổ có thể sinh thêm một đứa con.
"Nhưng Lục gia truyền thừa nhiều năm như thêd, vì sao người lại ít như vậy?" Hồng Tố không hiểu lắm.
Gia đình này thật kỳ lạ.
"Một đám thiên phú đều không tệ, tu vi cao liền rất khó mang thai, hơn nữa sinh một cái đại bộ phận đều là vì nhiệm vụ.
Không có việc gì sinh ra nhiều như vậy làm gì?" Ngưng Hạ nói.
Hồng Tố: "...."
Sau đó các nàng không nói những chuyện này nữa.
"Lão tổ cảm thấy dị tượng mấy ngày trước là cái gì?
"Không có đầu mối, bằng không cũng không đến mức tới hỏi thăm, thuận tiện hỏi có phải Lục Vô Vi sắp tới gần cảnh giới kia hay không." Ngưng Hạ cất bước xuất hiện bên ngoài Thu Vân trấn nhỏ:
"À, đến rồi."
"Muốn thông báo không?" Hồng Tố lập tức hỏi.
"Không được, trước tiên dạo trong trấn nhỏ một chút, sau đó vào hậu sơn Lục gia." Ngưng Hạ lắc đầu nói.
Nàng chắc chắn sẽ bị chặn lại, nhưng nàng không thực sự muốn đi.
Chỉ là muốn chọc ghẹo tiểu nha đầu kia mà thôi.
...
Hậu sơn Lục gia, Cửu phơi nắng, nói với nhị trưởng lão vừa xử lý linh dược:
"Tiểu Đình, đại địch của ngươi tới rồi."
"Đại địch?" Nhị trưởng lão có chút nghi hoặc nhìn.
Nàng có đại địch nào?
Quanh năm nàng không ra ngoài, mấy năm nay đã động thủ với Ẩn Thiên Tông cùng Trùng Cốc.
Những người này không thể là đại địch của nàng được.
Mấy ngày trước, những người đó?
Nàng không đủ để trở thành đại địch của những người đó.
Không phải cùng một cấp độ.
Nhưng rất nhanh, Nhị trưởng lão liền hiểu Cửu là có ý gì.
Ngưng Hạ.
——
Quần đảo trên không của Tiên Đình.
Năm người một lần nữa xuất hiện trên những tảng đá nổi.
Bọn họ gần đây một mực bôn ba vì để đánh thức Đế Tôn.
Nhưng hơi khó.
Khoảng thời gian quá lớn.
"Thế giới biến hóa đã đình chỉ, nhưng ảnh hưởng mang tới từ đầu đến cuối không có biến mất.
Những người khác đánh thức độ khó thấp hơn rất nhiều, Đế Tôn cũng có khả năng tỉnh lại.
Nhưng cho dù chúng ta toàn lực cũng không có khả năng để Đế Tôn tnhr lại trong thời gian ngắn.
Nhưng thời gian không chờ đợi." Tiền bối chủ trì sự việc mở miệng nói.
Chuyện này là chuyện quan trọng nhất trước mắt, cho nên bọn họ cần phải đẩy nhanh tiến độ Đế Tôn thức tỉnh.
Về phương diện lực lượng, bọn họ có ba vị tiên quân.
Mặc dù mỗi người trong số họ bị chấn thương nghiêm trọng.
Nhưng tuyệt đối không phải người bình thường có thể lay động.
Cho dù là thần chúng và Phật môn cũng không thể.
Hợp tác trước đó đã qua.
Bây giờ họ vẫn còn cạnh tranh.
Về phần con trai thứ hai của Lục gia.
Mấy chuyện như vậy không phải là những gì bọn họ có thể đối phó.
Vì vậy, cả hai đều cần phải cẩn thận.
Hơn nữa mục đích của bọn họ đều giống nhau, phải xem ai đi trước một bước.
Chỉ cần đi trước một bước, thì ai sẽ chiếm thế chủ động.
"Chỉ có thể mượn lực lượng từ Tu Chân giới, đây là biện pháp nhanh nhất." Có người mở miệng nói:
"Toàn bộ người Tu chân giới, trên người ít nhiều đều có cam lộ.
Mà những thứ này chỉ cần tới gần những thứ chúng ta chuẩn bị trước, liền có thể bị chúng ta lợi dụng.
Ta đã thử, nó có hiệu quả nhất định, một khi nhiều người hơn, hiệu quả sẽ khó tưởng tượng được."
"Nói cách khác, nhất định phải từ phía sau màn đi tới phía sau màn?" Cao Viễn nói.
Điều này có một số nguy hiểm, nhưng lợi nhuận lớn hơn nguy hiểm.
"Đây là lựa chọn duy nhất, nhưng làm thế nào mới là trọng điểm.
Tu Chân giới có không ai ngu ngốc, tại sao bọn họ nguyện ý tụ tập ở địa phương mà chúng ta quy định?
Cường ngạnh khẳng định không có khả năng, như vậy chỉ biết tự chịu diệt vong.
Cần dùng một cách tiếp cận đôi bên cùng có lợi." Thính Vân Tích mở miệng nói.
"Ưu thế trước mắt của Tiên Đình là nội tình.
Chúng ta có những thứ mà người khác không có, công pháp thời viễn cổ, thuật pháp, bí thuật, luyện đan thuật, đoán tạo thuật." Ma Kiếm Trảm Đồ mở miệng nói.
Không phải bây giờ không được, hơn nữa hệ thống viễn cổ hoàn thiện, tu chân giới phát triển đến đỉnh phong.
"Không phân biệt thế lực lớn nhỏ, chỉ cần đến, chỉ cần có thể trả lời ba vấn đề của chúng ta, chúng ta đều có thể cho đối phương thứ tương ứng, hoặc công pháp tương tự, bí thuật.
Rèn đúc và đan dược, cho một đan phương hoặc là một cách rèn pháp bảo." Cao Viễn cũng mở miệng nói.
"Khả thi, hỏi vấn đề tốt nhất phải huyền diệu một chút, nếu không liền đưa ra ván cờ vô giải, nhu cầu phá giải.
Tất cả mọi người chỉ có một cơ hội, bất cứ ai cũng có cơ hội." Tiền bối chủ trì sự việc mở miệng nói.
Họ đã đạt thành nhận thức chung.
Chỉ cần dùng mấy thứ này là có thể hấp dẫn không ít người.
Miễn là người đến, họ có thể đẩy nhanh tiến độ.
"Nhưng tu chân giả bình thường, cần cho cái gì?
Không thể nào đều là thuật pháp này." Thính Vân Tích hỏi.
"Đan dược, pháp bảo, chỉ cần tốt hơn một phần so với bình thường là được." Có người mở miệng nói.
"Hiện tại cần chú trọng chính là mở đầu, vận dụng thế lực, trực tiếp dùng Phù tu tông môn, đã làm chuyện tương tự rồi." Cao Viễn mở miệng nói.